
yện dùng cả đời này..để yêu cậu...quan tâm cậu..Và Chờ cậu..k
biết cậu có tỉnh lại hay k..Tôi vẫn yêu cậu...Hạ Niệm Từ..Cậu có nghe
những gì tôi nói k?.... Nước mắt rớt ra từ đôi mắt nhắm nghiền ấy....Nhưng vẫn bất động.... Lau đi những giọt nước mắt trên mặt mình...Hắn lớn tiếng tuyên bố..
-Hạ Niệm Từ đã là vợ của tôi..Và tôi sẽ k bao giờ bỏ qua cho những người đã từng làm vợ tôi tổn thương! Hôn lễ kết thúc với những giọt nước mắt lăn dài trên mi quan khách và thân nhân...
-Nguyên Vũ...Ba giao Niệm Từ cho con!...Người cha này thật hổ thẹn khi
chưa hề làm tròn bổn phận của 1 người cha..Và giờ đã k còn cơ hội nữa!
-Con sẽ yêu thương cô ấy...Như chính bản thân con vậy Nhìn nó đầy cảm thương..Hắn nói
~~~~~~
-Thái Tiểu Đan...Triệu Mẫn Quân...2 em bị đuổi học!
-Tại...Tại sao ạ???
-Đây chính là yêu cầu đầu tiên của tân chủ tịch Khấu Nguyên Vũ.... Những con người luôn rắp tâm hảm hại người khác..luôn nhận cho mình 1 kết cục thê thảm nhất.... Số kiếp nghèo hèn vẫn đeo đẳng Mẫn Quân..Giờ đây cô k còn mẹ...k còn ba..k còn gđ nữa... Cái mà cô dùng mọi thủ đoạn cướp đoạt mãi mãi cũng k thuộc về cô.!!!
~~~~
Đã nữa năm...lá mùa thu đã rơi vàng sân.. 1 người con trai 18 tuổi đang thẫn thờ nhìn dòng lá bay... Giọt nước mắt đọng lại trên chiếc nhẫn cưới....Hắn nhớ vợ.! "Reng...Reng...Reng.." Tiếng chuông đt kéo hắn về thực tại...
-Alo..Tôi Nguyên Vũ nghe!
-\\".................\\"
-Vợ...Vợ...tôi thế nào.... Bộp!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Đánh rơi chiếc đt xuống mặt đất Từng dòng nước mắt nghẹn ngào đang tuôn trào.... Cứ thế k ngừng chảy....
-Tiểu từ............. Hắn gọi thổn thức
Bệnh Viện
-Bác sĩ..vợ tôi...Vợ tôi thế nào rồi
-Bệnh nhân có dấu hiệu...Hồi phục...Và huyết áp đã tăng trở lại...có lẽ 1-2 tiếng nữa cô ấy sẽ tỉnh lại... Những giọt nước mắt vui mừng thi nhau rời...chắp hai tay hình tháp lại với nhau...Hắn tự bấu mình thật chặt
-Là thật rồi...Là thật rồi..k phải mơ....tôi k mơ Bác Sĩ vui mừng gật gật đầu như khẳng định..
-Cô ấy tỉnh lại rồi...là thật...là thật!!!!!! Hắn xúc động mãnh liệt.!
-Chúc mừng...chúc mừng cậu..
-cảm ơn...cảm ơn bác sĩ Mọi người đều mừng cho hắn..mừng cho mối tình chung thủy này!!! Cuối cùng..Nó cũng tỉnh
~~~
Nhìn nó đang nhắm đôi mắt mệt mõi sau nữa năm trời..Hắn k khỏi cảm động... Cuối cùng hắn cũng chờ đc ngày này..Chờ đc ngày nó về bên hắn!!! Cuối cùng..Nó cũng Tỉnh.!!! Tỉnh Thật Rồi!
-cuối cùng...cậu cũng chịu mở mắt ra nhìn tôi-Hắn xúc động
-Tôi...tôi đã ngủ...bao lâu rồi?
-Đã nữa năm rồi đấy...cậu thật nhẫn tâm
-Tôi k nghĩ mình có thể tỉnh lại!...-Nó yếu ớt
-Tôi đã phù phép rồi..k cho cậu bỏ tôi đâu-Hắn cười
-Hứ...toàn xạo xạo... Hắn ôm nó vào lòng..Ấm..rất ấm.. Nó cười ngạo ngào...mãn nguyện...mãn nguyện rồi..Cái nó cần chỉ là như thế thôi! Nó khẽ nắm lấy bàn tay hắn...Và... Chợt giở bàn tay hắn lên..Nó bàn hoàng
-Cậu...cậu đã kết hôn rồi?-Nó bỡ ngỡ
-Phải!-Hắn trả lời k chút do dự Đẩy mạnh hắn ra..Nó nghẹn ngào
-Vậy cậu còn đến đây với tôi làm gì? Bao ngày qua cậu nói với tôi lời
yêu thương toàn là giả dối..Cậu cố sức để gọi tôi làm chi chứ?-Nước mắt
tuôn đẫm Lau đi hàng lệ đó..Hắn nói
-Tôi chỉ kết hôn với người tôi yêu thôi!
-Cậu nói láo...Cậu đã kết hôn....Và..cậu k còn yêu tôi nữa.... Đẩy hắn ra..Nó hờn dỗi đau lòng
-Cậu về đi...Về với người cậu yêu đi! tôi k muốn làm người thứ 3! Hắn bật cười....Nắm lấy bàn tay nó..Hắn nói
-Sao cậu bảo tôi về? Khi vợ tôi ở ngay đây? Nó hứ 1 tiếng dài... Nắm bàn tay mang nhẫn cưới của nó..Đưa cho nó xem..
-Minh chứng tình yêu của tôi ở đây!!! Nó thẹn thùng...Xấu hổ trước sự hấp tấp của mình.... Quay mặt hờn dỗi..Nó đấm vào ngực hắn...
-Đáng ghét...Tôi đã đồng ý lấy cậu đâu?
-k cho cưới cũng cưới
-Hứ...
-Tôi đánh dấu rồi..Cậu chỉ là của tôi thôi! Nó bật cười...
-Ba tôi đâu?
-Sau khi cậu hồi phục..chúng ta sẽ về nhà..và sẽ gặp ba cậu thôi! Hắn ôm nó vào lòng..Hôn nhẹ vào mái tóc rồi ấy những nụ hôn tha thiết!
~~~~~
-ÔI.....Con gái của ba...con đã về rồi...về với ba rồi.... Ông ôm nó vào lòng...Xúc động nói
-Ba.....-Nó nghẹn ngào
-Ba..Ba xin lổi con....Ba xin lổi
-Con hiểu rồi....Con k giận..k trách ba nữa...con hiểu tất cả rồi....
-Con gái... 2 cha con họ trùng phùng khiến người chứng kiến phải rơi nước mắt
-Con đã tỉnh..và gia nghiệp của ba..ba giao lại cho 2 đứa!
-Ba..Ba định đi đâu?định bỏ con?-Nó ngớ ngẩn
-Ba muốn đưa hài cốt của mẹ con đi du lịch khắp nơi..Điều mà ba chưa
từng làm với bà ấy khi còn sống...Và ba muốn những ngày cuối đồi..Ba..mẹ con..và cả Rya đã khuất cùng ở bên nhau..
-Rya..Em con....?
-Phải..con bé đã hi sinh vì ba...V