
i này quá độc ác
tôi hiền tôi sẻ bị nhấn chìm trong sự bất công. Cô thấy đấy, tôi có thể
giết cô bất cứ lúc nào kể cả anh ta.." Cô nhìn Vũ nói
-"Vĩ
Nha cô có cửa sao, tôi thật quá thất vọng về cô. Đừng động vào Lệ Á, nếu không tôi sẻ không tha cho cô đâu" Vũ lạnh nhạt lên tiếng, anh đang
tháo sợi dây trói để giải thoát cho hai người.
Cô nghe anh nói vậy mà cười buồn rồi đi ra xa, nhắm thẳng vào tim cô ta mà bóp cò:
-"Bằng.."
-"Bằng.."
Hai tiếng súng đồng thanh vang lên. Cô bắn Lệ Á, anh bắn cô bảo vệ Lệ Á.
Lệ Á ngất đi, cô ngã phịch xuống nhìn anh cuốn cuồn lên vì Lệ Á mà tim
cô tan nát, anh thành công rồi, tm em tan nát vì anh rồi đấy Vũ.
Anh bế Lệ Á lên tay nhanh chóng chạy ra ngoài đến bệnh viện, cô thì cười
lớn lên rồi khóc thật to. Vết thương bên ngực mãu vẫn chảy, lấy tay để
lên vết thương bên ngực trái, nhìn dòng máu đỏ tươi mà cô rơi nước mắt:
-"Vũ à, yêu anh là để đánh đổi cả mạng sống thể này sao. Để rồi anh vô tâm
chọn người con gái khác. Anh ác lắm, anh có biết tim em đau còn hơn bị
thương không. Em mệt mỏi quá rồi em muốn ngủ.. Vũ à.. tạm biệt anh.. Em
yêu anh.. " Nói rồi cô nằm xuống nhắm mắt lại..............
+++
" Vũ à, khi em và cô ấy cũng ngã xuống em rất mong anh sẻ chạy lại đỡ em, ôm em vào lòng và nói: " không sao, anh đây". Nhưng em sai rồi Vũ à,
anh chọn cô ấy chứ không phải em, anh ôm cô ấy vào lòng mà nhìn cô ấy
bằng ánh mắt đau xót, còn khi anh nhìn em chỉ toàn thù hận. Em cười đấy
nhưng nước mắt em rơi. Anh có hiểu cho em không hả Vũ. Anh nói anh chưa
từng yêu em, chưa từng tin em. Những lời nói ấy làm em muốn gục ngã.
Vũ , anh ác lắm...."
Anh đưa Lệ Á đến bệnh viện, chạy nhanh vao phòng cấp cứu. Người anh toàn là máu của cô ta, anh ngồi thẩn thờ trước cửa phòng cấp cứu. Tay anh
run rẫy, anh đã bắn cô, tại sao chứ... Ôm đầu anh nhớ lại ánh mắt cô đau buồn nhìn anh, hình ảnh cô ngã xuống thẩn thờ nhìn anh ôm Lệ Á đi mà
làm anh như điên lên được. Anh đã bắn người anh yêu, phải anh yêu cô rất nhiều, rất nhiều. Nhưng anh có thể tha thứ cho cô khi những việc cô làm với anh sao... Anh đã nói dối rằng không yêu cô, anh đã nói dỗi khi nói không tin cô,..phải anh đã nói dối với cô. Con tim đang gào thét rằng
hãy ở bên cô, nhưng lí trí anh đã thắng quyết định bỏ mặc cô.. Có phải
hay không quyết đinh anh sai... La Phong nhanh chóng nghe tin, chạy
nhanh vào bệnh viện. Đến khu cấp cứu, nhìn thấy anh ngồi đó mà Phong
muốn đấm cho thằng bạn. Và sự thật là vậy:
-"Bụp.." Phong kéo cổ áo anh lên, phừng phừng lửa giận, đấm vào mặt thằng bạn mình,quát lên:
-"Vũ mày bị điên à, sao lại bắn Vĩ Nha chứ. Mày có biết cô ấy đã làm tất cả
vì mày không hả thằng khốn kia. Từ cái việc cứu tụi nhóc khi bị bắt
cóc,loại trừ những đối thủ của mày, bảo vệ mày khỏi những nguy hiểm, Và
bây giờ là hy sinh cả mạng sống của mình để cứu mày đấy thằng chó. Tao
nói cho mày biết, Lệ Á cái người mà mày đưa vào viện ấy là cô ta đã dàng dựng vở kịch này đấy. Từ cái lúc mày bị cô ta bỏ thuốc,Vĩ Nha đã nhờ
người âm thầm giúp mày, vẫn tin tưởng mày. Để rồi hôm nay mày làm gì,
thẳng tay bắn cô ấy cứu người định hại mày. Hư..mày nghĩ Lệ Á hiền từ
sao, mày nghĩ xem Vĩ Nha là ai, là Bóng Đêm đó, giết mày và hai đứa nhỏ
rất dể. Không ai rảnh mà giở trò như vậy đâu thằng khốn. Aissss"
Những lời Phong nói như đâm thẳng vào tim anh, thông suốt tư tưởng anh. Anh
nhìn thằng bạn, rồi ôm đầu mình, "Anh đã sai sao Vĩ Nha, anh sai rồi anh sai rồi.. Sai thật rồi.. Vĩ Nha"
-"mày nghe đi, đây là
những lời cuối cùng cô ấy nói với mày đấy. Mày làm tao quá thất vọng Vũ
à" Phong đưa cho anh chiếc điện thoại của cô. Anh cầm lấy, mở khóa. Bên
trong là ảnh của anh và tụi nhỏ, anh mở đoạn ghi âm lên can đảm mà nghe
-"Vũ à, khi anh nghe được đoạn ghi âm này chắc em đã rời khỏi thế giới này
rồi. Anh biết không, anh là người yêu đầu tiên và cuối cùng của em đấy.
Em đã thực hiện được lời hứa yêu anh đến cuối đời..Khụ..Khụ.. Em không
sao, anh đừng lo, mai này không có em bên cạnh nhớ tự chăm sóc mình đấy. Anh bị đau dạ dày không nên hút thuốc, ăn uống đầy đủ. Nhớ không có em
thì cũng phải chăm sóc tụi nhỏ tốt đấy, Sun ..Khụ..khụ Sun thì hay đạp
chăn khi ngủ lắm, còn Ken thì em lo bởi thằng nhóc rất có ý tứ. hihi...
Anh biết không, có những lúc em nghĩ rằng yêu anh là đau khổ lắm. Nhưng
em không tin, em vẫn mù quán yêu anh, lo lắng quan tâm anh, trao cho anh tất cả,.. Em không hối hận. Để rồi đến hôm nay, em biết là yêu anh rất
đau khổ, những lời anh nói như cứa vào tim em, anh nói không yêu em,
không tin em... Anh có biết em đau như thế nào không Vũ..Khụ
khụ..khụ..Em sắp không chịu nỗi rồi, có lẽ em phải đi trước anh, hứa với em đừng buồn nhé, hãy tìm người tốt hơn em mà sống hạnh phúc.. khụ
..khụ... Em không thể làm co dâu anh rồi, nhưng em vẫn muốn nói với anh
một câu..Khụ khụ..
Em Yêu Anh, Vũ à.. Em đi đây tạm biệt anh chàng trai của em......."
Anh nghe giọng cô vừa ho vừa nói yếu ớt mà nướ