Insane
Này Chớ Làm Loạn

Này Chớ Làm Loạn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325904

Bình chọn: 10.00/10/590 lượt.

, không còn đường để lui nữa.

Doãn Tắc ép sát, hai tay anh chống vào bờ tường ngay sát mặt Cao Ngữ Lam, nhốt cô trong không gi­an nhỏ do anh tạo thành. Tim Cao Ngữ Lam đập loạn xạ, cô nhìn vào mắt anh, không thể lên tiếng cũng không thể nhúc nhích.

Doãn Tắc mỉm cười, anh vuốt ve khuôn mặt cô, động tác của anh rất dịu dàng. Sau đó, anh nâng mặt cô lên và cúi đầu xuống.

Cả người Cao Ngữ Lam đông cứng, cô thấy lóa mắt rồi bờ môi bị người ta nhẹ nhàng ngậm lấy. Cô muốn đẩy anh ra nhưng không đẩy được. Cô muốn hét to nhưng vừa há miệng, đầu lưỡi Doãn Tắc lập tức tiến vào.

Lưỡi của anh rất linh hoạt, vừa ướt át vừa ấm áp quấn quít lấy lưỡi của cô. Cô muốn cự tuyệt, nhưng từ trong khoang mũi chỉ phát ra tiếng “ưm” dịu dàng. Thân thể của Doãn Tắc đè sát vào người cô, anh ôm cô rất chặt, bàn tay lớn nâng gáy cô, anh hôn cô mỗi lúc một sâu hơn.

Toàn thân Cao Ngữ Lam mềm nhũn, không còn sức lực đẩy anh ra, mũi cô ngửi thấy toàn bộ mùi đàn ông thơm mát dễ chịu tỏa ra từ người anh, mùi hương phảng phất vị chanh. Có phải anh ta vừa làm bánh ngọt vị chanh? Do đó cô mới có cảm giác rất ngọt ngào.

Doãn Tắc vô cùng dịu dàng, Cao Ngữ Lam hoàn toàn chìm trong cảm giác mê đắm dưới bờ môi của anh, cô nắm chặt vỏ chăn bên dưới thân.. Khoan đã, cô chóng mặt quá, thần trí mơ mơ hồ hồ, cô và anh lên giường từ lúc nào vậy?

Doãn Tắc tiếp tục hôn Ngữ Lam, mút cánh môi của cô rồi hôn khóe miệng cô. Đầu lưỡi tinh nghịch của anh lại cuốn lấy lưỡi cô. Cao Ngữ Lam đầu óc mê mẩn, cảm thấy cô giống một thỏi choco­late, đang tan ra trong miệng anh.

Sau đó Cao Ngữ Lam cảm thấy toàn thân lành lạnh, quần áo cô không cánh mà bay từ lúc nào, Doãn Tắc cũng trong tình trạng khỏa thân. Hai làn da ma sát vào nhau, một luồng khí nóng rực nhanh chóng thiêu cháy Cao Ngữ Lam. Bàn tay của Doãn Tắc rất lớn, anh sờ bụng của cô rồi từ từ lần lên trên, nắm vuốt nụ hoa trên ngực cô cho đến khi nó dựng đứng.

“Không được, không thể nào!” Anh làm cô đau quá, cô cảm thấy vô cùng sợ hãi, cô không nên cùng anh làm chuyện này. Bọn họ rõ ràng là hai người xa lạ, tại sao có thể như vậy?

Miệng của cô há to ra, cô cố gắng hết sức cuối cùng cũng thét một tiếng thất thanh.

Nhờ tiếng hét này, Cao Ngữ Lam mới mở mắt.

Cô tỉnh rồi!

Căn phòng rất tối, trần nhà vẫn y nguyên như vậy không một chút thay đổi. Trên giường chỉ có một mình cô, cô vẫn đắp chăn kín mít, cúc áo ngủ không một cái nào bung ra, cô không khỏa thân, bên cạnh cũng không có Doãn Tắc.

Cao Ngữ Lam thở hắt ra, cuối cùng cô cũng hoàn toàn tỉnh táo, tim cô vẫn đập thình thịch, thân thể vẫn nóng rực, mỗi tế bào trên cơ thể cô dường như vẫn chưa hết say mê. Cao Ngữ Lam ôm mặt, cảm thấy mặt cô nóng đến mức như thiêu như đốt.

Sao cô có thể mơ giấc mơ này?

Giấc mộng xuân?

Lại cùng Doãn Tắc?

Không không, đây nhất định không phải là mộng xuân mà gọi là ác mộng.

Ác mộng dạt dào ý xuân!

Cao Ngữ Lam càng nghĩ càng hoảng hồn, càng nghĩ càng sợ hãi.

Ông trời ơi, ông hãy đánh sét vào cô đi!

Không không, hãy đánh sét vào Doãn Tắc ấy!

Không không, nói một cách nghiêm túc, Doãn Tắc cũng miễn cưỡng được coi là người bị hại.

Vậy... người đáng bị sét đánh là Trần Nhược Vũ, tất cả là lỗi của cô ấy!

Hôn môi gì chứ, nuốt nước bọt gì chứ, thật buồn nôn, báo hại cô gặp ác mộng.

Cao Ngữ Lam vùi đầu vào trong chăn, cô cảm thấy không mặt mũi gặp người khác. Cao Ngữ Lam càng nghĩ càng ngượng ngùng, càng nghĩ càng thẹn thùng, tại sao cô có thể nằm mơ như thế?

“Trần Nhược Vũ, tớ hận cậu!”

Sau giấc mộng xuân, nếu gặp lại nhân vật chính trong mộng thì sẽ có phản ứng như thế nào? Cao Ngữ Lam không biết, cô chỉ biết mỗi khi nghĩ đến Doãn Tắc là cô đỏ mặt, cái tên Doãn Tắc làm cô rất ngượng ngùng, vì vậy cô cố tình trốn tránh.

Rất may là lần này ông trời đứng về phía cô, trong hai tuần tiếp theo, Doãn Tắc không thấy bóng dáng.

Cao Ngữ Lam một mặt thầm cảm thấy cô gặp may. Tuy giấc mộng xuân không để lại vết tích, nhưng nếu gặp lại Doãn Tắc ngay lập tức, chỉ e là Cao Ngữ Lam sẽ hết sức lúng túng. Mặc dù trên thực tế, giữa cô và Doãn Tắc không xảy ra chuyện gì, nhưng cô vẫn thấy chột dạ.

Mặt khác, Cao Ngữ Lam lại tương đối bồn chồn nhớ nhung. Không biết vụ việc giữa hai chị em Doãn Tắc và Lâm Uyên kết thúc ra sao, không biết Doãn Tắc có bị thương nặng không, không biết anh có bị Lâm Uyên kiện? Còn nữa... tại sao Doãn Tắc không đến tìm cô?

Cao Ngữ Lam sống qua ngày với nỗi canh cánh trong lòng. Thời gi­an trôi rất nhanh, nhoắng một cái đã hai tuần lễ trôi qua.

Hai tuần này xảy ra không ít sự kiện, ví dụ như Cao Ngữ Lam thi tuyển công việc mới thành công, giờ chỉ còn chờ quyết định gọi đi làm. Quách Thu Thần chính thức được điều đến thành phố A. Ông Cao bà Cao đặc biệt gọi điện thoại tới, dặn cô chăm sóc người ta. Ông trời cũng biết rõ anh Tiểu Quách là một người đàn ô