Nhị Thiếu Gia, Xin Anh Cách Xa Tôi Một Mét

Nhị Thiếu Gia, Xin Anh Cách Xa Tôi Một Mét

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323173

Bình chọn: 7.5.00/10/317 lượt.

ão kêu trời...

===========




Chương 27: Người trong lòng của Duy Khánh

Anh tìm được người rồi!...





========





Chiếc Maybach đen dừng lại trước cửa khách sạn 7 sao NLD, Duy Khánh đi xuống, đeo kính râm vào. Sau đó anh đi vào đại sảnh, trực tiếp dùng thang máy lên tầng 27 của khách sạn.

Khách sạn NLD này là do Trần gia xây dựng, nổi tiếng với chất lượng phục vụ đạt đến đỉnh cao.

Anh đi đến cuối hành lang, bấm chuông cửa phòng 1001.

- Ai đấy? - Một giọng nữ từ trong vọng ra, kèm theo đó là tiếng mở cửa.

Duy Khánh đút tay vào túi áo, khóe môi cong lên.

Cửa mở, từ trong phòng, một nữ nhân kiều diễm thoát tục bước ra. Nhìn thấy anh thì nữ nhân này nhảy cẫng lên, sau đó như gấu Koala ôm cổ anh, 2 tay 2 chân bám chặt vào người anh (Au: Chị à, anh ấy có hôn phu rồi đó -.-)

Duy Khánh để im cho nữ nhân kia ôm, ánh mắt cũng mang mấy phần cưng chiều.

- Tiểu Hy, em bỏ ra đã. Vào  phòng rồi nói.

Mục Hy ngoan ngoãn bỏ ra, mỉm cười ngọt ngào rồi, đẩy anh vào phòng rồi khóa cửa lại.

Duy Khánh ngồi bên mép giường, mày kiếm dãn ra, nhẹ nhàng hỏi:

- Em đang bị bệnh. Sao không ở bệnh viện mà lại chạy ra đây rồi? Anh bảo khi nào em khỏi bệnh sẽ đón em về biệt thự cơ mà?

Mục Hy chu mỏ, đáng yêu nheo mắt:

- Ở bệnh viện chán muốn chết! Em thực sự là muốn điên lên.

Duy Khánh không hài lòng nhăn mặt:

- Em ngoan ngoãn một chút!

- Khánh à, anh bao nhiêu lâu mới sang thăm em một lần. Em thực sự rất nhớ anh.- Mục Hy giận dỗi nói.

Duy Khánh sủng ái xoa đầu cô ta:

- Được rồi, được rồi, tiểu bảo bối... Anh đã tìm ra người có chung nhóm máu với em rồi!

Mục Hy ngạc nhiên xen lẫn vui mừng hỏi:

- Ai vậy?

- Hôn phu của anh.

Cô ta nghe đến từ hôn phu thì mặt đen đi vài phần, quay đầu sang một bên:

- Hôn phu sao? Không phải anh nói...

- Ừ. Nhưng đây chỉ là hôn nhân thương mại. Anh và cô ta sẽ mau chóng ly hôn.

Mục Hy ngoài mặt thì tỏ vẻ đáng yêu gật đầu. Trong lòng lại liên tục đay nghiến. Anh muốn cô làm tình nhân? Để người ngoài lên làm Trần thiếu phu nhân?

Cô không muốn như vậy! Chức Trần thiếu phu nhân này, ngoài cô ra thì không ai được phép ngồi vào. Nếu không cô sẽ liều mạng với người đó!

================




Tên kia tiến đến gần cô ~...

==========

Sáng hôm sau, Kì Hân ở nhà cảm thấy vô cùng nhàm chán, liền xin An Vĩnh Huy cho đến trường.

An Vĩnh huy đương nhiên là nhiệt liệt đồng ý. Cô ăn sáng xong lập tức bảo An Vĩnh Huy chở đến trường,, bỏ lại NYC đáng thương ở nhà.

Cô thấy dù không có Duy Khánh, có lẽ đi học sẽ vẫn bình thường bởi vì còn có Lý Hàn Minh. Có anh thì cô không cần phải lo gì nữa rồi... ~

/.>

Nhưng mà đời không như là mơ ~

Cô đến lớp hỏi thì bạn cùng lớp mới cho biết là hôm nay Lý Hàn Minh nghỉ ốm rồi ~

Nghe tin này cô bị sốc văn hóa, muốn rời khỏi trường nhưng lúc đó có trống váo nên muốn trốn cũng không có cơ hội!

Cả một giờ cô ngồi co cụm vào góc lớp, giương mắt ếch nhìn xung quanh. Bộ dạng mang tính cảnh giác vô cùng cao. Giống như có ai đó sắp ăn thịt cô đến nơi vậy...

Và đến giờ giải lao, điều cô lo sợ bấy lâu cuối cùng cũng thành sự thực!

Vừa có trống, một đứa con trai vô cùng cao to xán đến chỗ cô...

- Ê người mới...

Kì Hân đề phòng tránh xa cậu ta ra, như thỏ con gặp chó sói, ngước mắt lên nhìn:

- S... sao vậy?

Tên kia nhìn biểu cảm của cô thì phá lên mà cười. Đương nhiên là tiếng cười của người này làm sự chú ý của cả lớp tập trung vào hai người.

Cô thầm nguyền rủa. Mama của con ~ Mama chuẩn bị hiến máu cho con nhé ~



- Anh trai à, anh đáng yêu quá ~

============

Cô còn đang chán nản thì một giọn nữ ngọt ngào vang lên.

- Hiên, anh làm gì vậy?

Kì Hân giật mình ngẩng đầu lên. Ngay trước mặt cô là bốn cô gái vô cùng xinh đẹp, body cực chuẩn đang chống tayy ở hông, ngọt ngào nhìn tên vừa bắt nạt cô.

A? Hóa ra hắn ta tên là Hiên ~ Tên cũng thật đặc biệt đi.

Cô ngẩng mặt, 4 vết mực còn hiện rõ trên mặt. Nhìn cô chảng khác gì mèo con cả...

- Hahahaa ~ - Có tiếng cười vang lên. Và người vừa phát ra tiếng cười chính là một trong 4 nữ sinh vừa rồi.

Kì Hân xì một hơi. Cười cái gì chứ? Không thấy người ta bị thế này bao giờ sao?

Nhìn vẻ mặt như bóng bay xì hơi của cô, 3 nữ sinh kia cũng cười theo. Sau đó họ bỏ qua anh chàng tên là Hiên kia, tiến về phía cô.

- Oaa ~ Anh trai à, anh tên là gì vậy?

Cô ngạc nhiên nhìn bọn họ. Cô cũng là con gái mà. Nên được gọi là anh trai, ngạc nhiên cũng à chuyện bình thường.

- Cậu ta là Kì Viễn - Hướng Hiên từ đâu chiu ra, cướp lời cô. Cô gái đứng đầu quay ra lườm hắn đen mặt:


Snack's 1967