Teya Salat
Siêu Quậy Trường Ss (Super Star)

Siêu Quậy Trường Ss (Super Star)

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323315

Bình chọn: 9.5.00/10/331 lượt.

a

\\"đoàng\\", phát súng từ tay Zun bắn ra bằng khẩu súng đặc biệt nhưng ko nhằm vào ông ta mà nhằm vào cái ô kính đằng sau làm nó nứt ra những chưa vỡ. tuy tay quản lí có chút gì đó sợ hãi nhưng vẫn tỏ thái độ điềm nhiên

- ồ, khẩu súng thật hay, nhưng tiếc là cậu bắn trượt - tay quản lí xoa hai tay vào nhau

- ông đúng thật là đáng khinh bỉ - nó

\\"đoàng\\", khẩu súng từ tay Dan cũng bắn ra, làm nó nứt thêm một chút nhưng ko lung lay gì

- hahahaha, tấm kính này chắc chắn lắm đó - tay quản lí cười lớn

- có sao đâu, chúng tôi vẫn còn mà

\\"đoàng\\", \\"đoàng\\", \\"đoàng\\", những phát sung liên tiếp bắn ra, hơi đc nén trong súng bắn ra liên tiếp, nhưng tấm kính vẫn chưa vơ, vẫn chắc chắn. nó khẽ đứng im quan sát, lúc này, Dan nói nhỏ vào tai nó:

- súng của anh và của Zun đều ko bắn đc rồi, vì bắn nhiều quá nên chốt súng bị liệt - nó khẽ nhíu mày rồi lại tiếp tục quan sát. tay quản lí cười lớn, mặt hết sức hả hê rồi rút từ trong hộc tủ ra một khẩu súng lục giơ về phía tụi nó

- bắn chán rồi giờ thì đến bác nhé - tay quản lí cười đểu nhìn Candy

- chơi với súng là ko tốt đâu - nó nhếch môi tạo nên một đường con hoàn hảo rồi nhanh như cắt phi ngay sợi dây xích có gắn lưỡi dao về phía tấm kính, \\"rắc\\", \\"choang\\", tấm kính vỡ vụn và lao thẳng xuống đầu tay quản lí làm hắn ko né kịp. những mảnh kính như lưỡi dao xuyên xuống đầu hắn, máu túa ra như nước suối (tác giả muốn ói vì mùi máu tanh quá), nhưng trước khi ngã xuống vì mất máu quá nhiều, hắn đạ kịp bóp cò khẩu súng lục của mình , và viên đạn bay thẳng đến chỗ nó, tay quản lí cười thật đáng sợ rồi ngã xuống, mắt trợn ngược ko nhắm lại đc. nó đứng nguyên, mỉm cười mãn nguyện, nó luôn là người bị thương nhưng nó ko hối hận, nó ngã xuống, môi nở nụ cười yên bình, viên đạn găm vào ngực trái túa máu, chảy thành dòng đến chân hắn, hắn đã ko biết gì nữa, trước mắt chỉ là hình ảnh nó ngã xuống, máu............chỉ có máu...........



nó đc đưa vào bệnh viện, pama tụi nó có mặt ngay tức khắc. mama nó khóc, cứ khóc như mưa. Mindy ngồi yên bất động, nhưng khi Kevin chạm vào ngay lập tức đẩy ra, khóc nghẹn ngào, ko ngừng oán trách:

- tại anh, tất cả là tại các anh, tại các anh mà Windy mới bị như thế

Mike vừa nhận đc tin cũng vội phi đến, khi biết chuyện cũng khóc như mưa. Kan ngồi im, bàng hoàng, Tiểu Quỷ và Thunder ko đc vào nữa vì quá đông, cứ thấp thỏm chờ ngoài cổng viện. hắn bàng hoàng, hắn sững sờ, tất cả là tại hắn nên nó mới bị như thế, nếu ko phải tại hắn thì nó cũng chẳng sao, hắn ôm đầu, một giọt nước mắt trong veo chảy xuống. Kin cứ nắm chặt sợi dây chuyền đôi với nó, nắm thật chặt đến nỗi góc nhọn của mặt dây chuyền cứa vào tay, túa máu. nhưng ko khí thật đáng sợ, tất cả chỉ là một sự im lặng, chưa bao giờ có chuyện như vậy. 1 tiếng trôi qua, 2 tiếng trôi qua, cửa phòng cấp cứu chưa mở, bác sĩ chưa báo tin, ai cũng sợ, sợ nếu nó biến mất. lần trước, mọi người đã đau khổ và sợ lắm rồi.

- tại sao, tại sao Windy luôn phải hứng chịu đau khổ, tai sao - Sandy cứ ngồi lẩm bẩm như kẻ mất hồn

- Windy à, sao bà chưa ra và cười với tụi tôi, sao lại thế - Candy ngồi thu lu ở một góc ghế

6 tiếng trôi qua, vẫn chưa thấy có sự báo hiệu rằng cửa phòng bệnh mở, tất cả mọi người đã sợ lại còn sợ hơn, ai cũng mang trong mình tâm trạng tuyệt vọng và sẵn sàng đánh đổi tất cả để nó đc sống, trở lại với mọi người. \\"cạch\\", cửa phòng bệnh mở, bác sĩ đi ra, mọi người cuống quýt chạy lại hỏi, ai cũng hồi hộp, nhưng bác sĩ vẻ mặt u sầu, lắc đầu nói:

- chúng tôi xin lỗi, chúng tôi đã cố hết sức nhưng viên đạn gim vào tim cô ấy quá sâu, mất quá nhiều máu nên ko chữa trị đc. xin chia buồn với gia đình và hãy gặp cô áy lần cuối để chúng tôi chuyển vào nhà xác

\\"ùng\\", trời đất như sụp đổ xung quanh mọi người. nó đã chết. Kan và Kin như hai kẻ mất hồn, lặng lẽ ngồi thụp xuống cửa phòng bệnh. Mindy, Sandy và Candy ko tin, cô ôm đầu rồi chạy thật nhanh vào phòng. pama nó đau đớn, đứa con gái bé bỏng của họ ra đi quá sớm. và có lẽ tồi tệ nhất là hắn, hắn tự trách mình, dằn vặt mình, hắn chạy vào với nó. nó nằm im trên giường bệnh, làn da xanh xao ko còn sức sống. hàng lông mi cong vút im lìm, ko một chút cử động. nhưng khuôn mặt nó yên bình và ko một chút suy tư. Sandy cứ lay, lay nó dậy

- dậy đi mà, Windy ơi dậy đi, tôi ko muốn bà ngủ đâu - Mindy cũng ra sức lay người nó

- bà đừng ngủ nữa, dậy mà đi chơi với tụi tôi này - Candy

- em gái, anh sai rồi, là tại ah, em dậy đi, anh ko thích nhìn em thế này - Kin chạy vào, quỳ thụp xuống bên giường nó. tất cả mọi người khóc, khóc bên cái xác của nó.................

mưa..............buồn...................

mưa khóc.............cho số phận nghiệt ngã..............

mưa..............ảm đạm...........thê lương.............

người..............ra đi................ko trở về........