Old school Easter eggs.
Ngẫm

Ngẫm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326102

Bình chọn: 7.00/10/610 lượt.

mày đó...

_Đó giờ tao chưa nghe tên thằng đó, mày láo à?

_Nó mới chuyển về.- con trâu đen nói

_Hừm...tại sao nó muốn mày đánh tao?

_Cái đó tao không biết, nó không nói.

_Được rồi, thả nó ra đi tụi bây.- tui nói

Hội chiến hữu đứng dậy, buông tay chân nó ra.

_Ui da, ngứa quá! Ngứa quá!- con trâu ôm cái đũng quần gãi lấy gãi để. Tui với hội chiến hữu bỏ đi. Thằng Tín khều khều tui:

_Sao mày chơi ác vậy? Trét mắt mèo vô đó nó ngứa chết rồi sao?

_Chết gì? Coi nè.- nói rồi tui cầm nắm cỏ giơ lên cho thằng Tín

_Hả?- nó trố mắt

_Đòn tâm lý thôi.- tui vứt nắm cỏ đi.

_Ây da, lão đại ghê quá.

Không nói gì, tui với tụi nó chạy lên lớp, đúng lúc hết giờ chơi luôn.
Lên tới đầu cầu thang, tui sững sờ. Linh đang đứng đó nói chuyện với
thằng nào đó, trên tay thằng đó cầm hộp quà hình trái tim. Rồi bất chợt
thằng ranh đó nói:

_Linh, làm bạn gái mình nha!

Chưng hửng nhìn thằng ranh kia tặng quà cho Linh. Mặt tui nóng bừng. Hội chiến hữu thì trân mắt nhìn Linh rồi nhìn tui.

_T…-Thằng Tín nhìn tui ái ngại

Tui không nói, cố gắng trấn tĩnh lại bản thân, cố gắng hết sức để không xông thẳng vào đấm thằng kia trước mặt Linh.

_ Xử nó luôn, sợ gì.- Năm nổ hung hổ xắn tay áo

_Thôi đi.- Bóng biển nói

_Hả?- Năm nổ trố mắt ra

_Bình tĩnh, đứng đây coi nó làm sao đã.- Bóng biển tiếp lời

_Ừ, nó nói đúng đó, nóng quá hư hết việc.- thằng Tín đồng tình

_Ừm…- tui ậm ừ rồi nép vô một góc. Nhìn ra chỗ Linh với thằng kia.

Đứng đó với đám chiến hữu, lòng nóng như lửa đốt, hai tai ù ù.

_Linh đồng ý nha?- thằng ranh đưa Linh hộp quà

_Ơ…- Linh ngạc nhiên nhìn nó

_Đồng ý nha Linh…- nó tiếp tục nhìn Linh, hai con mắt như mở to ra hết cỡ để chứng minh cho cái “tình yêu” của nó.

Không chịu được nữa rồi…khí dồn lên não, khói bay xì xì. Tui tháo kính
ra định ăn thua đủ với nó thì thì mấy thằng chiến hữu túm đầu tui kéo
ngược lại:

_Ê ê ê, đi đâu vậy?!

_Tao ăn thua đủ với nó! Buông ra!- giận quá mất khôn, không còn kiểm soát được bản thân mình nữa.

_Từ từ…để coi Linh nói sao đã…- cả đám đè đầu tui xuống

_Buông tao ra!

_Mày im đi! Nếu như Linh mà chấp nhận thì coi như nó không xứng đáng
với tình cảm của mày dành cho nó. Lúc đó có bỏ nó mày cũng không hối
hận.- Bóng biển vừa gắng sức giữ tui lại vừa giải thích.

Cố vùng
vẫy để thoát ra nhưng không được, tui đành phải nhìn. Nhìn cái cảnh mà
người mình yêu thường có thể sẽ nhận lời làm bạn gái của người khác. Hồi hộp, sợ, sợ lắm. Nếu Linh đồng ý thì mình phải làm sao đây?

Cuối
cùng cái giây phút đó cũng đến, Linh nhận lấy hộp quà rồi nói gì đó, tui không nghe được, chỉ thấy thằng kia cười. Linh đã nhận lời rồi sao?

“Bốp!”, tui nghe thấy rất rõ, dường như có tiếng vật gì mới vừa rời
xuống rồi vỡ tan ra. Tiếng vỡ của thủy tinh hay tiếng vỡ của tim mình?
Cảm giác như đang rơi xuống vực thẳm, tất cả những gì mà mình yêu quí
nhất đã cướp đi rồi sao? Chỉ trong một tíc tắc thôi sao? Không thể nào!
Không tin! Tui không tin! Linh không bao giờ làm như vậy, không bao giờ. Tui run run đưa hai tay lên vuốt mặt mình, tự trấn an bằng ý nghĩ đây
chỉ là sự hiểu lầm nào đó, hoặc chỉ là giấc mơ thôi. Nhưng tui đã nghe
rõ ràng những gì mà thằng kia nói với Linh, không thể phủ nhận được sự
thật, không thể phủ nhận…

Nóng nảy, bước tới, định ăn thua đủ với nó. Ậu mợ nó, mày dám đâm sau lưng chiến sĩ à? Tao giết!

Rảo bước tới chỗ của Linh, định nói rõ với thằng kia thì…

_Xin lỗi, mình không quen bạn.- tiếng của Linh nói với thằng kia.

Nghe được câu này không biết tui sướng tới chừng nào đâu, như bay lên
tận mây xanh. Thằng ranh kia đứng như trời trồng, nhận lại hộp quà của
nó. Há há há….ngu thì chết chứ bệnh tật gì. Tui đứng đó, miệng ngoác
rộng ra vì vui sướng. Thằng hâm kia quay cái mặt ra, đần thối.

_Nhưng…nhưng mà…Linh- nó lắp bắp

Linh không nói gì thêm, em bước thẳng vào lớp. Hị…hị…không nỗi nhục nào bằng nỗi nhục này. Tui đi ngang qua cười đểu nó phát:

_Hê hê, bạn tên gì?

_Tao tên gì thì liên quan gì tới mà?- nó hất hàm.

Tui không nói gì, chỉ mỉm cười rồi bước vô lớp. Ừ, cuối cùng cũng xác
định được, mình không thể nào để mất Linh, người con gái như em bây giờ
muốn kiếm không phải là chuyện dễ. Cho dù có giận thì Linh vẫn nghĩ tới
mình những lúc mình bị thương hay buồn bã. Xác định rồi, cưới vợ phải
cưới liền tay, để lâu ngày thằng khác nó hốt. Quyết tâm! Bước tới chỗ
Linh, ngồi xuống nói chuyện một cách tự nhiên nhất có thể.

_Linh…ừm…chuyện hôm đó…thật ra…- tui lắp bắp

_Anh không có lỗi, Tín nói cho em nghe rồi, nhưng mà chuyện hồi nãy thì…- Linh nhìn tui bằng ánh mắt sắc lẻm

_Hơ…cái đó là tại con trâu đen kia.- tui thanh minh

_Con trâu gì?- Linh nhe