Old school Easter eggs.
Shock Tình

Shock Tình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327223

Bình chọn: 8.5.00/10/722 lượt.

bác sĩ cởi kính ra, giọng trầm buồn.

.

Đôi mắt Nim mờ dần bởi vị cay xè của mồ hôi. Những suy nghĩ đan xen nhau đập vào đầu sự nhức nhối khó chịu. Điều duy nhất Nim có thể nghĩ ra
lúc này là…đi theo bọn họ! Vì cô bé không đành lòng đứng nhìn một trong hai người từ giã cõi đời này….Anh trai…Tú Vân…và giờ là Devil và
Angle….tất cả….đang từ từ rời Nim….mãi mãi…

.

- Tôi mang nhóm máu O! Tôi có thể cho máu được chứ? – một giọng nói nam giới lạ hoắc vang lên từ đám đông khiến mọi người giật mình.

.

Nim trong giây phút tuyệt vọng nhất chợt bừng lên niềm hy vọng, đứng bật dậy tiến về phía người vừa cất tiếng nói.

.

Đó là một chàng trai trẻ, người cao và cân đối, chiếc mũ lưỡi trai kéo
xụp xuống che gần hết khuôn mặt. Nim run run cầm nhẹ vạt áo của anh ta, đôi mắt khẩn thiết.

.

- Y tá! Hãy đưa anh ta vào trong thử máu! – ông bác sĩ già nở một nụ cười hạnh phúc reo lên.

.

Người lạ mặt nhanh chóng bước vào trong. Nim nhìn theo, ánh mắt long
lanh đầy hy vọng, đôi tay run rẩy đan vào nhau chứa đựng nhiều lo lắng. Cuối cùng số phận cũng chịu mỉm cười…ban một thiên thần xuống đây để
giúp cô bé…Thế mới nói: Không có gì là không thể, chỉ cần ta tin và biết giữ niềm tin.

.

Vậy là đường sinh của hai chàng mỹ nam của chúng ta vẫn chưa tận!

.

Ngồi ngoài băng ghế chờ, Nim vừa cầm miếng bông nhỏ che miệng vết tiêm
mới được lấy máu vừa nhìn vào bên trong. Một lúc sau, chàng trai lạ mặt bước ra, tay trái cũng cầm chặt miếng bông như Nim. Nhưng cậu ta không tiến lại phía cô bé mà đi thẳng theo hướng ngược lại. Nim hốt hoảng
đứng bật dậy chạy theo níu lại.

.

Cậu ta dừng lại, quay lưng nhìn Nim. Chiếc mũ lưỡi trai kéo xụp xuống
vẫn che gần hết khuôn mặt. Nim cố gắng ngước lên nhìn để có thể thu được hình hài ân nhân vào mắt, nhưng không thể…

.

- Em không cần phải cảm ơn tôi! Đây là việc nên làm! Tôi có việc phải đi, lần sau chúng ta sẽ gặp nhau!

.

Đó là một giọng nói ấm áp, nhưng khá mạnh mẽ, Nim chỉ thấy được nụ cười của người đó – nó có cái gì đó rất cuốn hút và bí ẩn, sau đó là một cái nắm tay nhẹ rồi bước đi. Người thanh niên bước nhanh về phía lối ra
của bệnh viện để lại cho Nim hàng tá những câu hỏi trong đầu!

.

…………………………………………� �………………….

.

3 ngày!

.

72 tiếng đồng hồ trôi qua nhưng cả Angle lẫn Devil vẫn còn hôn mê sau ca phẫu thuật. Theo lời của bác sĩ, Angle bị chấn thương vùng đầu, trước mắt đã qua cơn nguy kịch nhưng chưa biết tình hình sẽ diễn biến ra sao, còn Devil thì vì mất máu quá nhiều do bị chém vô số nhát dao vào người dẫn đến thiếu máu tắc nghẽn các hoạt động của cơ quan trong cơ thể,
nhất là tim. Cũng may là chưa ai bị Thần Chết lôi đi….

.

- Cháu ăn gì chưa? Cô đem đồ ăn tới cho cháu này! Ăn đi, ăn mới có sức chứ! – bác Lan cố gắng thuyết phục Nim ăn chút gì đó.

.

( Cháu chưa thấy đói! Bác cứ để đấy lát cháu ăn cũng được!) – Nim đưa mảnh giấy trước mặt bác Lan rồi cười nhẹ để bác yên lòng.

.

- Uh! Bác về nhà lấy áo quần cho thằng Phụng đã. Cháu trông hai đứa nhé, bác lên lại liền.

.

Nim gật đầu. Không biết có quá trùng hợp hay không mà Devil và Angle
phải nằm chung một phòng bệnh. Thật ra thì trước đó Devil nằm phòng 433 còn Angle nằm phòng 434 nhưng ngày hôm sau thì có một bệnh nhân nữa
nhập viện, cũng là con của gia đình có máu mặt, bệnh viện thì hết phòng Vip rồi nên cô bé cùng bác Lan đành để hai công tử nằm cùng phòng. Thế cũng tốt, Nim đỡ phải chạy qua chạy lại. Nhưng lúc này đây, đôi mắt cô bé đầy vẻ uất ức, hai cậu ấy vẫn nằm im như thế, không có dấu hiệu của sự tỉnh lại. Ba mẹ Angle hiện đang công tác ở Mỹ nên chưa thể bay về
kịp, mà bác Lan cũng không muốn báo cho họ biết. Còn Devil thì chẳng
khá khẩm hơn, cha cậu nhóc cùng cô dì ghẻ phải ra Hà Nội lo việc dòng
họ, khi nghe ông quản gia thông báo là Devil nhập viện thì ông chủ tập
đoàn Russ vẫn không lấy gì làm lo lắng, dặn quản gia cứ chăm sóc cậu
chủ chu đáo rồi ông sẽ về sau. Vậy là cuối cùng chỉ có mình Nim và bác
Lan.

.

Đang suy nghĩ miên man, chợt Nim nghe thấy có âm thanh lạ. Hình như là
tiếng cử động của cơ thể ( như đã nói, Nim đặc biệt nhạy với âm thanh). Cô bé ngẩng mặt lên tìm kiếm. Và Nim há hốc mồm kinh ngạc khi thấy bàn tay Angle đang động đậy. Cô chạy ào tới phía cậu nhóc, mắt ngấn nước,
cầm tay Angle lên hốt hoảng.

.

( Angle ơi…Cậu tỉnh lại rồi ư???? Đừng làm mình mừng hụt nhé!) – vừa nói trong bụng, Nim vừa nhìn Angle, mong sao cậu ta sẽ tỉnh lại.

.

Đôi mắt Angle nhấp nhấp, hàng lông mày hơi nhíu lại. Sau vài giây, đôi
mắt từ từ hé mở. Nim mừng rỡ khôn tả, những giọt nước mặt lại chảy dài
trên má, thấm xuống cả tay Angle.

.

Cuối cùng thì Angle cũng tỉnh. Cậu nhóc ngước nhìn xung quanh. Cái đầu
được quấn băng trắng muốt nghiêng qua nghiêng lại khá