
c xuống chiếc bàn trước mặt cô, vội ngồi xuống đối diện cô, anh ta nở ra một nụ cười vô cùng quyến rũ, định mở miệng ra nói gì đó thì chợt một giọng nói của một người đàn ông vang lên bên tai cả hai, nói khác hơn là một ông lão tuổi đã hơn 70:
"Về rồi sao..."
Uyển My dõi mắt nhìn theo hướng giọng nói phát ra, trước mắt là ông của Gia Hoàng, ông rất đẹp lão, nhìn chỉ như mới 60 vậy.
Cô vội ôm lấy áo khoác của Gia Hoàng đang đặt kế bên vội khoác lên người mình, rõ biết cách ăn mặc này không hợp với trường hợp này. Ai ngờ được anh ta dở chứng đòi chở về ra mắt... nhà chồng.
Uyển My và Gia Hoàng đứng dậy.
Cô gật đầu mỉm cười nhã nhặn "Con chào ông..."
Ông đi đến ngồi gần Gia Hoàng, gật đầu ra hiệu cho cả hai cùng ngồi xuống.
"Con tên gì?" Ông nhìn Uyển My đón chờ câu trả lời của cô, nhìn ông vô cùng hiền từ và phúc hậu. Giờ mới hiểu ra, nét đẹp của Gia Hoàng được thừa hưởng từ ông, chắc hẳn sau này về già, Gia Hoàng cũng đẹp như ông vậy.
"Dạ con là Uyển My..."
Nhưng rồi ông quay sang nhìn Gia Hoàng với ánh mắt ẩn ý gì đó, còn anh ta thì chẳng hiểu gì ánh mắt của ông, độ 3 giây sau mới hiểu ra vấn đề, anh ta vội vòng qua chiếc bàn ngồi xuống cạnh Uyển My.
Uyển My lại xém chút nhích mông ngồi xa ra Gia Hoàng, nhưng rồi thôi, cô luôn giữ vẻ mặt vui tươi khi tiếp chuyện cùng ông.
Trong lòng tự hỏi tại sao Gia Hoàng lại làm như vậy? Anh ta đang muốn gì? Chẳng lẽ...
Điều đó không thể xảy ra được, nếu thế thì anh ta mất trí cái chắc rồi, gặp nhau chưa bao lâu mà đã đưa cô về gặp gia đình.
Khi một người con trai có ý dẫn một cô gái về ra mắt gia đình mình, tức rằng hắn ta muốn chia sẽ một phần gia đình mình với cô ấy, tức rằng muốn mối quan hệ giữa hai người sẽ gắn chặt hơn nữa.
Nghĩ đến đó, cô cảm thấy có điều gì đó không hay, nhưng cô hy vọng những cô người yêu trước anh ta cũng làm thế, thì cô sẽ bớt lo lắng.
"Tối nay con ở lại ăn cơm tối nhé?" Ông vừa nói vừa lấy tách trà đang úp trong cái khây bằng sứ lật ra và từ từ rót trà vào.
" Dạ..." Cô gật gật, chỉ là một buổi tối, chẳng có gì to tác cả, như thế cũng hay.
"Ở lại một đêm cũng được..." Câu nói tiếp theo của ông khiến Uyển My bật tròn mắt nhìn ông, Gia Hoàng cũng nhìn ông bằng ánh mắt ấy.
" Dạ... Nhưng mà..."
Cô chưa kịp nói, ông nói tiếp:" Gia Hoàng ham thích công việc và sở thích của nó hơn là nói chuyện với ông già này, lâu lắm mới có dịp ghé lại đây, con có thể vì ông già này mà ở lại một đêm không?"
Gương mặt cô chuyển sắc, ánh lên tia khó xử vô cùng, thực chất cô không muốn ở lại, nhất là những người trong ngôi nhà này chẳng có bà con ruột thịt gì với mình.
"Ông à! Chuyện này..." Gia Hoàng lên tiếng
"Dạ được ạ..." Uyển My lên tiếng, nếu đi đâu mà không về nhà thì chắc chắn cô sẽ bị ba mẹ lôi ra đập cho một trận vì không có phép tắt, nhưng cô rõ biết nếu đi cùng Gia Hoàng thì mọi chuyện lại đơn giản đi rất nhiều. Chẳng phải đó là điều họ muốn sao?
Mà cô có thật sự không đi với Gia Hoàng mà ra ngoài qua đêm nơi khác thì cũng chẳng khiến cô lo lắng gì, có lo lắng thì là hai ông bà ở nhà thôi.
Trong con mắt của những người xung quanh, thì cô là một cô tiểu thư thích ăn chơi hơn là một người chững chạc biết lo cho tương lai, đó là cái nhìn của những con người ấy, vô cùng đáng sợ.
Thực chất cô chẳng phải loại người đó, dù cô thừa nhận bản thân có ham chơi đây đó, nhưng tuyệt nhiên sẽ không làm những chuyện suy đồi đạo đức như họ nghĩ.
Sau khi dùng bữa tối cùng ông và Gia Hoàng, cô cùng ông ngồi lại tại phòng khách nói chuyện.
Dù cùng là đàn ông với nhau, nhưng Gia Hoàng ít khi nói chuyện với ông, thông thường chỉ nói vài câu hỏi thăm hay tình hình công việc với ông. Còn lại, anh ta chẳng bao giờ chịu tâm sự với ông bất cứ điều gì, dù có chuyện gì buồn anh ta vẫn lặng thinh không nói với ông.
Dù ông biết rõ Gia Hoàng cảm thấy thế nào, nhưng tính Gia Hoàng ít khi nào bộc lộ suy nghĩ của mình cho ông biết.
Ông cũng cho biết, trước giờ Gia Hoàng qua lại với cô gái nào thì ông không thể biết vì Gia Hoàng chẳng bao giờ chịu nói dù ông luôn muốn cháu trai yêu quý của mình dẫn cháu dâu tương lai về gặp mặt.
Nói đến đó, Uyển My lặng thinh, vậy ra cô là cô gái duy nhất Gia Hoàng dẫn về gặp ông?
Ông cũng nói, ba mẹ Gia Hoàng đã mất năm Gia Hoàng 5 tuổi, họ đã ra đi vì tai nạn máy bay khi trên đường từ Mỹ trở về Việt Nam, khi đó Gia Hoàng được gởi ở nhà ông bà nội, trong cái rủi cũng có cái may, nếu dạo đó Gia Hoàng đi cùng ba mẹ sang Mỹ thì hậu quả sẽ tương tự.
Khi ấy Uyển My còn chưa chào đời thì làm sao hình dung nổi cái tai nạn đó khủng khiếp đến mức nào. Dù Gia Hoàng chỉ mới 5 tuổi, nhưng cái đầu non nớt đã hiểu được phần nào tổn thương mình đang phải chịu đựng, nhưng nhờ có sự động viên của ông, Gia Hoàng sớm từ bỏ nổi đau đó để cố gắng làm tất cả những gì có thể để giúp ông.