80s toys - Atari. I still have
Lớp Học Dê

Lớp Học Dê

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 321611

Bình chọn: 9.00/10/161 lượt.

khi nó thấy người bước vào ko phải là Du mà là ..ông .

Phương bật dậy , lúng túng –“ Ông ..ông chưa ngủ ạ ? Khuya thế nào rồi
….hay tại tụi cháu nói chuyện ồn quá nên …cháu xin lỗi …’’

Ông
nó ngồi xuống giường , nhìn Phương thật kĩ …từng đường nét trên gương
mặt nó hao hao giống đứa con trai độc nhất của ông …ông biết rõ dòng máu đang chảy trong người nó là dòng máu nhà họ Hoàng nhưng vẫn không dám
thừa nhận ….

Ông xoa đầu nó , giọng buồn –“ Lâu nay ..khổ cho cháu rồi …”

Phương cười gượng –“ Dạ …không sao đâu ông …cháu ..quen rồi ..”

Câu trả lời của nó khiến ông ngạc nhiên , Phương tiếp lời –“ Cháu biết
thân phận mình …chỉ là đứa con ko đc mong đợi …nhưng mà …”

Ông ôm nó …xoa đầu nó ….đứa cháu gái …

Du đẩy cửa bước vào …nó ko ngạc nhiên khi thấy ông ở đây vì ban nãy nó thấy ông bước vào ..nó nghe 2 người nói chiện nãy giờ …

Du lên tiếng –“ Đã biết mọi chuỵên từ trước sao ông không công nhận
danh phận của Phương cơ chứ ? Dù gì thì nó cũng là con cháu nhà họ Hoàng mà …so ra phải thuộc hàng trưởng nữ chứ chả chơi …!”

Phương chen lời –“ Kìa Du ! Sao lại nói thế đc ..chuyện này mà để người khác biết thì danh dự của nhà họ Hoàng còn đâu ?”

Ông nhìn Phương , câu nói của nó khiến ông tự xấu hổ ..đứa cháu gái nhỏ nhắn này mà còn biết suy nghĩ cho cả dòng họ như thế trong khi ông chỉ
khư khư giữa thấy danh dự bản thân …

Du biết ông đang nghĩ gì ….nó thở dài , nói một cách chắc chắn –“ Có muốn mượn một chút thông minh không ạ ? “

“?”

Du cười –“ Đã vậy thì …ông tuyên bố với mọi người rằng nhận Phương làm cháu nuôi đi !”

“Cháu nuôi ?” – ông và Phương đồng thanh lặp lại như một phản xạ .

Du lại cười –“ Uhm !Tuy là cháu ruôt nhưng phải gọi là cháu nuôi chỉ để mọi chuyện ko bị phanh phui , giữ danh dự cho nhà họ Hoàng thôi , chứ
cốt là Phương có thể đứng đúng vị trí của mình trong căn nhà này , hơn
nữa như vậy thì ông có thể bù đắp cho cậu ấy mà ko sợ dư luân đàm phán
…!!!

Đó là 1 cách ..!

Lâm thở phì phò …gục mặt xuống bàn …”Dê bí thư “ Tuấn Anh vỗ vào lưng nó –“ Gì mà chán đời vậy em zai ?”

“Em zai cái đầu mày !” – Lâm quát rồi im bặt khi thấy Du bước vào cửa lớp .

Xuyến và Ngọc vội chạy qua , “Dê quĩ” Hà cũng tụ lại –“ Hôm nay Du đến sớm nhỉ ?”

Du cười –“ Ừ ! Hôm nay đến sớm !!”

Lâm Xuyến Hà Tuấn Anh Ngọc nhìn nhau ngơ ngác …Du vừa cười !!

“Này này , các cậu làm gì thế ?” – Du nói khi thấy cả bọn nhốn nháo lên .

Xuyến đưa tay lên trán nó rồi la lên –“ Trời ! nóng quá !”

Hà , Ngọc lo lắng –“ Du không sao chứ ? Có cần đi xuống phòng y tế hok ?”

Tuấn Anh lúng túng –“ Giờ này cô ở phòng y tế chưa vô đâu !”

Lâm túm cổ tay của Du , giả điệu bắt mạch –“ Mạch hỉ !! Mạch hỉ !!!”

Du giật tay lại –“ Mạch hỉ cái ..con khỉ á …”

Đúng lúc “Dê phó” Phưong bước lại , nhìn Du , cười –“ Chào !”

Du cũng cười tươi tắn –“ Uhm ! Chào !!”

Cả bọn nhìn nhau ngơ ngác chả biết chuyện gì đã xảy ra cả …tự dưng Du cười “trở lại” và 2 người thì vui vẻ như xưa .

Hải bước vào lớp ..thấy Phương và Du cười nói thì vui lắm …

Xuyến cười –“ Ái chà ! Cô cháu gái nhà họ Hoàng !!”

Phương nhìn Xuyến , Xuyến cười –“ Chuyện nhà họ Hoàng nhận Phương làm cháu nuôi ai mà chả biết , chuyện động trời mà !"

Lâm đang thiu thiu , mắt nhắm mắt mở chuẩn bị “an giấc” thì một bàn tay
vỗ nhẹ vào vai khiến nó giật mình ngước đầu lên –là Hà .

“Lâm
ra đây với Hà một tí nha ! Hà có chuyện muốn nói với Lâm !” – Giọng Hà
nhỏ nhẹ đến mức Lâm ko nỡ từ chối dù rằng nó đang rất buồn ngủ .

Lâm bước theo Hà , đến đoạn vắng , nó gãi đâu , lên tiếng –“ Chỗ này
vắng người nè ! Hà có gì thì nói mau đi , Lâm …buồn ngủ quá !”

Hà lúng túng , mặt nó đỏ lừ , tay nó đan xen vào nhau , không dám nhìn thẳng vào mặt Lâm .

Thái độ khác thường của con bạn khiến Lâm ngạc nhiên , đến giật mình ,
nó chợt nhớ lại cảnh này nó thường thấy trong mấy quyển truyện mà tụi
con Xuyến hay lén đọc trong lớp . Cảnh này : sân trường vắng , chỉ 2
người , nv nữ và nv nam , thường thì là …nv nữ sẽ tỏ tình với nv nam .

Lâm tuôn mồ hôi , ngó qua ngó lại nó thấy cảnh hiện ra trước mắt , chả
lẽ Hà định tỏ tình với nó ? thái độ khác thường như vậy chả lẽ …? Nếu
vậy thì …?

Hà luống cuống , nhìn quanh một hồi rồi nó đưa tay
vào túi định lấy cái gì đó ra , Lâm hoảng , Lâm nghĩ Hà chuẩn bị lấy thư tình ra đưa cho nó ?

Hà nhanh tay rút “cái đó” ra khỏi túi
…Lâm chưa kịp thấy đó là gì nhưng đã hoảng , vội nói một lèo –“ Xin lỗi
Hà ! Lâm chỉ coi Hà là bạn bình thường thôi ! Lâm chưa bao giờ nghĩ là
..Lâm sẽ th…”

Chữ cuối cùng kẹt lại nơi cửa miệng khi Lâm nhận ra trên tay Hà ..vốn chả có gì cả .

Mặt Lâm ngu ra …chưa kịp hiểu chiện gì đang xảy ra thì giọng cười vang lên sau lưng …

Xuyến và Phương từ sau gốc