Nếu Một Ngày Anh Hỏi... Em Là Ai?

Nếu Một Ngày Anh Hỏi... Em Là Ai?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 329323

Bình chọn: 8.00/10/932 lượt.

ghế bên cạnh,
ngồi xuống. Tức thì 3 gã kia cũng làm theo, chiếc bàn đông vui nhộn nhịp nằm ngay chính giữa căng tin, ai cũng đều xinh đẹp và cá tính.

+ Cậu điên hả Kiệt? Cậu nghĩ những người ở đây tin điều cậu vừa tuyên bố sao *Tùng ngồi thẳng lên, thái độ vô cùng nghiêm túc*

+ Chúng tôi không đùa, cậu ấm của NewMen ạk. Không tin thì.... thui ! *Trung hất cằm quay đi*

+ Các người giở trò hả? *Huyền trợn mắt*

+ Này.... Anh nói sẽ cho Linh Nguyễn cơ hội? *Hương kéo ghế của mình vào sát ghế Kiệt*

+ Cơ hội. Không chỉ 1 mà là 4 !!!

+ Bốn????????????????? *đồng thanh*

+ Các cô nên biết ơn Cà Rốt của tôi, thấy các người gắn bó vs công ty nên mới cho cơ hội......

+ Hok phải thấy "khó ăn" nên tìm cách giở trò chứ? *Tùng đáp câu làm Tuấn tịt ngòi*

+ Đương lúc người khác giảng đạo lý mà nhảy vào miệng họ thế àk !!!!!! *Tuấn gầm ghè*

Kiệt bật cười khúc khích.

Hình này đã được thu nhỏ. Click vào đây để xem hình ảnh lớn. Kích thước ảnh gốc là 600x469.

+ Không dài dòng nhá. Bốn kẻ trong số 5 đứa các người sẽ thay nhau thi
vs bọn tôi 4 trận. Nếu các người thắng 3, tôi sẽ hủy Dự Án.

+ Còn nếu bọn tôi thua? *Đan hỏi nhỏ, chớp chớp mắt*

Kiệt khựng lại, quay nhìn Đan, ánh mắt của hắn đã bớt khó hiểu, vẻ mặt
cũng không trầm tư như khi nãy. Hắn chỉ lạnh lùng cười mỉm, thở dài vs
Đan.

+ Thì các người sẽ phải tự động giao nộp công ty !!!!!!!!!

Hình này đã được thu nhỏ. Click vào đây để xem hình ảnh lớn. Kích thước ảnh gốc là 600x338.

Kiệt dứt lời, tất cả đều im lặng nhìn nhau dò xét. Như 1 vụ cá cược,
phần thưởng chính là 3 công ty. Sự tồn tại của 3 công ty lớn mà phụ
thuộc vào 5 đứa THPT, (mặc dù hok hỉu sao Huyền và Ân cũng bị lôi vào),
xem chừng là trách nhiệm quá quan trọng, chỉ cần sai 1 li sẽ mất toàn
bộ.

+ Phản đối. Như thế chỉ có lợi cho T.A *Tùng lên tiếng*

+ Đúng thế. Tưởng bọn tôi ngu mà đặt cược chắc !

+ Hừ, có cơ hội thì dù thế nào cũng phải tận dụng. Chẳng phải giờ mấy
người chỉ chờ tới lúc T.A đến thâu tóm thôi sao? Cho cơ hội là nhân từ
rồi đấy *Tuấn oang oang hét to*

+ Nhưng tôi muốn là người chọn môn thi !

Kiệt liếc mắt nhìn Hương, có vẻ như điều kiện của Hương cũng đã nằm trong những gì hắn tính toán.

+ Được. tùy các người.

+ OK ! Quyết định vậy đi.

+ Các người sẽ thi hết mình chứ? *Trung nghi ngờ*

+ Hỏi vậy mà cũng hỏi !!!!!!!!!!!

_ Tốt. Thế mới có chuyện để xem *Trung cười thầm*

+ Các người cũng đừng có gian lận, đê tiện lắm *Tùng nói*

+ Từ từ tô sẽ xem xét *Kiệt phá ra cười* Bao giờ bắt đầu đấu trận 1 đây?

+ Vài ngày nữa. Tôi sẽ cho anh... thua phủ đầu. Hà hà *Hương cười bí ẩn* Hứa đi ! Anh sẽ không nuốt lời?????

Hương đứng dậy giơ bàn tay ra giữa bàn, ánh mắt sắc nhẹm kiên quyết
nhìn Kiệt và chờ đợi. Đan nhìn Hương rồi nhìn Kiệt, cô đẩy ghế đứng dậy, đặt tay mình lên tay Hương.

+ Tôi sẽ tham gia. Đương nhiên vì J-Max và các công ty khác.

Kiệt cũng nở nụ cười nửa miệng mà đứng dậy đặt tay hắn lên trên tay Đan và Hương.

+ Tôi, người trực tiếp quản lý Dự Án, hôm nay tôi đã nói là không - bao - giờ - nuốt - lời !!!!!!!

Cả bọn nhìn nhau rồi Huyền, Ân, Trung, Tùng, Tuấn, Chi lần lượt đặt tay để "Khai mạc cuộc đua".

+ Không gian lận, nhớ đó !

+ Chơi là phải fem-pờ-lêy ! Ý, mà không phải chơi, Đấu !

+ Để xem khả năng mấy người đến đâu ha !

+ Hừ, tôi thừa biết các cậu là kẻ Bỉ Ổi !

+ Hok tin thì.... kệ mi. Đồ con trai đa nghi, như..... Woman !!!

+ Tại sao ta lại phải tham gia?!

......

...

+ 1......2..... 3 !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Chín học sinh, chia làm 2 nhóm, cuối cùng thì cũng thống nhất được 1 phương án - Đấu tay đôi, 4 trận !

Bên kia: 4 gã thanh niên gốc Hàn đẹp trai, vô tình và đáng nguyền rủa.
Bốn gã bày ra trò này cũng có thể gọi là 1 cách đoạt được 3 công ty
quang minh chính đại.

Bên này: 5 người hừng hực khí thế vs:

---->> Tiêu chí: Thắng nhanh, thắng chất lượng.

---->> Mục đích: Đá bằng được 4 thằng điên đê tiện khỏi trường.

---->> Thành quả hy vọng: Cứu công ty của gia đình khỏi móng vuốt quỷ dữ.

Cậu chuyện sẽ đặc biệt hơn vì các trận đấu diễn ra trong ngôi trường
cấp III nhỏ bé. Một sự nỗ lực vì "gia tộc" và một sự nỗ lực vì "tự do"
(của 1 ai đó !)

Trận đấu.... bắt đầu !

Đan - Huyền - Ân chỉ biết ngồi chớp mắt mà nghe Hương - Tùng nói, bởi lẽ Hương đã tiết lộ cho 3 đứa chút gì đâu. Nản !

+ Thi cái gì thế? *Trung cười thầm, nhướn mày hỏi*

+ Hớ ! Không phải thi mặc quần đùi áo ngắn tay chạy ngoài đường chứ?
*Tuấn la hét, bắt chéo tay che người* Tôi không làm đâu nhá, body của
tôi là để giành cho baby honey của tôi, vs lại trời lạnh lắm, ôi
không.... Các người thật...


Polaroid