
biết. Nếu bây giờ mà cho em vài quả bom nguyên tử em thề sẽ san bằng cả nhà, cả dòng họ nhà cô ta lên. Lúc bị ngã xuống đường em đã thầm rủa xả 18 đời tổ tiên nhà cô ta lên rồi, thậm chí còn nghĩ không biết quỷ dạ xoa đang làm gì mà sao không lên trần bắt loại người độc ác như cô ta đi cho rảnh nợ nhi?...
Hoạ Mi đang hăng máu rủa xả thao thao bất tuyệt, tự biên tự diễn độc thoại một tràng dài những nỗi ấm ức đang chất chứa trong bụng có nguy cơ sắp bị bội thực đến nơi, khiến những người có mặt đưa mặt nhìn nhau thầm nói “Oi zoi, tưởng thục nữ, ngoan hiền, nhẹ nhàng lắm cơ. Không khác gì con điên từ trên cao nguyên rớt xuống…thật là sợ vãi cả linh hồn luôn”
Nhật Duy cười nhạt hàm ý “Bình thường như cân đường kèm theo hộp sữa ý mà, tôi quen rồi”. Còn Tuấn Anh thì nhìn mọi người bằng ánh mắt đau khổ “Quên đi cô ta chưa thật sự nổi điên đã là phúc tổ 70 đời rồi” – Còn nhớ cái cảnh bị cô ta hất nguyên ly coca đỏ tươi vào mặt + thêm một cái tát nảy lửa, thêm vụ đâm xe ở cầu phải rước cô ta vào bệnh viện rồi những lời nói cử chỉ khiến người ta tức hộc máu của Hoạ Mi mà Tuấn Anh không khỏi ớn lạnh, lúc đó hắn tự hỏi mình rằng “Cô ta có phải là con gái không thế?”
- Stop, cô làm ơn đừng có ở đó nói nhảm linh tinh nữa. Chốt lại một câu Hồng Nhung hại cô thế nào? Sao lại bị ngã? – Nhật Duy ánh mắt lạnh lẽo đầy nguy hiểm nhìn Hoạ Mi cảnh cáo, cô mà còn tiếp tục nói nhảm tin tôi cho cô sang Tây thiên gặp Phật tổ luôn không.
- Anh có cần phải nhìn nhau bằng ánh mắt hung dữ, lạnh lẽo đầy nguy hiểm thế không? Người thì đẹp thế mà cứ lạnh như băng chẳng chịu cười tươi lên lấy một cái cho đời thêm tươi đẹp là sao? – Hoạ Mi bướng bỉnh nở nụ cười ngọt ngào như kẹo mút, nhỏ bị thương thế này chả nhẽ anh ta định giết nhỏ luôn chắc (Ở lâu ngày với Hoạ Mi khéo Nhật Duy cũng điên theo nhỏ mất ^~^ tội nghiệp anh)
- Cô… - Nhật Duy thật sự rất tức giận muốn trừng trị nhỏ nhưng thấy nụ cười tươi ngọt ngào của nhỏ lại thôi, cố kìm nén ngọn lửa giận dữ đang bùng cháy dữ dội trong lòng muốn đưa tay bóp chết nhỏ. Haiz.
- Con điên này, có phải sau khi bị con nhỏ Hồng Nhung hại ngã thê thảm đầu óc bắt đầu có triệu trứng không được bình thường phải không? Có cần đi bệnh viện tâm thần điều trị không? – Ngọc Huyền thấy thái độ của Hoạ Mi đối với Nhật Duy không khỏi cười thầm giả vờ trách móc.
- Hey, tớ nghĩ đầu óc Hoạ Mi chắc bị đứt dây thần kinh nào đó rồi. Thật đáng tiếc – Thành Trung cười nháy mắt với Ngọc Huyền, thở dài nói.
