Insane
Này Chớ Làm Loạn

Này Chớ Làm Loạn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324754

Bình chọn: 9.00/10/475 lượt.

g bầu không khí kỳ lạ và căng thẳng, thính lực của Cao Ngữ Lam tăng lên đến 200%. Cô gần như nghe thấy hết mọi lời bàn tán thì thầm to nhỏ của đồng nghiệp cũ. Cao Ngữ Lam than thầm, cô muốn lặng lẽ giải quyết, nhưng bọn họ không chịu cho cô cơ hội.

Cao Ngữ Lam sải bước rộng về phía đôi nam nữ trong phòng. Cô ưỡn ngực ngẩng cao đầu rất có khí thế.

Khi Cao Ngữ Lam đẩy cánh cửa kính bước vào, đôi nam thanh nữ tú ở bên trong đồng thời quay đầu. Nhìn thấy cô, họ đều nở nụ cười mê hồn, đồng thanh lên tiếng: “Em yêu, đến rồi à!”.

Hai giọng nói ngọt ngào, mang âm hưởng từ tính và đầy nhiệt tình, khiến khí thế của Cao Ngữ Lam hạ đi một nửa. Cô đứng ngây người ở cửa ra vào, không dám quay đầu xem phản ứng của đồng nghiệp ở bên ngoài. Sau đó, Cao Ngữ Lam nhanh chóng thay đổi chiến lược, xông đến lôi Doãn Tắc đi ra ngoài.

Càng nói càng sai. Thời buổi này, trí tưởng tượng của con người bay tận lên vũ trụ. Bất kể cô giải thích thế nào cũng sẽ diễn biến thành tình tiết cô không thể ngờ tới. Vì vậy, Cao Ngữ Lam quyết định giữ im lặng, cô dẫn anh chàng này đi là được rồi.

Cao Ngữ Lam thực hiện phương châm “im lặng là vàng”, nhưng Doãn Tắc không như vậy. Anh ta vừa bị Cao Ngữ Lam kéo đi, vừa quay đầu nói với Ôn Sa bằng một giọng ngạo mạn: “Cô thấy chưa, người Lam Lam chọn là tôi”.

Cao Ngữ Lam suýt tắt thở khi nghe câu này. Cô buông tay Doãn Tắc, quay lại nhìn anh ta bằng ánh mắt hung dữ: “Anh vui lắm phải không?”

Doãn­Tắc giơ hai tay đầu hàng, miệng dỗ ngọt Cao Ngữ Lam: “Được rồi, đừng giận nữa mà. Tôi nghe nói cô bị ức hiếp nên đến xem ngọn nguồn là thế nào. Không báo trước với cô là tôi không đúng”. Nói xong, Doãn Tắc tiến lại gần Cao Ngữ Lam, cúi đầu nói nhỏ vào tai cô: “Tôi đã mất công đến đây thì cô hãy lợi dụng tôi trước đi, nhanh lên”.

Cao Ngữ Lam trừng mắt nhìn Doãn Tắc, lợi dụng cái đầu anh. Cô hạ giọng cảnh cáo anh ta: “Anh hãy nghe cho rõ. Chuyện này đối với anh có thể thú vị, nhưng tôi thì không. Nếu anh còn làm bừa nữa, tôi sẽ úp cái thùng rác lên đầu anh”.

Doãn Tắc mỉm cười, gương mặt biểu lộ vẻ bất lực. Anh phất tay nói: “Tôi biết rồi, cô đừng giận nữa”.

Hai người đứng gần nhau, lại ghé sát tai thì thầm to nhỏ. Trong con mắt của những người xung quanh, họ quả nhiên là một đôi tình nhân thân mật.

Một đồng nghiệp nam ở bên cạnh đột nhiên cất giọng châm biếm: “Bình thường nhìn có vẻ tử tế, không ngờ lại là loại người đó, nam nữ đều không tha, thối đến thế là cùng”.

Cả Cao Ngữ Lam và Doãn Tắc đều nghe rõ câu nói vừa rồi. Cao Ngữ Lam cứng đờ người, hai tay cuộn chặt nắm đấm. Cô cố gắng kiềm chế để không quay sang nhìn người đó. Cô chỉ mở to mắt nhìn thẳng về phía trước, phía trước chính là gương mặt của Doãn Tắc.

Doãn Tắc thu lại nụ cười, quay đầu nhìn người vừa lên tiếng.

Cao Ngữ Lam đỏ bừng mặt. Nghe những lời nhục mạ, cô tức đến mức nhất thời không biết phản ứng thế nào.

Cao Ngữ Lam cảm thấy rất hối hận, cô không nên đến công ty cũ. Lần này còn bị lăng nhục hơn cả lần trước, tại sao cô lại ngốc nghếch quay về nơi này. Bọn họ ở đây thích kiếm chuyện làm trò vui. Dù sao cô cũng thôi việc rồi, tự nhiên lại đến đây để nghe những lời nhục mạ như thế này.

Doãn Tắc nắm tay Cao Ngữ Lam, kéo cô đi ra ngoài. Cao Ngữ Lam cúi gằm mặt không phản kháng. Cô cố tình nấp sau thân hình cao lớn của Doãn Tắc. Cao Ngữ Lam thầm nhủ cô sẽ không bao giờ trở lại nơi này nữa.

Doãn Tắc đột nhiên dừng lại, Cao Ngữ Lam cũng dừng bước theo anh ta. Cô ngẩng đầu nhìn, mới phát hiện hai người đứng ngay bên cạnh đồng nghiệp nam vừa nói lời nhục mạ cô. Người này ở công ty hay ăn nói bừa bãi nên không ai thích hắn.

Doãn Tắc đột ngột cầm thùng đựng rác bên cạnh chỗ ngồi người đàn ông chụp lên đầu anh ta. Mọi người há hốc miệng, Cao Ngữ Lam sững sờ. Cô còn chưa kịp phản ứng, Doãn Tắc đã nhét một thùng rác khác vào tay cô và nói lớn tiếng: “Em yêu, lên đi!”

Cao Ngữ Lam kích động, cầm thùng rác xông lên rất nhanh, chụp mạnh lên đầu người đàn ông. Người đàn ông bị một thùng đựng rác úp vào đầu, còn chưa kịp gỡ xuống đã bị cái thứ hai chụp lên. Cao Ngữ Lam mắng xối xả: “Anh mới là đồ thối tha, thối không chịu được”.

Doãn Tắc vỗ tay khen ngợi Cao Ngữ Lam. Hành động xong, anh kéo Cao Ngữ Lam đi ra ngoài, đồng thời lên tiếng: “Được rồi, cần giải thích cũng đã giải thích rõ, chúng ta đi thôi”.

Đánh người gọi là giải thích rõ? Nhưng lập luận này khiến Cao Ngữ Lam cảm thấy hài lòng. Làm người quả nhiên không thể quá nhu nhược, đối với kẻ tiện nhân cần phải sử dụng bạo lực.

Bọn họ mới bước được hai bước, đằng sau có tiếng chửi mắng. Người đàn ông đê tiện đã tháo thùng rác ra khỏi đầu, vừa xông về phía Cao Ngữ Lam vừa lớn tiếng chửi rủa. Doãn Tắc lập tức quay người, đẩy mạnh người đàn ông bắn sang một bên: “Muốn đánh nhau hả? Anh thử động thủ đi!”.

Doãn Tắc tiến thêm một bước, lạnh lùng nhìn người đàn ông đê tiện. Anh có thân hình cao lớn, ánh mắt sắc bén, d