Old school Swatch Watches
Này Chớ Làm Loạn

Này Chớ Làm Loạn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324882

Bình chọn: 9.5.00/10/488 lượt.

bại. Buổi coi mắt đầu tiên ở sân tập thể dục đối tượng không xuất hiện, buổi coi mắt thứ hai ở chợ kết thúc trong không khí không mấy vui vẻ, xem ra việc tìm con rể không dễ dàng. Hai ông bà than thở xong liền động viên nhau.

Ông Cao vỗ ngực: “Ngày mai để anh”.

Ngày hôm sau, Cao Ngữ Lam nhất định không ra khỏi cửa. Cô ở nhà hết ngủ lại ăn, hết ăn lại ngủ. Bà Cao ngoài việc đi chợ mua rau, thời gi­an còn lại ở nhà cùng con gái.

Cao Ngữ Lam cảm thấy yên tâm. Cô trốn ở trong nhà, chắc sẽ không xảy ra sự cố nguy hiểm gì.

Đến bữa tối, ông Cao vẫn chưa về. Bà Cao gọi con gái xuống bếp ăn cơm, nói hôm nay ông Cao đi uống rượu không về nhà dùng bữa. Ăn cơm xong, Cao Ngữ Lam xem tivi một lúc rồi cầm quyển tạp chí đi vào nhà vệ sinh.

Ngồi xuống bồn cầu, Cao Ngữ Lam đột nhiên nghĩ đến Ôn Sa. Cô ta nói có người hãm hại cô ta nên cô ta mới kéo cô xuống bùn. Như vậy là có người chụp trộm tấm ảnh đó, với mục đích gây ra tin đồn không hay cho Ôn Sa. Nhưng tại sao Ôn Sa lại nói cô là bạn gái của cô ta?

Lẽ nào Ôn Sa sợ vụ này ảnh hưởng không tốt, công ty sẽ đuổi việc cô ta nên tìm một tấm đệm thay thế? Nếu cả hai người phạm lỗi, công ty sẽ chỉ đuổi việc một người, còn một người chỉ bị cảnh cáo răn đe. Cao Ngữ Lam cô đối với công ty không có cũng không sao, người ở lại tất nhiên là Ôn Sa.

Cao Ngữ Lam càng nghĩ càng thấy tức giận.

Đúng lúc này, Cao Ngữ Lam nghe thấy tiếng cửa nhà lạch cạch mở ra và tiếng bố cô vọng vào: “Lam Lam! Lam Lam ơi, con mau ra đây đi... ”.

“Con không ra được, con đang ở trong nhà vệ sinh”. Cao Ngữ Lam cao giọng trả lời. Cô nghĩ thầm, bố cô lại say rượu rồi. Mỗi lần say rượu là ông Cao hay la hét ầm ĩ cả nhà.

Quả nhiên ông Cao lại hét lớn: “Mau ra ngoài đi, con ở trong nhà vệ sinh làm gì?”

Ở trong nhà vệ sinh còn có thể làm gì? Cao Ngữ Lam đáp lại không một chút khách khí: “Con đi ỉa!”.

“À à... thế thì con cứ đi đi”. Ông Cao lại cất cao giọng nói: “Con gái chú đang đi ỉa, cháu đợi một lát nhé. Mình ơi xem này, Tiểu Quách là đối tượng tôi dẫn về coi mắt Lam Lam đấy”.

Cao Ngữ Lam toàn thân run lẩy bẩy, suýt nữa đổ người xuống hố xí.

Chuyện gì đang xảy ra? Đối tượng gì chứ?

Cô vừa hét vọng ra cô đang đi đại tiện, là cô nói đúng không? Sau đó, ông bố sáng suốt của cô nhấn mạnh, con gái chú đang đi ỉa cháu đợi một lát đúng không? đúng không?

Cao Ngữ Lam cảm thấy mây đen kéo đến che phủ trên đầu cô.

Ông trời quả nhiên muốn cô chết trong nhà vệ sinh mà. Cô còn có thể thò mặt ra gặp thiên hạ hay không?

Quan hệ nguy hiểm- Khiêu nhược hỏa diễm

Cao Ngữ Lam trốn trong nhà vệ sinh. Cô không dám thở mạnh, như sợ người ở bên ngoài nghe thấy động tĩnh từ nhà vệ sinh.

Bố cô vẫn hết sức hưng phấn nói luôn miệng, trong khi Cao Ngữ Lam không hề nghe thấy tiếng của anh Tiểu Quách gì đó. Cao Ngữ Lam nghi ngờ liệu có phải bố cô uống rượu say rồi hoang tưởng dẫn một người về nhà, nhưng trên thực tế người đó không hề tồn tại. Nếu đúng như vậy thì tốt quá!

Cũng vào lúc này, bà Cao lên tiếng: “Làm phiền cháu quá, ông nhà tôi uống nhiều rồi”.

“Không sao đâu ạ. Cháu... cháu chỉ đưa chú Cao về thôi. Bây giờ chú ấy không sao rồi... cháu xin phép đi đây ạ”. Một giọng nói nam giới vang lên, Cao Ngữ Lam tuyệt vọng ôm mặt, phụ thân đại nhân quả nhiên bắt một người đàn ông về nhà.

Mất mặt quá đi!

Đi đi, đi nhanh lên, đất này không thể ở lâu, mau giải tán ai về nhà nấy đi, sau này tốt nhất đừng gặp lại (hậu hội vô kỳ)! Cao Ngữ Lam trong lòng thầm nhủ với anh chàng Tiểu Quách đó.

Ai ngờ ba cô lại bắt đầu lên tiếng: “Cháu đừng đi! Tiểu Quách, cháu hãy ở lại đây đi”.

Cao Ngữ Lam thật sự muốn đâm đầu vào tường cho rồi. Bố ơi là bố, rốt cuộc bố muốn làm gì? Xin hãy để lại một con đường sống cho con gái rượu của bố đi ạ!

“Tiểu Quách, cháu đợi thêm một lát nữa. Đi ỉa cũng nhanh thôi, cháu gặp con gái chú rồi về cũng được mà”.

Còn nhắc đến chuyện đó nữa? Cao Ngữ Lam quyết định nếu anh chàng Tiểu Quách không ra về, cô nhất quyết không rời khỏi nhà vệ sinh.

May mà ở phòng ngoài, bà Cao còn tỏ ra lý trí. Bà ấn người ông Cao xuống ghế so­fa, nhét cốc nước vào tay ông: “Anh đừng ồn ào nữa. Muộn quá rồi, để cháu Tiểu Quách về nhà nghỉ ngơi”.

Anh chàng Tiểu Quách và Cao tiểu thư đang ở trong nhà vệ sinh cùng thở phào nhẹ nhõm. Anh ta phi ra cửa với tốc độ tên bắn, đi nhanh ra ngoài trong khi bà Cao còn chưa nói hết câu xin lỗi.

Cao Ngữ Lam im lặng lắng nghe. Cô nghe thấy tiếng đóng cửa, tiếng ba cô thở phì phò và sau đó là tiếng gõ cửa nhà vệ sinh. Bà Cao nói khẽ: “Tiểu Quách về rồi, con có thể yên tâm ra ngoài”.

Cao Ngữ Lam thở một hơi dài, đây quả nhiên là một vụ kinh hồn.

Đêm hôm đó Cao Ngữ Lam lại mất ngủ.

Cô trằn trọc cả đêm, càng nghĩ càng thấy sợ. Cao Ngữ Lam biết bố mẹ chỉ muốn tốt cho cô, muốn giúp cô tìm hạnh phúc. Nhưng họ càng làm vậy, Cao Ngữ