
thự màu xanh giống như một tòa lâu đài cổ còn xót lại trên thế giới , trong viện cái cầu nhỏ, nước chảy, núi giả đá lạ, hoa cỏ xanh tươi, trong phòng bày trí xa hoa, đơn giản lại thanh nhã mà kiểu cách.
Minh Thiếu Vũ dẫn Tiêu Mộng Mộng đến một phòng ngủ lầu hai.
Lầu hai tổng cộng có 6 phòng ngủ, ngoài các gian phòng của 5 thành viên nhóm KING ra, còn có một căn phòng trống, Minh Thiếu Vũ mở cửa, đưa chìa khóa cho Tiêu Mộng Mộng, “ Mộng Mộng, sau này cậu ở đây, xem có thích không?”
Tiêu Mộng Mộng quan sát xung quanh, rèm cửa sổ màu hồng, giường màu hồng, đồ dùng màu hồng, thậm chí tường cũng màu hồng, một thế giới toàn màu hồng.
“ Ách.......” Tiêu Mộng Mộng thấy kì lạ, “ Các cậu chỉ có mấy người con trai ở đây, sao lại có một phòng ngủ bày trí giống như phòng con gái thế”
“À, bọn mình lúc bắt đầu muốn tìm một người con gái làm trợ lý, nên đặc biệt chuẩn bị một phòng ngủ toàn màu hồng, cậu thích không?” Minh Thiễu Vũ dừng lại một chút, rồi nói tiếp “ Đồ dùng ở đây tất cả đều là đồ mới, nhưng nếu cậu không thích, có thể nói cho mình, mình bảo người đổi cho cậu.”
Tiêu Mộng Mộng choáng luôn.
Cô đây là đến làm trợ lý.
Làm sao cảm giác như đến làm công chúa thế nhở?
“ Mình sẽ làm những gì cho các cậu?” Tiêu Mộng Mộng chớp đôi mắt trong veo
“ À................” Minh Thiếu Vũ xem giờ, “ Tuyết Không sắp về rồi, đợi Tuyết Không về, chúng ta cùng xuống nhà ăn ăn cơm.”
“ Tuyết Không? Dương Tuyết Không!” Đôi mắt của Tiêu Mộng Mộng sáng bừng
Dương Tuyết Không một trong những thành viên của KING! Đẹp tinh tế lại ít nói ít cười, như hồ nước lạnh mà sâu nhưng là người con trai rất thu hút.
“ Đúng vậy, Tuyết Không hơn mình 1 lớp, bây giờ học năm 2.” Minh Thiếu Vũ mỉm cười giải thích, “ Anh ấy nhìn thì rất lạnh lùng, nhưng tâm địa rất tốt, cậu không cần sợ anh ấy”
“Ừ, biết rồi!” Cô mới không thèm sợ anh ta, cô nhưng là một tiểu cường đánh không chết...........à..........không.........là nữ vương đánh không chết!
“ Đúng rồi!” Tiêu Mộng Mộng nghĩ đến một chuyện, quay người chạy ra ngoài, “ Vũ, cậu đợi mình chút, mình ra ngoài một lát”
Tiêu Mộng Mộng vừa chạy ra ngoài biệt thự, chạy rất nhanh, đầu va vào một vòng ngực rắn chắc, mũi của cô đau như bị gãy đôi, gập người che cái mũi, nước mắt chảy ra.
“ Xin lỗi!” Một khắc sau, một thanh âm lạnh lẽo từ trên đầu cô phát ra
“ Không sao” Tiêu Mộng Mộng xoa cái mũi đang đau, nói
Cô không phải là tiểu công chúa ngang ngược, đối phương lịch sự như thế, mặc dù cô rất đau, vẫn nên thứ lỗi cho anh ta!
Sống mũi rất đau, cô mãi vẫn không đứng thẳng được người dậy, đối phương cũng không đi, đôi mắt đẹp long lanh như trời quang khi tuyết ngừng rơi là một mảng lạnh lẽo, “ Tôi là nói, ......tôi với cô đều phải nói xin lỗi”
“Á?” Cô không nghe nhầm chứ? Người bị đau mũi là cô nha!
Tiêu Mộng Mộng hai mắt đẫm lờ mờ ngẩng đầu, căn bản nhìn không rõ hình dáng đối phương, chỉ có thể nhìn thấy thân ảnh rất dài.
“ Xin lỗi!” Thanh âm lạnh lẽo rất không kiên nhẫn
“ Đi chết đi!” Tiêu Mộng Mộng tức giận đá một cước vào chân ngọn núi băng, sau đó dùng tốc độ như tên bắn chạy quay lại biệt thự.
Đừng nhìn cô trông xinh đẹp dịu dàng mà cho rằng là một con cừu non yếu đuối, cô Tiêu Mộng Mộng nhưng là nữ vương nha!
Nữ vương không thể đánh ngã!
“ Mộng Mộng, cậu làm sao mà nhanh như vậy đã quay lại?” Minh Thiếu Vũ kì lạ hỏi
“ Mình vừa nghĩ lại, đột nhiên không cần thiết nữa” Tiêu Mộng Mộng cười ngượng
Cô không thể nói với cậu ấy, cô là chạy thoát truy sát của ngọn núi băng mới chạy về nha?
Tiêu Mộng Mộng rất hài lòng, biệt thự xa hoa mỹ lệ như tòa lâu đài này, sau này chính là nơi che chắn gió bão cho cô, ha ha!
Nhưng......
“ Ma nữ!” Thanh âm lạnh lùng có chút quen thuộc từ phía cửa vang đến bên tai, giống như thanh âm vừa nãy
Tiêu Mộng Mộng thấy ớn lạnh.
Cô nhất định là nghe nhầm, nghe nhầm rồi!
Ngọn núi băng đó làm sao dám đuổi đến nơi này?
Nơi này nhưng là địa bàn của 5 thiếu gia Tinh Hải, người đó làm sao không sợ chết dám vào đây gây hấn chứ?
“ Tuyết Không, anh là đang kêu Mộng Mộng sao? A? Chân của anh làm sao vậy?” Minh Thiếu Vũ kì lạ nhìn chân phải của Tuyết Không khập khiễng.
Á?
Tiêu Mộng Mộng kinh hãi!
Vừa nãy........người.....cô........đá ......là........Dương Tuyết Không?
Cô dùng tốc độ chậm nhất quay lại..........người đang đứng ở cửa.........khuôn mặt lạnh bằng.........toàn thân tỏa ra sát khí............không phải Dương Tuyết Không thì là ai?
Tiêu Mộng Mộng giật giật khóe mắt.
“ Mộng Mộng cậu làm sao vậy?” Minh Thiếu Vũ đi đến bên cạnh Tiêu Mộng Mộng quan sát
Hai mắt cô mơ hồ, đôi môi anh đào hơi mở, bộ dáng trông rất yếu ớt, rất đáng thương, tim như bị bóp chặt.
“ Cô vừa nãy va vào tôi, còn hung hăng đá vào ch