Snack's 1967
Muốn Yêu Thì Phải Đánh

Muốn Yêu Thì Phải Đánh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322261

Bình chọn: 10.00/10/226 lượt.

đây, tất cả đều đang lo cho người bệnh. Thế giới này không bắt buột phải môn đăng hộ đối, ko phải chỉ có cho và nhận, ông chỉ biết xem ông là cao hơn người khác, mà không biết thực ra chính ông mới là người thấp kém

- Tôi…

- Hãy thôi đi, đừng đêm những sách lược chính trị để đi thực hành với
những người xung quanh ông, ko biết lắng nghe sẽ chẳng bao giờ là 1 nhà
lãnh đạo tốt. Tôi sẽ kiện ông

- Ơ…vì tội gì

- Ông từng nói con gái tôi là con trùm xã hội đen nên cảnh cáo ko cho
qua lại với con ông chứ gì, liệu hồn, những từ xúc phạm danh dự và dùng
cường quyền để cưỡng ép người khác đó, tôi sẽ ko để cho ông yên đâu, ông hãy chờ mà nhận thư luật sư, tôi ko nói đùa, những gì tôi muốn thì
trắng cũng biến thành đen, chồng tôi là minh chứng cho ông thấy.

Tổng thống nghĩ ngợi 1 hồi lâu, ông ko lên tiếng nữa, hình như đang nghiền ngẫm lời nói của bà luật sư.

1 tiếng đồng hồ lại trôi qua, chiếc đèn cấp cứu cuối cùng cũng chịu vụt tắt, bác sĩ đi ra với vẻ mặt không vui :

- Sao rồi bác sĩ, con tôi sao rồi ( Mọi người xúm lại vây lấy ông )

- Thật đáng tiếc, bệnh nhân bị mất quá nhiều máu, vừa lúc chúng tôi đã hết nhóm máu đó, nên…

Vẻ mặt mọi người trắng bệt ra rồi buôn tay khỏi bác sĩ, tất cả những hi
vọng hoàn toàn mất tích thay vào đó là 1 bầu không khí ảm đạm và xót xa, tiếng khóc hòa vào trong tiếng van xin :

- Bác sĩ… ko…ko thể như thế được, ông không phải là bác sĩ giỏi sao, tại sao lại ko cứu được bệnh nhân, tôi ko cần biết ông dùng cách nào, ông
phải cứu cho bằng được N.S ( Ella vừa nói vừa nắm cổ áo của bác sĩ van
xin trong vô vọng, tiếng khóc át đi tiếng nói, làm giọng cô trở nên khan và trầm đi, câu chữ đứt quãng ko thành lời )

- Cô hãy bình tĩnh

- Ella, cậu bình tĩnh nào…

- Ko, mình ko thể bình tĩnh được, chính tại mình mà các bạn mới xa vào
sự nguy hiểm như thế này, tại mình mà ra cả, vậy mà N.S chết mà mình
sống nhởn nhơ thế này ư, một là bác sĩ hãy cứu sống N.S, hai là tôi sẽ
chết theo anh ấy( Ngay lập tức Ella rút súng ra gài đạn dí vào tay bác
sĩ ), nào, ông hãy chọn đi

- Ella, cậu tỉnh lại nào, hãy nhớ là vẫn còn bọn mình, bọn mình ko trách cậu ( Tiểu Trư vừa nói vừa định qua đó cản Ella lại )

- Đừng qua đây, nếu ko tớ sẽ chết cho các cậu coi

Mọi người bất lực đứng đó, bỗng 1 giọng nói quen thuộc lên tiếng

- Vậy cậu giết luôn cả mình đi ( Hebe bước lên ), sự việc đó cũng liên
quan đến mình, nếu cậu nói trách nhiệm ở nơi cậu, vậy còn mình thì sao,
cậu ko thể ích kỉ chịu đựng hết một mình ( Hebe gài đạn chỉ sung vào đầu ). Nào, cậu hãy đếm đi, chỉ cần cậu nói 1 tiếng, chúng ta sẽ cùng nổ
súng chết tại đây, ko thể sinh cùng năm cùng tháng cùng ngày, nhưng có
thể chết cùng ngày cùng tháng cùng năm, cậu có thấy kết cục như vậy là 1 kết cục tuyệt vời ko ( Hebe nói với những giọt nước mặt đọng trên đôi
mắt long lanh đen )

- Thế các cậu ko tính mình à, mình đã học cách sử dụng súng rồi ( Selina giật văng chiếc súng đang đeo trên thắt lưng của Tiểu Trư rồi gài đạn
), đó là do mình đã ko chỉ huy tốt nên mới có kết cục như vậy, chết thì
có gì đáng sợ đâu nào, cậu đừng lo, cho dù hai cậu đi đến đâu, mình cũng sẽ theo các cậu đến đó, cho dù đó là con đường chết. Người ta nói cảm
giác đợi chết còn đáng sợ hơn cái chết, còn mình thì thấy cảm giác được
sống sẽ đáng sợ hơn khi đã sống mà ko có sự hiện diện của 2 cậu. Cho
nên, mình cũng chẳng cần nó làm gì.

- 2 cậu…( Giọng Ella hoàn toàn khan rồi, cô ko nói ra lời rồi, 2 hảo tỷ
muội của mình, 2 người họ tại sao lại làm thế, sẵng sàn bỏ cả mạng sống
vì mình sao…)

*************************************

- Sẽ ko có ai chết tại bệnh viện này cả ( bác sĩ lên tiếng ). Thế có ai
đã nghe tôi nói hết chưa nào, vì bệnh nhân bị mất quá nhiều máu, trong
quá trình cấp cứu đã vận dụng hết những bao máu dự trữ trong bệnh viện,
do thế trong phút cuối đã ko đủ máu để cung cấp vận hành thần kinh, tôi
đáng tiếc là đáng tiếc cho bản thân tôi, vì nhóm máu của bệnh nhân trùng hợp với máu tôi nên tôi đã phải tiếp máu đến cả 1000 CC cho bệnh nhân.
Giờ bệnh nhân đã vượt qua thời kì nguy hiểm để chờ đợi bình phục, bực
mình quá, đã hiến quá nhiều máu xém tý xỉu rồi còn bị máy cô quay tôi
như thế, chắc cái mạng già này chết mất

- Nói thế thì N.S chưa chết sao ?

- Chết cái đầu cô, ko phải cô nói tôi là 1 bác sĩ nổi tiếng sao, làm gì
có thể để tử thần giành mạng bệnh nhân của tôi dễ vậy chứ, tiếc cho máu
của tôi quá, bình thường đã bồi bổ biết bao nhiêu là thứ mới có được
dòng máu tốt như thế, giờ hiến đi nhiều như vậy, ôi cái mạng già…( Đúng
là người ta thường hay nói những người tài giỏi luôn có bệnh thần kinh )

Tất cả reo hò trong vui mừng, trong nụ cười và nước mắt. Nhờ thế mới
thấy được tình cảm của ba người dành cho nhau, thậm chí còn nhiều hơn
khi với người họ yêu. Cuộc đời con người ko cần quá nhiều bạn, chỉ cần 1 vài người chân thành, cuộc đời con người cũng ko cần quá nhiều lời ngo