- Thôi cho xin hai chữ “Bình yên” đi, rốt cuộc là em bị Hồng Nhung hại thế nào, nói nhanh bọn anh còn biết đường xử lý – Huy Hoàng ngán ngẩm.
- Uh, thì tự dưng bị cô ta đưa chân ngáng thế là em vấp phải bị ngã. Hic – Hoạ Mi buồn rầu.
- Xem ra cô ta quả là có bản lĩnh đấy, dám công khai trước hàng ngàn người ngáng chân hại người khác. Không cho cô ta bài học thì cô ta còn tiếp tục lộng hành – Minh Khánh trầm tư.
- Vậy mọi người có ý tưởng gì thú vị không? – Hoạ Mi mắt sáng long lanh.
- Ý tưởng thì có, he he, cứ chờ đó mà xem, kịch hay còn ở phía trước mà – Tuấn Anh cười lạnh, mắt gian xảo loé sáng.
- … Cách trừng trị có một không hai khiến Hồng Nhung nổi điên thực sự quyết khiến cho Hoạ Mi sống thì nhục nhã chết trong uất hận, đắng cay khiến rất nhiều người lao đao khốn khổ khóc ra máu luôn - Từ cuộc thi 3/10 bắt đầu kịch tính sẽ được đẩy lên mức độ cao nhất, gay cấn, kịch tính nhất có thể với những tình huống trớ trêu dù có nằm mơ cũng không thể tưởng tượng ra được luôn xảy ra xung quanh cuộc sống thực tế, để mọi người cùng cảm nhận và suy ngẫm.
Buổi tối vừa được Nhật Duy tới trường đón về nhà, Lệ Hoa vừa bước vào phòng đã thấy Hoạ Mi ngồi ở ghế sopa phòng khách vừa ngậm kẹo mút vừa mỉm cười tủm tỉm, vừa tỉ mỉ rất tập trung gấp toàn là những hình ngôi sao hi vọng nhiều màu sắc ónh ánh rồi cả những con hạc giấy bé xíu xinh xắn thả vào trong lọ thuỷ tinh để trên mặt bàn.
- Woa, chị Hoạ Mi chị gấp những cái này để làm gì thế? – Lệ Hoa reo to tò mò lại gần hỏi.
- Bí mật, hì hì – Hoạ Mi đưa ngón tay trỏ suỵt ngang môi, cười sáng lạn.
- Hì hì, vậy thì bật mí cho em chút đi – Lệ Hoa ngồi gần cũng lấy giấy gấp thử ngôi sao.
- Oh, được thôi, bật mí nhé cái này có liên quan đến anh trai yêu quý của em đấy. He he – Hoạ Mi cười ngọt ngào.
- AAA, anh Nhật Duy ơi, em có chuyện quan trọng muốn nói cho anh biết – Lệ Hoa bất ngờ hét to gọi anh trai mình đang ở trong phòng riếng làm gì đó, khiến hắn cũng giật nảy mình vội lao ra xem.
- Sac, em bị điên à… - Hoạ Mi hoảng sợ vội đưa tay bịp miệng Lệ Hoa lại nhưng đã không kịp nữa rồi.
- What? Có chuyện gì vậy hả Lệ Hoa? – Nhật Duy nhíu mày khó hiểu, nghi hoặc nhìn Lệ Hoa.
- Chị Hoạ Mi nói những thứ chị ấy đang gấp thả vào lọ thuỷ tinh này có liên quan đến anh nên em gọi anh ra “nhận hàng” thui mà, ke ke. – Lệ Hoa cười nhí nhảnh.
- Là sao? Ngôi sao với hạc giấy á? – Nhật Duy nhìn Hoạ Mi tò mò hỏi.
- Like, hi hi – Hoạ Mi khẽ đỏ mặt bối rối
- Gấp những thứ vớ vẩn này để trang trí à, công nhận cô cũng rảnh rỗi sinh nông nổi quá đi. Thích thì ra cửa hàng lưu niệm m