Polly po-cket
Lão Hàng Xóm Đáng Ghét

Lão Hàng Xóm Đáng Ghét

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325173

Bình chọn: 9.5.00/10/517 lượt.

Hoàng trầm ngâm hẳn

- Sao thế? – Trúc ngạc nhiên hỏi

- ……….- Hoàng im lặng nhìn về nơi xa

- Nếu anh k tiện nói thì thôi, không sao mà – Trúc rụt rè

- Ah, không có gì...chắc e biết…ba anh là chủ tịch tập đoàn Vương
Hoàng…gia đình tôi là 1 trong gia đình có thế lực rất lớn…chính vì thế
ba anh suốt ngày bận rộn với việc điều hành công việc…Mẹ anh là một
người phụ nữ đầy đủ cả về công, dung, ngôn, hạnh. Là một người hết lòng
vì chồng vì con...vô cùng dịu dàng. Bố anh có một người kế toán là cấp
dưới của ông, đó là 1 một người đàn bà sắc sảo, thông minh…Sau này anh
mới biết bố yêu người đàn bà đó từ trước khi cưới mẹ…Bố cưới mẹ là do sự sắp đặt của 2 bên gia đình. Mẹ anh biết chuyện đó thì vô cùng đau khổ,
bà đã ốm liệt giường và ra đi trong một lần bố anh đang công tác nước
ngoài. Một thời gian sau, ông đã cưới người đàn bà đó về làm vợ…Anh
không thể chịu đựng đc điều đó…Mỗi lần anh nhìn bà ta là anh lại nghĩ
đến nguyên nhân cái chết của mẹ…Anh căm thù cả bố cả bà ta…anh ko muốn ở trong cái ngôi nhà đó. Vì vậy anh quyết định ra ở riêng. Căn nhà này
trước kia mẹ anh và bố anh đã từng ở…Anh muốn ở lại căn nhà này… - Hoàng chậm rãi kể lại, ánh mắt Hoàng đã đỏ hoe

- Thật sao? Thật không ngờ là…- Trúc tròn xoe mắt nói

- Không ngờ là trông anh thế này mà lại có gia đình như thế đúng không? – Hoàng mỉm cười chua chát

- Uh, tôi cứ nghĩ anh rất hạnh phúc…- Trúc ngập ngừng

- Cho nên…khi biết chuyện anh và e đc đính ước với nhau…anh rất hạnh
phúc nhưng cũng rất buồn…anh muốn tự e lựa chọn hạnh phúc của mình, anh
ko muốn e phải giống mẹ anh…Em hiểu chứ…- Hoàng nắm tay nhìn thẳng vào
mắt Trúc

- Ơ…- Trúc nhìn Hoàng và gật đầu, con nhóc khẽ đỏ mặt, nó đang bối rối hơn bao giờ hết

- Em là người thứ 2 biết chuyện của anh, người kia là thằng Hùng đó –
Hoàng mỉm cười – Anh ko muốn dấu giếm e chuyện gì…Em biết không…cuộc
sống trước đây của anh chỉ là một chuỗi ngày vô vị và chẳng có ý nghĩa
gì. Nhưng từ khi e xuất hiện…e đã khiến anh thay đổi rất nhiều…Em khiến
anh thấy cuộc sống này có ý nghĩa hơn rất nhiều. Mỗi ngày anh luôn muốn
nhìn thấy nụ cười tươi tắn trong sáng của em, anh luôn thích nhìn cái lè lưỡi tinh nghịch, cái điệu bộ mỗi khi e trêu tức anh cũng khiến anh vui ko tả đc, mỗi khi thấy e cười là lòng anh cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Anh…Anh…yêu…em Trúc àh – Hoàng cầm tay Trúc và nói tha thiết.

Con
nhóc lúc này quá ngạc nhiên, nó như bị thôi miên trước ánh mắt của
Hoàng, cả người nó cứng đờ, tim nó đập liên hồi, nó không nói đc câu
gì…cảm giác bây giờ thật khó tả. Bối rối…ngại ngùng…và có lẽ là hạnh
phúc, đúng rồi nó thấy hạnh phúc...Nó chỉ biết nhìn Hoàng…Hoàng từ từ
cúi xuống…và nó nhắm mắt lại…Nó thấy cảm nhận được đôi môi ấm nóng của
Hoàng đang đặt lên môi nó. Khoảnh khắc này như đang đông cứng lại. Người nó run run…Tim nó đập càng lúc càng nhanh…Một cảm giác ngọt ngào xâm
chiếm nó.

Đây ko phải lần đầu tiên môi nó chạm môi Hoàng, nhưng cảm giác này thật lạ lùng…Môi Hoàng dời khỏi môi nó…Mặt nó đang đỏ gay
gắt…Hoàng cười dịu dàng và ôm nó vào lòng…Cái này gọi là tình yêu ư…???

Hoàng quá đỗi hạnh phúc, Trúc đang ở trong vòng tay của nó, nhỏ bé và
yếu ớt, mùi hương ngọt ngọt từ Trúc tỏa ra thật dễ chịu, nếu như đây là
một giấc mơ thì nó ước mình sẽ ko bao giờ tỉnh lại, nó cứ ôm Trúc trong
vòng tay rộng lớn của mình mãi mãi, nó sẽ che chở cho Trúc suốt cuộc đời này.

“Heo ko đòi ăn kem, heo ko đòi ăn bánh…” – Điện thoại của
Trúc vang lên (kêu đúng lúc nhỉ? Vô duyên thế cái điện thoại này, hông
phải tại xu nha, tại tình huống chuyện nó thế đấy hí hí hí)

Trúc giật mình, nó như bừng tỉnh lại, nó bối rồi và luống cuống cầm điện thoại lên nghe

- A..lo

- - Giọng Long rất vui vẻ

- Ơ..àh…ừh…Long àh…có chuyện…gì ko? – Trúc vẫn đang bối rồi vì chuyện
vừa rồi, nó liếc qua Hoàng, nó thấy ánh mắt Hoàng khi nghe thấy từ “Long àh” có vẻ buồn buồn

- - Long thấy giọng Trúc hơi lạ

- Ờ…ko có gì đâu, Long gọi Trúc có chuyện gì ko? – Trúc ngập ngừng

-

- Àh, ko…chỉ là Trúc đang bận chút việc thui mà (đang bận tình củm với Hoàng)

- - Long cười tươi trong điện thoại

- Ủa, thật sao? Sao lại có chuyện như thế? – Trúc sửng sốt, làm Hoàng cũng phải quay ra nhìn

-

- Hả? Kì vậy? Long nói ko đính hôn nữa cơ mà – Trúc ngạc nhiên hơn

- (trời đang ôm Hoàng mà, bộ ông muốn Trúc ôm tiếp nữa hả)- Long vui vẻ nói

- Ê, từ từ…nhưng mà…ùh, mình sẽ đến mà- Trúc định hỏi thêm Long mấy câu nữa nhưng thôi

-

- Ok. Bye

- - Giọng Long tha thiết

- Ừh, ngốc xít, Trúc ko trách Long đâu, bye ha!!– Trúc phì cười

…………………………………………� �…………………………………………� ��………..

Con nhóc quay ra thấy Hoàng cũng đang tò mò lắm, mặc dù ko muốn nghe
trộm nhưng lời nói của con nhóc đã lọt vào tai Hoàng mất rùi. Nó nhìn
Trúc và rụt rè nói

- Long gọi em hả?
<