
br/>- Theo tình hình thì thầy vẫn thương cô lắm, bằng chứng là bây giờ vẫn 1 mình ên- Huy bê đê sờ cằm( làm gì có râu mà sờ , nói xấu không biết Huy có ngứa tai không nhỉ ^^)
- Vậy thì, tui có ý này- Trinh giơ tay xin phát biểu- kế hoạch là....
Thế là sau hôm đó, lớp nó cắp cặp sang nhà cô Ngọc học phụ đạo Lý, mặc dù đứa nào học cũng tốt nhưng vẫn phải giả ngu, đi học thêm (^^).
Sau 1 tháng cắm cờ tại nhà cô, tụi lớp nó cũng tìm ra đươc lịch làm việc. Mỗi ngày sau giờ đi dạy tại trường thì cô dạy thêm tại trung tâm Lê Hồng Phong 2 ca từ 18h-21h thứ 2-4-6. Thứ 3-5 đi kèm tại nhà cho 1 học sinh chuyên Lê Quý Đôn, thứ 7 ở nhà, thỉnh thoảng có đi chơi. Còn Mr Thiện kia thì theo như mật thám tại nhà( mẹ cô chứ ai) chỉ là bạn thân thôi, anh kia từng theo cô bấy lâu nhưng cô không chịu, bây giờ thì anh ta đã có người yêu. Vậy thì cô đang trong tình trạng " vườn không nhà trống".
Tối thứ 7, 19h
Kính kong-tiếng chuông cửa
- Con ra xem ai đi Ngọc
- Dạ
cô Ngọc từ trong nhà bước ra,thấy Minh khóc nấc
- Cô ơi, thầy Hòa... thầy bị tai nạn, đang cấp cứu tại bệnh viện tỉnh.... cô đến gặp thầy ngay đi
- Em nói sao- cô Ngọc hốt hoảng, mở cửa
- Cô theo em vào bệnh viện nhanh đi cô- nó òa lên khóc
- Mẹ ơi, con có việc gấp, con đi nha mẹ- cô nói với vào trong nhà, rồi leo lên xe Phát vào bệnh viện.
Tại bệnh viện, đám lớp nó khóc nức nở, quỳ gục đầu vào người nằm đắp chăn trắng cả người
- Thầy ơi- quỳ nấc lên từng tiếng
- Thầy ơi sao thầy đi nhanh quá vậy- Trinh gục đầu vào vai Duy heo
Nó cũng khóc. Đám lớp nó mặt ỉu xìu.
- Hòa ơi, sao lại thế này. Mới chiều còn gặp mà sao bây giờ lại...- cô Ngọc òa khóc
- Thầy trước khi đi, cứ gọi tên cô miết, thầy nói là thầy còn chưa nói được lời từ tận đáy lòng với cô- Thắng quyến béo( chuyên gia bán độ mỗi khi lớp đá banh) lên tiếng
- Ngọc còn chưa nói với Hòa lời từ 10 năm qua mà- cô Ngọc gào lên, đâp mạnh vào xác thầy- Hòa phải nghe Ngọc nói chứ, Hòa... dậy đi...
- Nếu Hòa dậy Ngọc sẽ nói gì?
- Ngọc nhớ Hòa.... người Ngọc ...thích là ...Hòa, không phải là anh...- cô nấc, đập mạnh vào xác thầy và chợt cô quay lại theo phía tiếng nói ấy- sao lại là..., còn người này- nói rồi cô Ngọc kéo tấm chăn
- ặc ặc, cô đánh em đau quá, nãy giờ đau gần chết mà không dám la- Khương gà nhăn nhó, xoa xoa ngực
Đám lớp nó nín cười, quay mặt đi
- Mấy đứa quỷ này lại bày trò đấy- Cậu Hòa mắng tụi nó
- Không có bọn em thì làm gì thầy biết cô thương thấy chứ, thôi nhiệm vụ của tụi em kết thúc rồi, phần còn lại là của thầy- Hiếu ra hiệu cho cả lớp rút lui
Đám lớp nó vừa đi ra vừa cười, vẫy tay chào thầy. Lúc nó đi ra cậu nhìn nó với ý " tí nữa về chết với cậu", nó cười rồi chuồn lẹ. Vậy là nhờ "nhiêm vụ bất khả thi" của đám quỷ mà cậu nó và cô Ngọc thành đôi. Còn nó với Hiếu cũng kết thúc chiến tranh lạnh.
Sáng nay thức dậy, nó xếp sách vở vào cặp, bất chợt nhìn lên lịch, đã hết 1 tháng, nhanh vậy sao?!. Nó không tin vào mắt mình, dụi mắt, mở to ra nhìn, không sai, hết tháng rồi!, nó cụp mắt xuống, hic, 1 tháng lo chuyện của cậu mà thời gian trôi nhanh quá, làm sao xử lý tụi kia tiếp nhỉ?!.
Hôm nay là thứ 2 đầu tháng, giờ chào cờ, sau khi hát xong quốc ca, nó ngồi kéo ghế ngồi đầu óc vẫn cứ đi lung tung. Hôm nay là ngày cuối của điều kiện... đang ngồi suy nghĩ thì... bốp, 1 cục giấy bay vào đầu nó. Tức khí nó 1 tay ôm đầu, 1 tay cầm cục giấy quay lại nhìn xem thằng mất nết nào quăng nó, không thấy đứa nào khả nghi, chỉ thấy đám nhí nhố lớp nó hôm nay tập trung nghe thầy tổng kết thành tích 1 tháng ngon lành. Nó cũng quay lại ngồi nghe
- B7, 1024 điểm xếp.... Lớp B8, đăng kí tiết học tốt đạt 40 tiết, không có giờ B và C, điểm cao đạt 23 điểm, hoạt động đoàn đội tốt, vi phạm 1 nội quy nhà trường( vụ đánh nhau của Trang đây) tổng điểm 1989 sếp vị thứ 1. B9...
Nghe tới đây tai nó ù cả lên- không thể tin được, trong 1 tháng tụi nó đứng nhất, đám quỷ lớp nó đang ngồi cười hì hì. Lúc Chí Hiếu lên nhận cờ lớp xuất sắc nhất tháng, bọn lớp nó hú hét, vỗ tay cực to. Vậy là sau hơn 1 học kỳ, lớp nó lại giành vị trí nhất trường. Nó mỉm cười, trong lòng vui phơi phới. Lúc đi về lớp, tui lớp nó cười hí hửng
- lâu lắm, anh em mình mới thấy lại cá cờ đẳng cấp Pro của chúng ta
- uhm hồi lúc A( lớp 10 là 10A8, 11B8, 12C8... trong trường chỉ cần gọi là A, B, C), tháng nào cũng có cờ, không cho tụi lớp khác ngửi mùi
- ừh, mà nhờ có 1 tháng điều kiện của bà Heo nên mới lấy lại phong độ, haha
Nó nghe mà lòng vui không thể tả. Về lớp Hiếu treo cờ lên bảng thành tích xong đi xuống chỗ nó. Thấy Hiếu, nó đoán chuyện không lành, mặt nó cuối xuống, nhăn nhó.
- Heo!- Hiếu cuối xuống nhìn sát mặt nó( lại kiểu nhỉn muốn ăn tươi nuốt sống đây)
- Lại heo, cái thằng Đầu Tôm kia, có tin ta