XtGem Forum catalog
Sr, Người Tớ Yêu Là Cậu Ấy

Sr, Người Tớ Yêu Là Cậu Ấy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324921

Bình chọn: 8.5.00/10/492 lượt.

huyện của Duy khiến nó chẳng còn tâm trí đâu mà cãi nhau với Kì.

_Haizz, đúng là một lũ ngu lâu dốt bền khó đào tạo!! Câu trả lời rất đơn giả, bắt đầu câu chuyện bằng việc ăn trầu => kết thúc là phun-bã-trầu!! – nó nói rõ từng tiếng một cho cả bọn nghe.

Sau khi giải đáp xong, nó lập tức nhét headphone vào tai rồi gục xuống bàn… ngủ. Kì nhìn nó ngủ, nhún vai một cái rồi nhét headphone vào tai rồi cũng ngủ lun. Có lẽ nào Vĩnh Kì đã… có ko nhỉ?? Chắc là ko đâu, dù nó đẹp thật (az) nhưng tình yêu cũng đâu có đến nhanh tới vậy chứ!!

Oáp, nó che miệng lại và… ngáp.

_Má ơi, con gái con nứa mà vậy đó!! – Duy nhăn mặt nhìn nó.

_Sao mày?? Ko được như tao nên ghen ăn tức ở hả?? – nó cười.

_Ko thèm!! – Duy quay đi.

_Hì, mai là đám cưới ba tao!! Mày đi ko??

_Nếu tao được phép??

_Tất nhiên!! Tao mời mày!!

Nó cười nhìn Duy, có được một người bạn như Duy vào lúc này thật là đỡ, ít ra thì cũng có thể san sẻ nỗi buồn, còn hơn là ở một mình.



Sáng, nó cố tình dậy thật muộn để trễ giờ cử hành nghi lễ. Vậy mà 7 cái đồng hồ chết bầm kia cứ thi nhau mà réo nó. Quái nhỉ, nó nhớ là tối hôm qua nó đặt báo thức đâu nhỉ?? Rồi, kiểu này là ông già hoặc là bà mẹ kế kia cố tình bắt buộc nó phải tới đúng giờ rồi.

Nhanh chóng là VSCN, nó bước xuống nhà bếp tìm cái gì bỏ bụng. Bàn ăn đã dọn sẵn, nhưng chẳng có ai cả. Phải rồi, giờ ba và dì Trinh đang tất bật chuẩn bị cho lễ cưới mà. Trên bàn có một mảnh giấy nhỏ, nó mở ra đọc. Nét chữ thật mượt mà, mềm mại khác hẳn với nét chữ vừa thô vừa xấu của nó.

“Dì xin lỗi vì đã ko cùng ngồi ăn với con. Nhưng chỉ hôm nay thôi, dì bận chuẩn bị cho đám cưới nên… con thông cảm cho ba và dì chỉ hôm nay thôi nha… Yêu con”

“Ọe, cứ làm như là mẹ mình ko bằng… còn yêu con nữa chứ!! Gớm quá” – đó là suy nghĩ “thầm kín” của nó.

Ngồi xuống bàn, mâm thức đầy ắp mà cứ như là chẳng có gì… nó cũng chẳng còn hứng để ăn với uống nữa. Bữa ăn mà chỉ một mình thì còn có ý nghĩa gì chứ? Giờ nó mới thấm hết nỗi đau của mẹ ngày xưa vào mỗi buổi sáng, mẹ đều phải ngồi ăn một mình trong căn nhà trống hoắc lạnh tanh này. Càng nghĩ, nó càng thấy mình có lỗi với mẹ nhiều quá.

“Con kiến đen, nằm trên hòn…”

_Alo?? – nó bắt máy.

_Con gái, mau mau ăn sáng rồi tới khách sạn đi chứ? – là ba nó.

_Con ko tới, tại sao con lại phải làm cái việc mà con ghét chứ?? – nó ương bướng.

_Con phải tới, có mẹ con về dự nữa mà!!

_Nếu có mẹ con càng ko đến, ba nghĩ gì mà lại mời mẹ vậy chứ? – nó bực tức.

_À ko, ba nói cho con tới thôi, ba xin con mà hôm nay có nhiều người lắm. Con mà ko tới là đã bôi tro trát trấu vào mặt ba rồi đó!! – ba nó năn nỉ.

_Đó là ba tự quyết định chọn đấy chứ? Thôi con đi ngủ tiếp đây!!

Nó cúp máy cái rụp để lại ở đầu dây bên kia sự ngỡ ngàng và khuôn mặt đỏ ối của một người nào đó.

Nói vậy thôi chứ nó biết nếu ko có nó thì ba nó sẽ ko biết ăn nói ra sao với họ hàng nữa. Ở trong gia tộc, nó là đứa được cưng chiều, thương yêu nhất mà. Nếu ko có sự đồng ý của nó, cả gia tộc cũng sẽ phản đối hôn nhân này.

Kinh… kooongggg…

Tiếng chuông kêu cửa vang lên, chắc là Duy sang đón nó đây mà. Nó nhanh chóng thay y phục rồi chạy ngay xuống nhà.

Cẩn thận khóa cổng xong, nó leo lên xe của Duy. Lần đầu tiên nó thấy Duy đi xe máy. Chắc là do hôm nay có sự kiện nên Duy mới đi xe máy. Suốt quãng đường đi, nó ko nói gì với Duy cả, chỉ thả lỏng người ra thư giãn để những cơn gió nhẹ tấp vào mặt. nó quyết định rồi, đám cưới đó sẽ được nó chấp nhận nếu ba giải được câu đố của nó (lại câu đố). Và chắc chắn là ko có dễ dàng như những lần nó đố các bạn rồi. Câu đố này phải thật độc thì ba nó mới chịu nhượng bộ.

Nhưng cho tới giờ phút này nó vẫn chưa thể nghĩ ra câu đố. Chết thật chứ, sắp cử hành nghi lễ rồi… nguy quá!!

_Mày đang nghĩ gì vậy Linh? Hôm trước tao đã giải thích rõ ràng rồi mà mày vẫn muốn phá đám cưới sao? – Duy chợt lên tiếng.

_Ah, đúng là mày có nói ha!! Nhưng thực sự là tao ko chấp nhận được.

_Mày thử nhìn theo một cách khác, tự nhiên mày sẽ chấp nhận được thôi!

_Có chắc ko đây? Tao đã thử rồi mà…

_Xạo sự!!

_Oh, thì xạo đó. Nhưng dù sao tao cũng ko thể chấp nhận được!!

_Mày ích kỉ lắm!!!! Mày phải nghĩ cho hạnh phúc của ba mày chứ??? Nếu sau này thằng Lâm trở về, mày sẽ ở bên cạnh nó suốt ngày. Còn ****** thì đã li hôn rồi. Chỉ còn ba mày thì sao? Tao đã nói với mày rồi mà… đừng có lúc nào cũng như con nít như vậy! Nếu còn ko chấp nhận được nữa thì… giả sử người kết hôn trước là ****** thì mày có chấp nhận ko??

_Tao… tất nhiên là… oh, tao hiểu rồi. Tao sẽ ko phá phách nữa, nhưng sẽ ko chấp nhận bà dì đó!!

_Trời ơi!! – Duy suýt thì té ngửa khỏi xe – Vậy cũng như ko àh!!

Nó cười ha hả. Thằng Duy lúc nào cũng nói có lí hết á. Thôi thì đành nghe theo thằng bạn thân duy nhất này thôi. Duy