
n mỉm cười.
++++
Hắn và Laura ngồi đối mặt với nhau. Hắn ngồi nhìn Lin đang chạy khắp chỗ này đến chỗ khác. Đúng là trẻ con.
- Chắc em cũng biết hoàn cảnh gia đình nhà chị thế nào rồi chứ? – Laura lên tiếng.
Hắn quay lại nhìn Laura, nhấp một ngụm cà phê rồi nói:
- Vâng!
- Vậy chắc em cũng hiểu con bé đã phải chịu nhiều nỗi đau. Chị không muốn nó có thêm tổn thương nào nữa – Laura nghiêm túc nói.
Hắn không nói gì, chỉ lặng lặng ngồi nghe.
Một lúc lâu sau, khi không gian dần chìm vào yên lặng, hắn mới bất chợt lên tiếng.
- Lin…… là? – hắn nhíu mày.
- Là con của chị và Joe – bất giác Laura mỉm cười – thằng bé xinh chứ?
Hắn cũng đoán là con của Laura, chỉ là hỏi lại cho chắc thôi. Thì ra hắn đã làm tổn thương nó suốt bao lâu quá chỉ vì cái lí do ghen tuông vớ vẩn. Nó hận hắn như vậy, cũng đáng. Hắn tự cười khẩy chính mình.
- Mẹ! Con muốn gặp mẹ Aliss! – Lin chạy lại phía Laura nũng nịu.
Hắn mỉm cười, hình như thằng bé này thích nó hơn Laura thì phải.
- Để chú đưa cháu đến gặp mẹ Aliss nhé! – bất chợt hắn cúi xuống nói với Lin.
- Vâng! Được vậy thì tốt quá, cháu cảm ơn chú ạ – Lin lễ phép khoanh tay, cúi gập người xuống.
- Chậc, cái thằng bé này, như ông cụ non – hắn xoa đầu Lin.
- Bố cháu dạy phải lễ phép với người lớn – Lin trề môi.
- Thôi, lên xe, chú đưa đi gặp mẹ Aliss – hắn bế Lin lên rồi tiến thẳng ra xe.
Laura bật cười khi nhìn bộ dạng hai chú cháu ra xe.
++++
Chuông cửa vang lên khi nó đang làm bếp. Đặt đũa xuống, nó chạy ra mở cửa.
Mở cửa ra, trước mắt nó là Lin và hắn. Hắn cười nhìn nó. Lin nhảy xuống khỏi vòng tay hắn rồi chạy đến ôm chân nó.
- Mẹ Aliss – thằng bé quấn quýt lấy chân nó.
- Sinh nhật vui vẻ – bất chợt hắn đưa ra trước mặt nó một hộp quà, mặt hắn bỗng đỏ lựng.
Nó ngạc nhiên, hết nhìn hộp quà rồi lại nhìn hắn. Sao hắn biết hôm nay là sinh nhật nó?
- Sao anh….? – nó nói lấp lửng.
- Là con nói đó – Lin lanh chanh – con muốn dành cho mẹ một hộp quà bất ngờ.
Nó bật cười khi nhìn điệu bộ của Lin. Nó ngồi xổm xuống cho vừa với chiều cao của Lin.
- Hay quá ha! Ai cho con đi cùng với người lạ? – nó véo mũi Lin.
- Chú ấy đâu phải người lạ đâu! Chú ấy là bạn trai mẹ mà – thằng bé trề môi.
Hắn để ý hình như mỗi lần có gì không vừa lòng, Lin lại trề môi thì phải. Không biết cái điệu bộ đấy là ai dạy đây nữa, vừa nghĩ hắn vừa liếc sang nó.
- Bạn trai gì mà bạn trai – nó lại véo mũi Lin.
- Thằng bé nói đúng rồi còn gì nữa – lúc này hắn mới lên tiếng – không là bạn trai em sao em lại ở chung nhà anh? – hắn nói đểu.
- Đúng rồi – Lin chêm thêm vào.
Nó đứng lên, chống hai tay.
- Giỏi nhỉ, bây giờ còn biết bênh người khác nữa ha – nó nhìn Lin.
- Con chỉ nói sự thật, con không bênh ai cả! – thằng bé đáp trả.
Cả nó và hắn cùng bật cười với cái điệu bộ của thằng bé.
- Mẹ ơi! Hôm nay sinh nhật mẹ, mình đi chơi đi! – Lin nảy ra ý tưởng.
Nó bế thằng bé lên rồi hỏi.
- Con muốn đi đâu?
- Đi công viên!
Nó cười, đúng là trẻ con.
- Ừ thì đi!
- Có chú này đi cùng không mẹ? – Lin chỉ tay về phía hắn.
Vì chưa biết tên hắn nên Lin chỉ gọi là chú này được thôi.
Nó tần ngần nhìn Lin, hình như thằng bé này cũng bị hắn cho ăn bùa mê thuốc lú gì rồi.
- Con có muốn chú ấy đi không? – nó hỏi ngược lại.
Lin nhìn nó, nhanh chóng gật đầu. Nó thở dài, đúng là đi đâu hắn cũng được ưu ái hơn nó. Nó quắc mắt sang nhìn hắn.
Hắn cười rồi nhún vai tỏ vẻ không biết gì.
Được lắm, để xem thằng bé có chịu ở bên anh mãi không. Nó tự nhủ.
+++++
Những tia nắng chiếu xuống khuôn viên của công viên. Có một cơn gió nhẹ nối tiếp cơn gió lớn vừa thổi qua.
- Hôm nay chú Steven kiếm được bao nhiêu đồ chơi cho Lin nhé! – Lin ngồi trên cổ hắn lên tiếng.
Tay thằng bé còn đang cầm một đống đồ chơi.
- Lúc nãy nhìn chú bắn tên trông giống hệt hoàng tử đi săn vậy! – vừa nói Lin vừa làm động tác bắn cung tên.
Nó bật cười. Nhìn ba người lúc này giống như là một gia đình vậy.
- Ôi! Anh Steven! – một cái giọng chanh chua phát ra từ sau lưng nó và hắn.
Theo phản xạ nó và hắn cùng quay lại nhìn. Và đương nhiên chủ nhân của cái giọng này không lẫn đi đâu khác là Tracy. Bên cạnh còn có cả Amy cùng Ray.
Ray nhìn nó, nhưng nó không còn đủ dũng khí để nhìn thẳng vào mắt cậu sau cái ngày hôm qua nữa.
- Mẹ ơi! Ai vậy? – Lin kéo kéo tay áo nó.
- Ô! Đây là con của cô sao Aliss? – Tracy lanh chanh lên tiếng, trong giọng nói có chút mỉa mai.
- Cô làm gì ở đây? – hắn lên tiếng, mặt hắn lúc này không còn vui vẻ như ban nãy nữa.
- Em đi chơi cùng Amy và Ray mà – Tracy thản nhiên trả lời.
Nó quay sang Amy nhì