
, Khánh gãi đầu cười trừ “bất đắc dĩ mới cho bọn họ tới”
-đừng bao giờ coi thường đôi thủ_nó nhếch môi, nháy mắt Jan “bắt đàu thôi”
Những đường côn tuyệt kĩ được 2 cô sử dụng như đã học từ lâu lắm rồi, uyển chuyển dứt khoát vô cùng đẹp mắt với lực rất mạnh chưa đầy 3’ đã hàng loạt tên ngã xuống.
-nhìn cái gì lo giải quyết đống rác thải này trước đi_nó lên tiếng cắt đứt cái nhìn của hắn và Khánh, Key chỉ cười nhìn theo nó rồi mỗi người 1 việc xử lí tất cả, chưa đầy 10’ bọn Kevil’K đã lần lượt nằm rạp xuống.
-bắt tất cả lại gửi lời nhắn đến bang chủ Kevil’K đến gặp ta_hắn điềm tĩnh nói.
-bên Kevil’K nói sẽ đến ngay
-được rồi, còn 2 cô_chỉ tay về phía Jan và nó –về ngay đi
-gì vậy, chúng tôi đã giúp anh mà_nó lên giọng
-căn bản là tôi không cần các cô giúp
-hơ hơ, được thôi vậy chúng tôi tự nguyện giúp và bây giờ cũng vậy,KHÔNG VỀ_Jan nhấn mạnh “không về” thách thức nhìn hắn
-a lo, 2 bác ạ tiểu thư Tuyết mai và Thảo Nhi đang tham gia đánh nhau 2 bác gọi 2 cô ấy về ngay đi ạ_hắn bấm số gọi cho ba nó.
Nó với Jan tái mặt nhìn hắn muốn tóe lửa, chơi nó à sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu.
đt nó rung lên là số ba nó, nuốt nước bọt hít thở sâu để tự nhiên nhất có thể giọng ngọt ngào
-ba ạ, ba mẹ với 2 bên Anh vẫn khỏe chứ
“không cần trả treo với ba, về ngay nếu con còn muốn sống tốt nha con-gái”
Trời mùa đông mà nó toát hết mồ hôi “tiêu rồi”
-dạ, con biết rồi
***
-anh không sống yên với tôi đâu_nó gằn lên từng chữ kéo Jan về, sát khí bay lên ngi ngút. hắn đôi chút lạnh người trước thái độ của nó rồi cũng trở lại khí phách thường ngày, bất giác cười nhẹ.
Khánh nhìn thấy nụ cười đó “Devil sắp trở lại con người trước kia rồi” Khánh thầm ngĩ, cười đầy ẩn ý.
Ở một nơi khác trong phòng nó
-anh ta thật quá đáng_Jan vẫn đang giận
-mày có thấy chúng ta hiền không
Hai đứa chụm đầu vào nhau bàn kế hoạch tác chiến $%r&3#%%@#% cười mãn nguyện.
-vậy nhé, anh ta chết chắc rồi haha_cả 2 ôm cụng cười mắc mẻ
Trong lúc hắn cùng Khánh đi nói chuyện với bang chủ Kevil’K thì lại có 2 cô gái đang lén lút dưới chiếc exenticer của hắn
-bôi ỡ đây nè
-ít quá nhiều nhiều vào
-có nhiều quá không
-mặc kệ hehe
2 cái bóng đen di chuyển đến nhà hắn
-treo cái này lên đây
-trộn thêm chút nữa cho hắn ta “đẹp” 1 chút
-xong rồi vô nhà đi
Không thấy người đâu chỉ thấy tiếng cười khúc khích rồi biến mất dần trong màn đêm tĩnh lặng.
Gần nửa đêm cuối cùng hắn cũng cùng Khánh bước ra
-oài sao giờ hắn mới ra, muỗi sắp cắn chết tao rồi hix_Jan uể oải
-thấp đầu xuống hắn phát hiện ra là “die” cả lũ đấy
Tra chìa khóa vào xe, loay hoay 1 hồi xe vẫn không nhúc nhích
-sao còn chưa đi_Khánh thắc mắc
-tao cũng muốn đi lắm chứ, hình như xe có trục trặc rồi
Xuống xe cả 2 mới tá hỏa, mặt đằng đằng sát khí
-đứa-nào-giở-trò_hắn giận tím mặt
-mày có chọc giận ai không_Khánh cố nín cười nhìn 2 bánh xe exenciter dính chặt với mặt đường
-tao không biết, trước giờ đâu ít người ghét chúng ta
-chậc chậc, theo tao trên giang hồ thỳ không ai làm mấy trò này đâu, có nhằm thì vào tao với mày mắc mớ gì hại cái xe_Khánh trầm ngâm phân tích (bác học giã man)
Trong bụi cậy gần đó
-haha 2 bọn họ “ngu” hơn tao nghĩ IQ 200/200 đây ư, mất mặt quá_Jan ôm bụng cười ngặt nghẽo
-stop, đi theo họ kìa_Nhìn theo bóng hắn đi lên taxi
Về tới nhà hắn
-nhà mày có gì ăn không đói quá_Khánh lên tiếng
-có pizza tao mua vẫn chưa kịp ăn, vô đi
Hắn vừa mở cửa thì
ÀO!!! Một làn nước mát lạnh đổ ập xuống người là những gì mà hắn và Khánh cảm nhận được.
-amen!!! cái quoái gì vậy_sự bình tĩnh của hắn cũng đã đến cực điểm, mắt đã hằn những tia đỏ.
-dính dính, dẻo dẻo....kjh khủng quá_Khánh hét ầm lên
***
-haha tao đau bụng quá đi mất
-haha chết mất đau quá_Jan cùng nó cười mãn nguyện trước thành quả của mình
***
-tao biết ai rồi, là cô ta_hắn nhếch môi
-tao cũng nghĩ vậy, chắc Ji với Jan ở gần đây thôi nên cẩn thận_Khánh nói nhỏ cho 2 đưa đủ nghe
-đi vào thôi chắc họ còn mang cho chúng ta vài món quà
-haha mặt mày, haha_Khánh cười nghiêng ngả với bộ dạng loang lổ đủ màu sắc trên người hắn.
-mày cũng không khác gì tao đâu, im đi vào nhà
Mở cửa nhà Khánh lăng xăng chạy vào bật điện, ngã cái “Oạch” nằm “hôn sàn”, hắn cầm đt lên bật đèn bin đã thấy sàn rải đầy bi hắn cười thầm “cô cũng giỏi bày trò thật”
-hix đỡ tao_nãy giờ hắn mải suy nghĩ quên mất thằng bạn vẫn đang nằm xõng xoài trên sàn.
-tao quên, mày đói đến vậy sao
Khánh nhăn nhó gật đầu
-