XtGem Forum catalog
Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta

Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3212885

Bình chọn: 10.00/10/1288 lượt.

đã vậy
máy của anh còn đặt mất khẩu. Còn Rose, lại chính là nghi can lớn nhất,
hôm đó vì sao cô ấy lại đến chứ. Tuấn Khôi nhớ lại lần gặp giữa anh và
Rose, cô ấy nói là chính anh gọi cô tới trong khi anh không hể gọi. Điều này khiến nghi ngờ trong lòng Tuấn Khôi càng cao hơn.

Tuấn
Khôi ngồi trong phòng làm việc của mình, máy tính vừa được khởi động thì hiện yêu cấu nhấn mật mã. Không hiểu vì sao, là một thói quen nên anh
liền nhấp một dãy số vào, ngày đầu tiên về lại RoYal làm việc, tuy mất
trí nhớ nhưng khi anh ngồi máy bàn làm việc thì mọi thứ hệt như một thói quen, tay anh đụng vào bàn phím liền nhấn không suy nghĩ. Mật mã này về sau anh mới biết đó chính là ngày sinh của Rose, trong lòng lại vô cùng thắc mắc, có lẽ trước đây Rose với anh quan trọng nên anh mới dùng ngày sinh của cô đặt mật mã máy tính, thứ lưu mọi tài liệu quan trọng của
công ty.

Điều đó càng khiến anh nghi ngờ Rose hơn nữa, nếu như mật mã là ngày sinh của cô thì cô đoán quá dễ rồi. Thật lòng chưa biết
giả quyết việc này thế nào, ngay cả Rose cũng đã khẳng định không phải
cô ấy, trong lòng Tuấn Khôi rối bời.

- Tổng giám đốc, có Phạm tiểu thư bên Phạm thị tìm anh. - Thư kí riêng của Tuấn Khôi báo.

Tuấn Khôi nhíu mày lại, cô gái này vì sao cứ thích tìm anh. Không phải nói xem anh như kẻ thù sao?

- Cho cô ta vào.

Rose bước vào bên trong phòng tổng giám đốc. Hôm nay cô trang điểm đậm hơn
một chút, mặc chiếc váy khiêu gợi một chút với chiếc sơ mi màu trắng
cùng với chiếc váy công sở màu đen ôm sát đường cong cơ thể. Cô đi tới
trước mặt Tuấn Khôi mỉm cười, một nụ cười hút hồn.

Tuấn Khôi nhìn Rose, bất giác bất ngờ một chút, sau đó vẩn lộ nét bình thàn mà nói.

- Thật bất ngờ nha, hôm nay Phạm tiểu thư lại đến tìm tôi.

- Trần tổng, tôi đại diện bên Phạm thị muốn cùng RoYal hợp tác để khai
phá về mỏ vàng lần trước chúng tôi trúng thầu. - Rose đưa tập tài liệu
về phía Tuấn Khôi.

- Phạm thị cũng không phải không đủ vốn đề
đầu tư vào món hàng béo bở naỳ, vì lí do gì lại muốn hợp tác cùng RoYal. - Tuấn Khôi đáp.

- Chỉ là muốn thắt chặt lại tình cảm hai bên mà thôi. - Rose lại cười, nụ cười của cô chính là đẹp nhất.

- Thắt chặt tình cảm? - Tuấn Khôi nhếch miệng nói. - Không phải Phạm tiểu thư từng nói xem tuấn Khôi tôi chính là kẻ thù sao. Vả lại, việc lần
này đã tốn công tốn sức quá nhiều để đạt được, giờ lại muốn cùng nhau
hợp tác tôi e rằng không thích hợp. Những thứ gì RoYal vuột khỏi tay,
không thích ăn lại.

- Thật là Trần tổng không muốn hợp tác
cùng Phạm gia tôi sao, nhưng tôi e baba Minh Trí sẽ hứng thứ với chuyện
gia đình hai bên hợp tác. Trần tổng à, anh dám cải lời baba Minh Trí
sao. - Rose đáp lời Tuấn Khôi.

- Hôm nay lại mang cả ông ấy ra để hù doạ Tuấn Khôi này sao, xem ra cô đã được mẹ Rin hậu thuẫn từ
trước. - Tuấn Khôi biết mình không thể cải lời ba mẹ đành hạ giọng.

- Vậy xem như anh đã đồng ý. - Rose đắc thắng, đưa bản hợp đồng ra trước mặt Tuấn Khôi.

Tuấn Khôi cầm bảng hợp đồng mà Rose đã soạn sẵn mà nhìn qua, sau đó ngước
mắt lên nhìn Rose. Cô gái này nếu bằng mọi giá để cướp hợp đồng này, vì
sao lại quay lại muốn hợp tác. Tuấn Khôi đứng lên, để xấp giấy tờ kia
xuống bàn không vội kí vào đi về phía Rose. Đôi mắt cứ nhìn sâu vào mắt
cô, cứ thế một bước mà tiến tới. Anh muốn nhìn sâu vào đôi mắt to tròn
kia, nhìn xem cô gái này có chút gì đó sợ hãi sau những việc cô đã làm.

Rose cũng đưa mắt nhìn sâu vào đôi mắt Tuấn Khôi, không né tránh.

- Nói cho tôi biết, vì sao hôm đó cô lại vào phòng làm việc của tôi. - Tuấn Khôi hỏi.

- Anh nói là hôm nào? - Rose thắc mắc.

- Trước ngày đấu thầu 1 hôm, khi tôi quay về cô lại vội vàng bỏ đi như vậy… - Tuấn Khôi nói tiếp.

Rose cảm thấy Tuấn Khôi là đang tra hỏi vì nghi ngờ cô vào phòng anh mà biết được giá của bên RoYal đưa ra. Trong khi đó chính anh ta là người gọi
cô đến, lòng tự ái cao như núi dâng lên. Rose tức giận dùng lực ở hai
cánh tay đẩy mạnh hai vai Tuấn Khôi tránh ra xa cô, dùng lời lẽ khinh
bỉ.

- Hôm đó chẳng phải chính bản thân anh đã nhắn gọi tôi đến hay sao, giờ lại đổ tội cho tôi tự ý dến mà vào phòng làm việc của anh. Trần Tuấn Khôi, từ bé đến lớn anh ở bên cạnh tôi, chưa bao giờ không
tin tưởng tôi, lúc nào anh cũng ra sức bảo vệ che chở tôi. Đến hôm nay,
từ khi trải qua tai nạn đó anh trở thành một con người xa lạ, anh không
còn bên cạnh Minh Hà này nữa rồi. Điều đó tôi có thể hiểu được, nhưng
đến hôm nay chính anh lại không tin tưởng vào tôi, anh làm tôi quá thật
vọng, quá là khinh bỉ con người mới này của anh, Trần tuấn Khôi. - Rose
vừa nói vừa khóc, trong lòng đã chịu đựng quá nhiều.

- Là tôi nhắn cô đến sao? - Tuấn Khôi nhíu mày.

Rose tức giận, từ trong ví lôi điện thoại mình ra mà quăng về phía Tuấn
Khôi. Tuấn Khôi nhận lấy điện thoại liền mở hộp tin nhăn trong điện
thoại mà xem. Quả thật chính là số của anh đã nhắn cho Rose và gọi cô ấy đến, nhưng rõ ràng hôm