Ma Hả Yêu Luôn

Ma Hả Yêu Luôn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322703

Bình chọn: 7.5.00/10/270 lượt.

g ngồi phía sau cũng la nữa(-.-”)

Hết 3 vòng đi,Hân bước xuống ù ù tai.Còn Ju thì cười khì lên:

- Zui quá!Mình đi tàu cá chép tiếp đi!

- Nữa àh?

- Ừa.Đi cái đó cũng hay mà?

- Nhưng mà cứ nhắm mắt lại thì cũng như ko!

- >”< Kệ người ta đi!

….Cũng như lần đi tàu lượn,Hân phải mua 2 vé rồi xin được chừa 1 chỗ trống kế bên với 1 lí do hết sức vớ vẩn:”cháu ko quen ngồi kế ai! >.< “Nhưng rồi lần đi chơi cá chép này còn kinh khủng hơn lúc nãy.Ju ko chỉ nhắm mắt,kêu la thảm thiết như thấy người chết mà lúc đi xong,mặt mũi xanh lè[ma mà,ko có ói đâu >"<'>Hân tuy ko sợ cũng phải thấy choáng 1 tí[may là ko ói luôn >.<'>Hân cùng Ju đi đến 1 băng ghế ngồi xuống nghỉ mệt.Nhìn thấy mọi người đang chơi trò bong bóng nước hay hay,thế là Ju quên mệt,mắt sáng rỡ nói:

- Hân ơi,chơi trò đó đi.Nhìn hay hay.

- Thôi,chơi cái đó lỡ ướt hết người thì đồ đâu mà thay?

- Thì đi zô Băng Đăng lạnh 1 chút là khô mà!

- Hay quá ha!Ju ko sợ bệnh nhưng Hân thì sợ bệnh đó!

- Thôi mà,đâu có ai đi cái đó ướt hết đâu?Có ở trong bong bóng ko sao đâu.Đi đi mà! >.<

- =.=

- Hân nói hôm nay đi chơi hết ngày luôn mà.Giờ lại ko chịu đi với Ju là sao?

- Rồi..rồi..được rồi!Thì đi.

Hân nhăn mặt đứng lên đi mua vé.[ sai lầm là ở chỗ đó,chơi trò đó rồi mới chít '>

….Trò chơi mới ở Đầm Sen bao giờ cũng thu hút nhiều người chơi.Hân phải xếp hàng khá lâu mới đến lượt của mình và cũng may là trò này chơi 1 mình cũng được.Ko bắt buộc 2 người trở lên nên Hân ko cần phải mua 2 vé và năn nỉ người soát vé nữa. Hân bước vào quả bóng rồi Ju cũng tranh thủ bay vào luôn.Quả bóng được đóng lại và được đẩy xuống nước.Đương nhiên mỗi quả bóng đều được gắn dây lại vì sợ mọi người trôi ra xa và hết oxi trong đó thì ngu lun.[ coi zậy chứ cũng nguy hiểm '>

Vì có dây giữ lại nên ko thể đi xa,người này đụng người kia thành 1 đống bong bong nước hỗn loạn.Ju ở bên trong với Hân bị người ta chen lấn đẩy bong bóng trúng thế là đứng bên trong lắc lư,mất thăng bằng.Nhưng ko chỉ có Ju mất thăng bằng mà Hân cũng thế.Mà ai cũng biết khi mình mất thăng bằng thì sẽ té.Mà té rồi thì phải nằm xuống mới gọi là té.Đúng ko? Thế nên Hân té trước,Ju té sau nằm lên người Hân.Cảnh đẹp thế mà người bình thường ko ai nhìn thấy được và cũng đâu ai chú ý đến nên họ làm gì kệ họ đi. 4 mắt nhìn nhau,Ju như nghe được tiếng tim đang đập của Hân.Dường như loạn nhịp rồi thì phải.Ngây thơ quá chăng?Ju hỏi trong tư thế vẫn nằm đè lên Hân:

- Sao tim của Hân đập lạ vậy?

