
đy học ấy
- Uhm!
- Nghe nói cậu là 1 mafia ak, L.Linh?
- Đâu có! Lâu lâu đy đánh cho zui thui. Mafia nỗi jk? ( nói dối nà)
- Thiệt hôk? Mình nhớ bác Văn kể là hum bữa có người dùng kim châm để moi mắt kẻ nào đó ( gê wok') rồi còn dùng súng bắn 2 cánh tay nữa mà. Ai zay ta?- M.Anh tinh nghịch nhìn L.Linh
- Ờ thỳ.....Kệ tớ! Gét. Giận cậu lun á, M.Anh!- L.Linh làm mặt nũng nịu way sang chỗ khác
- Thui mà L.Linh, đừng giận nhá nhá!
- Giỡn thui! Ai giận cậu đâu!
-- T.Kiệt nghĩ zay vs nụ cười trên môi
- Thui! Giờ đy đâu đy. Ở đây nãy giờ gòy- L.Linh đề nghị
- Uhm! Nhưng L.Linh, tớ mún đy mua sắm 1 tý. Đk hôk?
- Cậu thỳ lúc nào chả mua sắm!- T.Kiệt chọc M.Anh
- Uhm! Tối đy kũg đk. Giờ chúng ta đy Parkson Paragon .
- Đồng ý 2 tay lun!- M.Anh reo lên
- Cậu thỳ sao, T.Kiệt?
- Thỳ thôi! Đi cùng lun chứ sao
Cả 3 cùng đy đến khu trung tâm mua sắm đó. Họ đy đến gian hàng quần áo đầu tiên. Sau khi chọn đk mấy cái đồ vừa ý ( tổng giá trị trên mấy chục triệu đêy'), họ ra quầy tính tiền
- Dạ, tổng cộng của quý khách là 15890000.
Chợt thấy bóng nhỏ P.Nghi vs Tr.Vũ đằng xa, L.Linh thì thầm vào tai 2 người bạn điều jk đó khiến họ bật cười. Hôk hẹn mà cả 3 cùng nói 1 lần:
- Để quên tiền ở nhà gòy!
Nghe tiếng hét, P.Nghi kéo Tr.Vũ đến koi ( nhìu chuyện wa'). Cô thu ngân ngớ người, trông bọn này sang trọng thế mà hôk có tiền.
- Các cô cậu đừng giỡn chứ! Trông các cô cậu thế này mà hôk có tiền.
- Đúng rồi! Nghèo mà bày đặt vào khu này- Giọng nhỏ P.Nghi cất lên ( mún bay đén xé xác nó wa')
- Sr! Bọn tôi hôk có tiền, nhưng có cái này!
Nói rồi cả 3 người bọn họ rút ra thẻ V.I.P. Tống giá trị của mỗi chiếc thẻ này là 15 tỷ đồng.
- Bọn tôi hôk wen cầm tiền, đy đâu mang theo cái thẻ này cho tiện, chứ hôk có như ai kia cầm theo tiền!- M.Anh liếc xéo về pía P.Nghi đầy ý mỉa mai
L.Linh, T.Kiệt vs Tr.Vũ đứng cười khúc khích
- Hừ.... cái bọn này...- P.Nghi bỏ đy vs cái đầu bốc đầy khói.
- Thôi M.Anh ơi! Bọn tớ xin cậu! Cậu đy 1 mình đy, bọn tớ hết sức gòy- L.Linh vừ nói vùa thở dốc
T.Kiệt thỳ hết nói đk gòy, 2 tay cậu đầy cứng những giỏ đồ kủa M.Anh
- Thế ai xách đồ cho tớ?- M.Anh ngây thơ hỏi ( sax!)
- Vệ sĩ kủa tớ!
- Đâu?
- Ra đy. Lén lút làm jk?- L.Linh hét lên
- Cô chủ!
- Đy theo M.Anh xách đồ đy!
- Nhưng thưa cô chủ....
- Hôk nhưng nhị jk hết!
- Vâng!
- Vậy tớ đy nhá! Khi nào xong tớ phone cho
- Ok! Pp
- Khỏe! Thoát khỏi gánh nặng.
- Hj`
- Giờ tớ vs cậu đy đâu đây L.Linh?
- Đy cafe hok?
- Uhm!
L.Linh vs T.Kiệt đy ra 1 quán cafe gần đó ngồi uống
- Quán Clindy ak?- T.Kiệt ngạc nhiên hỏi
- Uhm, sao? Có jk hôk?
-Hôk có jk!
Họ chọn cái bàn gần cửa kính nhìn ra vườn.
- Quý khách dùng jk ạ?
- Cho tôi 1 cafe sữa
- Còn tôi 1 cafe đen
Cô phục vụ nhì T.Kiệt hôk chớp mắt
- ( mơ mộng wa' nhỉ?)
- Này chị!- L.Linh đưa tay phấy phấy trước mặt cô phục vụ- Chị bị jk zay?
- Hôk có jk. Xin quý khách đợi 1 lát ạ!
- Chết rồi!- L.Linh hét lên
- Có chuyện jk zay?
- Lúc nãy thay đồ, tớ để quên bộ đồng phục ở đó gòy.
- Haha! Cậu mà kũg lo mấy chuyện đó nữa ak? Tớ có nghe nhầm hôk đấy?
- Ờ mà tại sao pải lo nhỉ?
- Cậu thik màu trắng ak, L.Linh?
- Uhm! Sao cậu bít?
- Nhìn chiếc áo cậu đang mặc thỳ piy'. trong đó có bao nhiu áo mà chọn có 1 mìn chiếc áo màu trắng
- Uhm!
- Cậu dễ thương thật đấy!
- Sao?
- Khen mà! Hôk đk ak?
- Tớ dễ thương từ nhỏ, khỏi nói
- Pó tay
- Đồ uống của quý khách đây ạ!
- Cảm ơn!
Cánh cửa quán đẩy ra, M.Quân bước vào. L.Linh hôk để ý điều đó. Cô chỉ biết trước mặt cô bây giờ là người mà cô thầm thik từ lúc nhỏ.
- Cậu thik M.Anh ak, T.Kiệt?- L.Linh hỏi nhỏ, cô cũg chẳng bít zy` sao cô lại hỏi như zay nữa
- Hôk, tớ chỉ koi M.Anh là pạn thui
- Thế cậu thik ai?
- Tớ......thik......
- M.Quân! Sao cậu đến sớm zay?- Giọng kon nhỏ P.Nghi vang lên
- Uhm!
Đến lúc này L.Linh mới nhận ra sự có mặt kủa M.Quân.
- Cô gái đó là ai mà zo zuyen wa' zay?
- Nhỏ đó ak? P.Nghi đó. Người mà M.Quân vs Tr. Vũ đều thik- L.Linh cố nói to để bọn họ nghe thấy
- Xấu thế!- T.Kiệt phán câu xanh rờn
P.Nghi ngồi bên bàn bên kia nghe mấy người này nói zay tức lộn người. Nhỏ mún wa đấm cho 2 người này 1 trận lắm, mà có M.Quân vs Tr. Vũ ở đây thôi ( thách đó, có dám hôk?). Đúng lúc đó có 1 cô gái bước vào bàn của M.Quân.
- Cậu đến trễ zay?
- Sr!
- Giới thiệu vs các cậu. Đây là Như Nguyệt- bạn kủa