
không có cách chống cự…
Tại sân Bay nội bài..
- Hà nội ơi ta đã trở lại…
- Thần Dạ anh nhìn xem, thời tiết ở hà nội thật lạnh…
- Đình thư kí chúng ta còn nhiều việc phải làm, tôi không muốn phải sa thải cô đâu…
- Nguyên Tổng anh có cần phải làm cụt hứng người khác như vậy không ?
- Còn 1 điều nữa, lần sau gọi tôi là Nguyên Tổng hoặc Nguyên thiếu gia, không cho phép cô gọi tên tôi…
- Nguyên Tổng anh có cần khắt khe vậy không ?
- cứ như vậy đi… nói rồi Nguyên Thần dạ đi thẳng ra sân bay…
Công việc bận rộn chiếm hết thời gian của anh, không phút giây nào nghĩ ngơi, cứ rảnh suy nghĩ là anh lại nhớ tới Nguyên Băng…nhớ tới kỉ niệm của hai người…
Sắp xếp thời gian, Nguyên Thần Dạ muốn tới đó…biển sẽ làm anh an lòng hơn…
cảm giác được vị mặn của biển chạm vào từng tấc da thịt, Nguyên Thần Dạ thả hồn vào trong gió biển…
- Nguyên băng, biển cũng như em vậy luôn cho anh cảm giác an lành…
- Nguyên băng…nói cho anh biết thư kí Trần và kẻ nào đã hại em, nhất định anh sẽ tìm ra…
- Em quên là anh đã nói, nếu em chết anh sẽ phá tan nhà em sao ? cho dù vì lí do gì đi nữa, nên nếu không muốn thế anh mong em còn sống…anh không tin lần đó, nhìn thấy em là ảo giác…
- Nguyên Tổng anh cũng thích biển sao ?
Tiếng nói là anh giật mình…
- Thư kí Đình, là cô…
- Vâng, biển cho ta cảm giác an bình, thanh thản bởi gió, cát và nước…
- Tôi hi vọng đây là 1 sự trùng hợp…Đình Uyên Nhi…
- Không …Nguyên Tổng…tôi đi theo anh, không có sự trùng hợp nào cả ?
- Thư kí Đình hình như cô vượt quá thẩm quyền của mình rồi đó…
- Nguyên Tổng…Nhiệm vụ của Thư kí không phải là giúp anh từ A đến Z sao…?
- Hi vọng lần sau, sẽ không có chuyện này xảy ra nữa…tôi đang cảnh cáo cô đó…Đình Uyên Nhi…đừng thử thách tính kiên nhẫn của tôi…
Nói rồi Nguyên Thần Dạ bỏ đi, mặc kệ Uyên Nhi ở lại…
- Thần Dạ em đã nói anh là của em thì nhất định phải là của em mà…
Vứt bỏ công việc sang 1 bên, Nguyên Thần Dạ tới quán Bar lớn nhất Hà Thành uống rượu…
Thêm 1 li rồi lại 1 li nữa, càng uống càng tỉnh, lại càng say, say bởi tình hay bởi rượu…
Nhìn thấy bóng dáng của 1 cô gái rất giống người phụ nữ mà anh nhớ nhung mòn mỏi bấy giờ….
- Nguyên Băng…
Vội vã chạy đuổi theo người con gái kia…(ế chưa trả tiền, quỵt nợ ak)..
Này anh chưa thanh toán…Người phục vụ kêu theo anh
Đừng đuổi theo…tôi sẽ thanh toán cho anh ấy…1 cô gái bước lại gần quầy bar. Đưa cho anh ta 1 xấp tiền 500k,
- Từng này đủ chưa…? Không cần thối lại…
Nói rồi cô nhanh chóng bước nhanh ra khỏi quán Bar đuổi theo bóng dáng Nguyên Thần Dạ…
Trước mặt cô bây giờ hình ảnh Nguyên Thần Dạ nhìn bốn phía kêu gào tên Nguyên băng…
Nhanh tay kéo anh lại cô mắng…
- Nguyên Tổng anh điên sao ? anh muốn chết sao mà lại đứng giữa đường như thế…
- Nguyên băng là em phải không…
- Nguyên Tổng anh…
- Không…cô không phải cô ấy…thư kí Đình…?
- Tôi phải đi tìm cô ấy, rõ ràng tôi đã nhìn thấy Nguyên băng, vợ tôi còn sống…
- Nguyên Tổng anh say quá rồi..tôi đưa anh về khách sạn…!
- Bỏ ra tôi phải tìm cô ấy…Nguyên băng em ở đâu…?
Cuối cùng Uyên Nhi cũng mang Nguyên Thần dạ về tới phòng khách sạn…
Ôm chầm lấy cô trong vòng tay, Nguyên Thần Dạ không ngừng gọi tên Nguyên băng, cô thầm chua xót…
- Nguyên băng…đừng bỏ anh, được chứ…
- Em không đi đâu cả ? lời nói ra mà nước mắt tuôn trào trên khuôn mặt Uyên Nhi…
Tỉnh dậy ôm đầu, có lẽ ngày hôm qua anh đã uống quá nhiều chăng. Bất ngờ khi nhìn thấy trang phục không Đàng hoàng, nhìn căn phòng ở đó bên cạnh cửa sổ 1 cô gái Đang đứng cạnh đó, quấn xung quanh bởi chiếc khăn tắm…
Nhìn vết lạc hồng trên tấm ga giường trắng xóa, Thần Dạ Giật mình…Đêm qua…
- Thư Kí Đình…đên qua…
- Đêm qua, chúng ta đã qua đêm…vậy thôi..
Chậm rãi mặc đồ…Nguyên thần Dạ rút ví ra…tấm ảnh Nguyên Băng rơi ra…Nhặt nó lên nâng niu,Thần Dạ rút 1 xếp tiền ra đưa cho cô…
- Xem như không có chuyện gì xảy ra đi, chẳng phải các cô gái như cô đều cần tiền sao ?
cố nuốt nước mắt vào trong…Uyên Nhi quay mặt lại nhìn anh…
- tiền ai mà không cần…cầm lấy tiền trên tay Nguyên Thần Dạ…cứ xem như là tình 1 đem, cũng đừng nhắc lại nữa…
Nguyên Thần Dạ bở ra khỏi phòng không nhìn thêm cô lần nào nữa, nước mắt cô không kìm chế được thi nhau rôi xuống sàn nhà…
- Nguyên Thần dạ…
Đối diện với Nguyên Thần Dạ, khuôn mặt của 2 người như chưa có chuyện gì xảy ra…
- Chiều nay chúng ta phải sang Nhật bản gấp bên đó hình như có chuyện với hợp đồng mới kí kết….
- Đặt vé máy bay đi….
- Vâng…Nguyên tổng…
- Có chuyện gì sao ?
- Tôi có thể ra ngoài có chút việc riêng…
- Được…
Đứng trước mộ của n