Pair of Vintage Old School Fru
Sập Bẫy, Trò Chơi Nguy Hiểm

Sập Bẫy, Trò Chơi Nguy Hiểm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 329332

Bình chọn: 8.5.00/10/933 lượt.


-Ba... ba, buông ba tôi ra.

Tư Nguyên chạy đến đánh tên áo đen kia, hắn ta cau có liền hất tay cô ra làm Tư Nguyên ngã xuống đất.

_Pằng

Một tiếng súng lớn nổ lên, Tư Nguyên trợn mắt nhìn ba mình, từ lồng ngực ông chảy ra dòng máu đỏ tươi, ông nhìn cô vô cùng đau đớn, ánh mắt còn hiện lên bảo cô chạy đi.

Miệng ông lẩm bẩm hai từ: "Dây chuyền."

-Ba... baaaa...

Tư Nguyên hét lên như xé nát không gian đêm yên tĩnh, Mặc Hàng nhìn ông Bình bị bắn chết nằm trên sàn nhà, Tư Nguyên khóc thét trên nền đất.

Anh mím môi, ánh mắt hung hãn xông ra đánh từng tên một, mỗi một quyền một cước đều như lấy mạng người, súng cũng không ngừng nạp đạn không ngừng bắn.



-Ba... baaa... đừng bỏ con lại... ba đừng chết mà...

Tư Nguyên khóc hét lên chạy đến ôm ba mình.

Đáng tiếc, ông Bình đã trút hơi thở cúi cùng, máu ông vây bẩn cả áo của Tư Nguyên, nhuộm một màu đỏ tươi.

Tên áo đen nhắm súng ngay Tư Nguyên, Tư Nguyên liền đứng dậy quay đầu bỏ chạy hắn ta nhanh chóng đuổi theo.

Mặc Hàng nhìn thấy liền xử nhanh bốn tên kia chạy theo.

Tư Nguyên chạy vào phòng dẫn bà từ trong tủ quần áo ra liền đỡ bà chạy ra.

Tên áo đen đuổi đến nơi, Tư Nguyên cùng bà mình lùi về trong phòng.

-Đừng giết bà tôi... xin anh đừng giết bà tôi...-Tư Nguyên cầu xin

-Ba cô để con chip ở đâu?-hắn ta giơ súng về phía cô hỏi

-Con chip?? Con chip nào chứ? Tôi không biết... anh tha cho bà tôi đi.-Tư Nguyên không hiểu hắn ta nói gì

-Mau đưa con chip ra.

-Tôi thật sự không biết mà.

Hắn ta tiến lên nắm lấy cổ tay cô, Tư Nguyên sợ hãi nhìn hắn ta, bà cô bị hắn ta hất ra té xuống sàn

-Bà... anh thả tôi ra... tôi không hiểu anh nói gì cả.-Tư Nguyên vặn tay mình

-Mau giao con chip ra.-hắn ta lặp lại

-Tôi thật không biết.

-Mau thả cô ấy ra.

Mặc Hàng đứng ngoài cửa chĩa súng ngay tên áo đen lạnh lùng ra lệnh.

Tên áo đen di chuyển đứng phía sau Tư Nguyên ngay sau đó đặt súng ngay thái dương cô.

-Là Bạch lão sai ngươi đến đây đúng không?-Mặc Hàng vẫn giơ cao súng tiến vào trong

Khi ánh sáng chiếu vào hắt lên khuôn mặt anh, Tư Nguyên mới nhận rõ ra là anh, trong lòng có rất nhiều khúc mắc nhưng mà vì đau lòng mà không còn tâm trạng nghĩ đến.

-Ngươi là ai?-hắn ta hỏi

-Mặc Hàng.-Mặc Hàng cười lạnh nói tên mình

-Sát thủ... sát thủ giỏi nhất UP... !??

Hắn ta nghe tên Mặc Hàng thì run sợ, tay cầm súng run rẩy.

Mặc Hàng là ai ai không biết chứ? Nói Mặc Hàng không thể nói buông tha thì thà tin Mặc Hàng lấy mạng người không chớp mắt.

-Ngươi là người của Bạch lão cũng được xem là thành viên trong UP, không ngờ hôm nay có kẻ phản bội UP ngươi lại giết người có thể làm chứng Bạch lão là kẻ nội phản.-Mặc Hàng hừ lạnh khinh khi

Hắn ta lặng thinh, Mặc Hàng nhếch mép tiến lên thêm: "Nếu ngươi chịu đứng ra làm chứng Bạch là kẻ chủ mưu đằng sau, ta sẽ xin Phàm thiếu tha cho ngươi con đường sống."

Hắn ta dường như suy nghĩ gì đó, thấy Mặc Hàng đã tiến lên thêm thì giơ súng về phía anh: "Ngươi đứng yên, ta sẽ không nghe lời ngươi. Ngươi nổi tiếng giết người máu lạnh lại đi xin tha cho tôi sao? Nếu ngươi còn tiến lại đây ta bắn chết bà cháu họ."

Mặc Hàng từ trước đến giờ đi giết người đều không bị uy hiếp, trường hợp này cũng không ngoại lệ, Mặc Hàng cười nhạt nhẽo bước lên thêm.

-Ngươi đứng lại, ta sẽ bắn thật đó.-hắn ta chĩa súng vào bà Tư Nguyên

-Anh... Mặc Hàng, anh đừng đi lại đây... cầu xin anh...-Tư Nguyên thấy tình thế bất ổn thì cầu xin anh

-Mục đích của tôi là ba cô, bây giờ ba cô chết rồi nhiệm vụ của tôi đã kết thúc nhưng cô cứu tôi một mạng, tôi sẽ cứu cô, tôi không muốn nợ người khác điều gì.

Vẫn là tiến lên không lùi lại hay đứng yên.

-Vì sao anh lại ích kỉ như vậy?-Tư Nguyên hét lên, uất hận nhìn Mặc Hàng

-Tôi vốn là vậy, do cô không hiểu tôi thôi.

Khi Mặc Hàng chỉ còn cách ba bước chân thì hắn ta liền chĩa đầu súng ra chỗ khác, một tiếng nổ lớn vang lên.

Tư Nguyên đứng yên tại chỗ, khó khăn hô hấp, ánh mắt ngây dại. Dòng nước mắt nóng hổi cũng không ngừng chảy ra.

Tư Nguyên quay đầu nhìn về phía bà mình.

-Bà... bà bà...

Cô hét lên trong đau đớn, bà cô bây giờ nằm trong vũng máu đỏ tươi, cơ thể già yếu nằm trên sàn đất.

"Con gái, có thích không? Cho con kẹo này."

"Cháu ngoan, lại đây bà cho cháu quả bóng bay này."

-Ba... bà bà...

Tiếng kêu thét như xé lòng người, Tư Nguyên giằng co muốn thoát khỏi tay tên áo đen chạy đến chỗ bà mình nhưng mà không thể thoát được.

Mặc Hàng liền nhân cơ hội giơ chân đá vào cổ tay hắn ta làm khẩu súng văng xuống đất.

Mặc Hàng xoay người một cước đá vào mặt hắn sau đó chĩa họng súng vào hắn.

-Theo ta về UP đối chứng.

-Về UP? Còn lâu, tôi sẽ không p