80s toys - Atari. I still have
Mình Yêu Nhau Lại Từ Đầu Được Không Em

Mình Yêu Nhau Lại Từ Đầu Được Không Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326002

Bình chọn: 8.5.00/10/600 lượt.

ác phải sững sờ của Lộ Ngữ Nhụy mà tìm cách tán
tỉnh cô, thậm chí còn có vẻ xa lánh, giữ một khoảng cách với Lộ Ngữ Nhụy như khách qua đường.

“Diệp Trí Viễn, cho mượn cục tẩy được không?” Lộ Ngữ Nhụy quay xuống bàn dưới, nở nụ cười xinh, ngọt ngào nói với Diệp Trí Viễn.

Diệp Trí Viễn chẳng thèm nghĩ ngợi, vớ lấy cục tẩy của An Hạ Dao đưa cho Lộ Ngữ Nhụy, nói: “Không cần phải trả lại đâu!”

Lộ Ngữ Nhụy tròn mắt, cắn môi, đón lấy cục tẩy, khẽ nói một câu: “Cảm ơn!” rồi quay đi.

Rồi trước ánh mát trợn trừng của An Hạ Dao đang nhìn mình, Diệp Trí
Viễn không chút do dự đưa cục tẩy của mình cho cô, nói: “Này, đền cho
cậu!”

“Lộ Ngữ Nhụy hỏi mượn tẩy của cậu, sao cậu lại lấy của mình?” An Hạ
Dao khẽ làu bàu với vẻ không vui, âm thanh chỉ đủ cho Diệp Trí Viễn nghe thấy.

Diệp Trí Viễn ngáp một cái: “Mượn đi mượn lại phiền phức. Cho luôn,
mình với cậu dùng chung cũng tiện mà.” Nói xong nhướn đôi mày đẹp, cười
hỉ hớm, bổ sung thêm một câu: “Dùng hết tôi lại mua!”

An Hạ Dao lườm cậu ta một cái, tức giận cắn bút, vùi đầu vào làm bài tập.

Không phải là cô tiếc một cái tẩy, mà là cô cảm thấy, giữa Lộ Ngữ
Nhụy và Diệp Trí Viễn có gì đó hơi là lạ. Trong nửa tháng vừa qua, hành
động giữa hai người ấy khiến người ta thấy khó hiểu. Là người nhạy cảm,
An Hạ Dao phân tích và thấy, dường như Lộ Ngữ Nhụy đang thận trọng lấy
lòng Diệp Trí Viễn, còn Diệp Trí Viễn thì lại tỏ ra không đón nhận điều
đó.

Không lẽ, nữ thần hoàn mỹ Lộ Ngữ Nhụy cũng đã lại xao xuyến rồi? Đã
nảy sinh tình yêu sét đánh, yêu thầm nhớ trộm Diệp Trí Viễn? An Hạ Dao
định tìm cách dò hỏi Lộ Ngữ Nhụy, rằng có phải Lộ Ngữ Nhụy thích Diệp
Trí Viễn không, nhưng rồi nghĩ mình cũng yêu thầm cậu ấy nên không hỏi
nữa.

Nói thật lòng, Lộ Ngữ Nhụy và Diệp Trí Viễn thật sự là một đôi rất
đẹp, chàng thì rất đàn ông và đẹp trai, còn nàng thì rất yêu kiều, đúng
là một đôi hoa khôi của trường, rất xứng với bốn chữ Kim đồng ngọc nữ.

Loáng một cái lại đã nữa tháng nữa trôi qua, lại tới kỳ kiểm tra chất lượng cuối tháng.

Kể từ lần trước khi bị Diệp Trí Viễn vượt qua 1 điểm, trong lòng An
Hạ Dao thấy không vui, quyết tâm lần này nhất định sẽ lại vượt qua Diệp
Trí Viễn.

