
ghĩa là sao?
- Vì ta hận mẹ con lại mang thai đứa con của nhà họ Trịnh nên đã tì đến mẹ ruột của con, tuy trong đầu chỉ là muốn vui vẻ nhưng khi bà ấy co thai con ta lại muốn giữ lại. Không ngờ sinh ra con thì lại mất mạng nên con được người mẹ khác nuôi dạy.
Minh Trí hơi bất ngờ, thì ra người mẹ trước giờ anh luôn tôn thờ chỉ là mẹ nuôi mà thôi. Một người me nuôi thật tốt, luôn luôn yêu thương và chăm sóc anh cho dù biết anh là con trai của nhân tình của bà.
- Bảo Ngọc quả nhật rất biết nghe lời, lại mang RoYal luôn bị con thâu tóm về lại cho ta.
- Ông xem cô ta là con cờ, nhưng lại đi làm con cờ cho cô ta. - Minh Trí khẽ cười nói.
- Ý con là gì?
- Ông xem Royal từ khi tôi từ chức đến hiện tại như thế nào, chính cô ta muốn đẩy nhà họ Trần đi vào phá sản.
Trần Phó Quang suy nghĩ, quả thật từ khi Minh Trú từ chức đi thì các hợp đồng luôn bị rút lại với nhiều lí do đa phần do nhà đầu tư không tin tưởng vào RoYal. Cứ nghĩ vận may không đến nên ông không hề để ý đến Bảo Ngọc đang dở trò gì:" Con có bằng chứng hay không?"
- Sau khi Rin mất tích, tôi đã cho người theo dõi cô ta. Có phải tuần trước bên ngân hàng SB bất ngờ rút vốn vào dự án đô thị King.
- Vì sao con biết?
- Chính cô ta đã đi đến nhà của giám đốc ngân hàng và ở trong đó rất lâu. Còn Hà chủ tịch đã rút vốn đầu từ cùng RoYal tại khu thương mại HE….
- Vì sao con lại biết hết những dự án không thể hoàn thành của RoYal.
- Vì đó là những nơi mà cô ta đến gặp các vị lãnh đạo của các tập đoàn ấy.
- Cổ phần của nó trong RoYal khá nhiều, ta không tin nó liều lĩnh đến mức muốn mất trắng.
- Một khi lam được điều mình muốn, hy sinh một chút cũng không có gì to tát.
************
Trần Hậu tiến về phía 10 tên thuộc hạ phía trước. Bọn chúng thấy anh đã trốn thoát ra được thì nhanh chóng tiến tới mà đánh gục từng tên một. Nghe tiếng động bên ngoài, Bão Ngọc nhanh chóng đi ra ngoài thấy Trần Hậu đang lần lượt đánh gục thuộc hạ của mình, đánh giá tên này chính là tay sai đắc lực của Minh Trí nên một lòng muốn thủ tiêu. Bảo Ngọc rút súng hướng về Trần Hậu giơ lên.
Thiên Kim ló đầu ra nhìn thấy Bảo Ngọc đang nhắm súng về phía Trần Hậu thì không suy nghĩ mà vưa chạy vừa hét lớn:" Anh, cẩn thận."
Đoàng một tiếng làm rúng động cả căn biệt thự, Rin đang ngồi trong tán cây nghe tiếng súng thì giật nảy mình lo sợ ai đó bị thương.
Máu tươi chảy xuống ướt cả mặt đất, một cô gái gương mặt xanh ngắt ngã xuống dưới chân Trần Hậu. Bảo Ngọc thấy vậy liền giương súng tính bắn tiếp viên đạn về phía Trần Hậu thì từ phía sau nồng súng đã kề đến gáy.
Tung một cước về phía tên thuộc hạ còn sốt lại đang hướng về phía anh, Trần Hậu đo ván chỉ bằng một cú đá bằng tất cả sức mạnh. Anh nhanh chóng quỳ xuống đỡ Thiên Kim đang nằm dưới đất, mặt cô xanh ngắt đau đớn.
- Không phải tôi nói, dù có bất cứ chuyện gì cũng không được chạy ra sao. - Trần Hậu ôm Thiên Kim vào trong lòng mà hét lên.
- Tôi… tôi không muốn đứa bé chưa ra đời đã mất cha. - Thiên Kim gượng cười nói
- Đứa bé, cô đã có thai. - Trần Hậu bất ngờ.
- Trần Hậu, anh nhất định phải chịu trách nhiệm cho tôi, nhất định không được xảy ra chuyện gì. - Thiên Kim nói xong thì ngất đi trong lòng Trần Hậu.
- Thiên Kim, em không sao chứ. Anh sẽ đưa em đến bệnh viện.
Trần Hậu nhanh chóng bé Thiên Kim ra xe mà phóng đi như tia chớp.
Bên trong, Bảo Ngọc đứng im trước mũi súng phía sau nhưng không hề hoãn sợ, sự bình tĩnh của cô đến đáng ngờ.
- Con gái, mọi chuyện đã đến hồi kết thúc. - Trần Phó Quang đưa súng về phía Bảo Ngọc mà nói.
- Là ông sao? Vì sao trở mặt. - Bảo Ngọc hỏi lại.
- Đây không phải là trở mặt, từ đầu con đã không theo kế hoạch của ta. Muốn phá huỷ RoYal, hại Trần gia con nghĩ mình có đủ bản lãnh.
- Haha, thì ra ông đã biết. Đúng, chính là tôi phá huỷ hết tất cả hợp đồng của ông.
- Khốn kiếp. - Trần Phó Quang tức giận khi nghe chính Bảo Ngọc thừa nhận. - RoYal một phần là của mày, tại sao lại muốn phá huỷ nó.
- Tôi sống đến hôm nay, không phải vì tiền tài tôi chỉ sống bằng thù hận. Haha, hiện tại kế hoạch trả thù đã xong, ông muốn giết tôi sao, xin mời. - Bảo Ngọc cười to mà nói.
Trần Phó Quang tức giận mà lên nòng súng, toan bắn một phát giết chết Bảo Ngọc. Minh Trí từ phía sau đi tới ngăn cản.
- Không được, cô ta không được chết.
- Vì sao, mạng sống của nó là ta ban cho, nay ta sẽ thu lại. Đúng là nuôi ông tay áo. - Trần Phó Quang không dời súng trên tay nhắm thẳng vào đầu Bảo Ngọc.
- Cô ta chính là người có thể giải lời nguyền của Rin, phải để cô ta sống. -Minh Trí đi một bước về phía trước để ngăn cha mình.
- Đúng là cáo già, ngay cả con cũng bị cô ta lừa trước giờ. Cô ta mang trong mình dòng máu của họ Trịnh, sao có thể phá lời nguyền kia. Số mạng của nhà họ Trịnh đã định, con không thể làm gì