
cô biết rằng như thế là đang
tự làm tổn thương bản thân. Tại sao phải làm con nhím để tự cách li với
mọi người trong khi thực tế cô hoàn toàn không phải là người như vậy
- Tôi đủ kiên cường để tự vượt qua mọi thứ
- Nói mình kiên cường ư, ngay cả việc than 1 tiếng đau cô cũng không dám, Vì sao cô không cho mình được quyền
làm 1 con người bình thường, là lúc cần giúp đỡ lúc buồn hay bị tổn
thương hãy nói cho mọi người nghe, như thế không phải là mong được người khác thương hại, nhưng chí ít cô sẽ nhận được sự an ủi động viên, bởi
vì, kiên cường không có nghĩa la đơn độc, cô hiểu chứ ?
- Thế anh tưởng là sẽ có người nghe tôi nói sao ( Hebe cố kiềm nén cảm
xúc), ngay từ lúc vào tiểu học, các bạn cách li tôi bởi tôi là con của
trùm Hắc đạo, họ nói xấu sau lưng tôi, cài bẫy tôi và đánh tôi vì cho
rằng tôi là kẻ xấu, lúc đó tôi làm gì chứ, tôi chỉ biết cho họ đánh, cho họ phỉ nhổ vào mặt, vì tôi biết, sự thật một trong số người thân của họ đã bị mất mạng dưới tay ba tôi. Đã nhiều lần những giọt nước mặt rơi ra tôi ngỡ như nó sẽ dừng khô héo, và những vết thương nhận được tôi tưởng đã kết lại thành vết thẹo, thế nhưng, khi nước mặt chưa khô vết thương
chưa lành, hoàn cảnh lại lần nữa không ngừng giáng đòn vào tôi, ba tôi
bắt tôi phải đủ can đảm và đừng bao giờ khóc trước mặt ông, mẹ tôi ko
cho phép tôi được tự do và luôn phải ưu tú trước mặt bà, bạn bè coi tôi
là kẻ thù mặc dù tôi không làm gì họ, cho nên giờ đây, tôi không còn
nước mắt, không còn nỗi buồn, bởi vì tôi đã quen và dần bại liệt cảm
giác....
Lời chưa dứt Jay bèn quay lưng qua hôn trực tiếp lên đôi môi mềm mỏng
của Hebe, nụ hôn bất chợt và không lí do. Thời gian như bị chặn lại
trong khoản khắt đó, xung quanh như không còn ánh sáng chỉ nhờ nhịp thở
của 2 trái tim soi đường.
BOP, 1 cái tát đủ mạnh, thế nhưng lần này mặt Jay lại không hề hấn gì,
cô ngỡ là mình đã dùng hết lực nhưng thật ra, tay cô đang mất sức
- Thế bay giờ cảm giác sao hả ? ( Nói với vẻ mặt hình như đang cảm giác về nụ hôn ngọt ngào )
- Anh....
Tim cô đập nhanh, điện tâm đồ hình như đã bay cái vèo lên tận nóc nhà,
cô muốn rút dao ra đâm chết con mãng xà gớm ghiếc, nhưng mà đôi tay lại
không chịu nhúc nhích, tại sao bộ não cứ không thể điều khiển được hành
động
Hebe mở cửa xe chạy ra ngoài, cô định đón xe về nhà
- Hebe khoan đi đã, ít ra cô cũng cho tôi cơ hội nói chứ
- Nói gì ( Hebe dừng lại trước cửa xe Taxi )
- Là tôi muốn hợp tác với cô để bắt chọn ổ Báo Trắng, cô sẽ nhận lời
tham gia vụ buôn lậu lần này, và tôi sẽ đóng giả làm bạn trai cô, lúc đó hai chúng ta sẽ hợp sức thu thập chứng cứ phạm tội của hắn
- Tại sao tôi phải hợp tác với anh ?
- Hebe, đây là cách` duy nhất để cứu lấy mọi người và cũng để tự cứu lấy bản thân, cô biết` rõ hơn ai hết là tổ chức của họ nguy hiểm đến cỡ
nào, chẳng lẽ cô còn muốn có thêm nhiều người chết 1 cách oan uổng sao
Hebe ra chiều suy nghĩ :
- Vậy thì 1 mình tôi là đủ, cần gì phải có anh theo
- Đừng quá cố chấp, tôi đi để đảm bào an toàn tính mạng của cô, 2 người
sẽ có thể tương trợ lẫn nhau, cả cảnh sát cũng chưa làm gì họ được thì
cô nghĩ một mình cô có thể chống lại bọn họ sao
- Hóa ra việc anh cứu tôi là vì có mưu đồ riêng, anh muốn lợi dụng tôi để tiếp cận họ và bắt trọn ổ họ
- Tôi thừa nhận là tôi có ý định lấy tư liệu từ cô, nhưng sau đó thì...( không đợi anh nói hết. Hebe đã lên xe mất ) sau đó thì...thật ra tôi
cũng không muốn cô gặp nạn, mà tại sao tôi phải giải thích với cô chứ (
lảm nhảm 1 mình )
************************
Ngày hôm sau :
- Chúng ta sẽ có kì đi dã ngoại biển 4 ngày, đây là truyền thống của
trường, năm nào cũng vậy, trước khi tổ chức cuộc thi văn nghệ giữa các
lớp thì chúng ta sẽ đi chơi để coi như là tạo cảm tình bằng hữa với
nhau. Các em sẽ thi chèo thuyền, thi xậy dựng trại và thi tìm kho báu,
những trò này sẽ lấy điểm để cộng luôn vào điểm diễn kịch sắp tới.
Bnag82 cách nào đi nữa các em cũng phải lấy điểm trọn, bời vì lớp Queen
không phải là đối thủ nhẹ cân
- ÔI nhào, rách việc ( Tiểu trư )
- 2 ngày nữa chúng ta sẽ đi, cả lớp chúng ta kông được thiếu 1 ai cả.
Yên tâm, cô đã gọi điện báo với phụ huynh các em rồi. Các em đừng hòng
mà trốn cô.
Hôm nay, trên lớp học, gìơ nghỉ tiết rãnh rỏi, Selina bèn lấy chai sơn lông mày bằng nước mà cô vừa mới tậu được ra quậy, 1 tờ
giấy rớt dưới chân cô
- Gì thế này ( lụm lên xem )
Rồi tiện tay cô đặt nó lên bàn, lấy chai sơn đè lên, mãi loay hoay sao cô làm đổ sơn lên tờ giấy
T.Trư từ ngoài bước vào
- Này, cô đang làm gì với bức thư của tôi thế hả
T.Trư đẩy đổ hết mỹ phẩm xuống đất, giật vắt tờ giấy lên xem
- Nó đang ở trong học bàn tôi, tại sao cô lâi lấy ra, cô lục lọi cặp tôi à?
- Ko có, nó tự rớt ra đấy nhé, Sax...làm gì mà dữ dằn vậy, nó đáng giá bao nhiêu, để tôi đền
- Đáng giá ư, đây