Sau khi bắt đầu vào giờ làm bài, An Hạ Dao cắm cúi điền đáp án cho
đến tận câu cuối cùng, rồi từ từ quay đầu lại, bất giác nhìn sang Diệp
Trí Viễn một cái, thì thấy cậu đang quay lưng lại phía mình, nằm gục
trên bàn ngủ hay làm gì cô không rõ, nhưng cô chắc chắn rằng cậu không
làm bài.

Không biết có phải cậu ấy định tiếp tục nộp bài trắng không nhỉ?

Nếu cậu ta lại nộp giấy trắng thì dù An Hạ Dao có đạt điểm cao đến đâu cũng không có ý nghĩa gì?

An Hạ Dao tức giận, đưa mắt nhìn những dụng cụ trên bàn, 2 chiếc bút, 1 cái tẩy, 1 cái thước, 1 con dao con. Do dự một chút, cô lấy chiếc bút đang cầm trên tay ném về phía đầu của Diệp Trí Viễn. Bị chiếc bút ném
trúng đầu, Diệp Trí Viễn vội quay khuôn mặt điển trai lại, nhìn An Hạ
Dao với ánh mắt vừa đau vừa tức giận.

Khi bốn mắt gặp nhau, An Hạ Dao nhìn thấy khuôn mặt điển trai của
Diệp Trí Viễn trắng nhợt, trên trán mồ hôi đọng thành hạt to tướng, cô
biết là Diệp Trí Viễn đã ốm, trong lòng chợt thấy áy náy.

Giám thị coi thi bước tới với khuôn mặt lạnh lùng: “Hai em đang làm gì thế?”

An Hạ Dao đỏ bừng mặt, đáp thành thực: “Em lấy bút ném Diệp Trí Viễn…”

An Hạ Dao biết, dù cô nói thật như vậy, nhưng thầy giám thị chắn chắn sẽ không tin, có lẽ ông nghĩ cô và Diệp Trí Viễn đang trao đổi bài cho
nhau.

Đôi lông mày của Diệp Trí Viễn nhíu chặt lại vì cảm giác khó chịu
trong người, cậu nghiến răng nói: “Bút của em hỏng, em hỏi mượn An Hạ
Dao, vì thế bạn ấy mới ném sang cho em.”

“Hai em đừng có bào chữa cho nhau nữa, chắc chắn là đang gian lận khi làm bài.” Nhà trường thực hiện việc coi chấm thi chéo lớp, chế độ thi
cử của phổ thông trung học ảnh hưởng trực tiếp đến tiền thưởng, các thầy cô ít nhiều cũng có những tính toán riêng, ai cũng mong kết quả của lớp khác thấp hơn lớp mình, ông biết An Hạ Dao và Diệp Trí Viễn, đó là hai
học sinh đạt kết quả trong tốp dẫn đầu toàn trường trong lần thi trước,
nếu bị bắt là đang quay cóp thì đó sẽ là một bài học cho họ, cho dù
không quay cóp thật, thì việc mất thời gian sẽ khiến họ không kịp làm
xong bài, kết quả không cao, dẫn tới kết quả thi bình quân lần này của
lớp nhất định sẽ bị tụt theo.

Không phải là thầy giám thị cố tình tìm cớ, mà là vì An Hạ Dao và
Diệp Trí Viễn đã coi thường kỷ luật nghiêm túc của trường thi, nên không thể trách thầy được khi xử lý hai người: “Có quay cóp hay không, tôi sẽ kiểm tra, bây giờ hai em hãy nộp bài cho tôi rồi ra ngoài.”

An Hạ Dao do dự nhìn bài thi chưa làm xong của mình, cô biết, chỉ cần cô kiên trì thì có thể giải quyết xong việc hiểu lầm là quay cóp, sẽ
hoàn thành bài thi và được điểm cao, nhưng nhìn sắc mặt nhợt nhạt của
Diệp Trí Viễn, cô đã cắn môi, kéo Diệp Trí Viễn: Cậu không sao chứ?
Chún