- Lạ đâu mà lạ?-Hân cố bình tĩnh trả lời

- Ko,lạ thật đấy.Lạ lắm!

Ju cúi đầu xuống đặt tai sát tim của Hân để nghe rõ hơn thì tiếng tim của Hân ngừng đập mất tiêu.Hết hồn,Ju tưởng Hân có chuyện định ngước lên nói với Hân:”Hân ơi,tim Hân ngừng đập luôn rồi!” thì vô tình môi lại chạm môi với Hân.Nhưng lần này,Ju ý thức được,ko như cơn mê lần trước nên liền đứng dậy định xin lỗi thì Ju quên mất mình đang ở trong bong bóng mà.Làm sao có dụ đứng phắt dậy dễ dàng như thế?Ju đứng lên thì bong bóng như đàn hồi đẩy Ju té tiếp.Ju ngã tập 2 đè lên Hân.Hân la lên 1 tiếng rõ đau:

- A..a..! [ thử kiếm 1 người đè mình là biết cảm giác '>

- Áh,xin lỗi Hân,Ju ko cố ý!

Vừa ngước lên nói thế xong thì lại nữa.Cũng là tập 2 vô tình.Ju lại định đứng dậy thì lần này Hân kéo Ju lại hôn luôn.Ko cho trốn nữa 1 giây…2 giây….3 giây….tíc tắc..tíc..tắc…Ju ko biết đây là cảm giác gì nữa.Nụ hôn này sao mà mãnh liệt quá khiến Ju ko thể kháng cự lại đư

ợc.Nhưng nó cũng thật ngọt ngào,cứ như Ju đang được Hân đút cho ăn kẹo socola ấy,ngọt quá,ko thấy đắng tí nào….có điều ma cũng phải thở chứ,làm thế sao chịu nổi?Ju cố gắng nói:

- H..Hâ..n…Hân…ng..h..ẹt…nghẹt…th…Ỡ ?…thở….qu..á…!

- Xin lỗi!

Hân liền ngừng lại nói và buông Ju ra.Ju ngồi dậy nhìn Hân ko biết nên nói gì thì Hân đã mở miệng ra nói trước:

- Hân..Hân…kì quái..lắm ko?

- …..!- Ju im lặng lắc đầu

- Hân xin lỗi!Hân ko cố ý làm thế.Chỉ là…chỉ..là..Hân ko biết giải thích thế nào nữa…!

Thấy Hân khó xử và ko biết giải thích thế nào,Ju mỉm cười nói:

- Chỉ là vô tình thôi mà.Tai nạn!Coi là vậy đi.Hân đừng tự trách mình.Ju có giận Hân hay ghét đâu?

- ……

- Hì..hì…

- Ko Ju àh,Hân..Hân…muốn..nói..là..là…

Hân đang định nói ra tất cả.Nói về cảm giác của Hân.Những suy nghĩ của Hân về Ju.Hân muốn nói đến chuyện của cả 2 nếu…nếu…nhưng chưa kịp nói hết thì hết giờ chơi.Nhân viên trên bờ kéo cái bong bóng của Hân và Ju vào bờ cắt ngang mọi cố gắng của Hân.

….Hân và Ju ra khỏi bong bóng và tiếp tục buổi đi chơi nhưng nó ko còn vui như lúc đầu nữa.Giữa cả 2 bỗng có 1 khoảng trống của sự ngại ngùng,hơi ngượng,ko biết nói gì với nhau hết.Rồi trời dần dần tối.Những ánh đèn màu được bật lên khắp nơi.Khách đến vui chơi bắt đầu đông hơn.Đầm Sen bây giờ sáng rực lên giữa những ánh đèn đủ màu.Chơi suốt cả buổi nên Hân


Pair of Vintage Old School Fru