
này, không quen biết,
chưa gặp bao giờ (có chắc là chưa gặp bao giờ không đây?)
- Ngươi là ai?
- Em không hề thay đổi.....nhưng em quên ta.
- Sao tôi lại ở đây? Thả tôi ra.
Nó lạnh lùng nhưng nó biết người trước mặt mình sẽ không thả nó ra đâu.
(vậy thì còn nói làm gì khi biết trước rồi nhỉ?) Nó định bước xuống
giường nhưng hắn tiến đến, ghì chặt nó xuống giường. Hai người nhìn nhau chằm chằm, khoảng cách rất gần khiến cả hai nghe được nhịp đập của con
tim. Hơi thở của hắn phả vào mặt nó làm nó khẽ rùng mình sợ hãi vì người đang nhìn nó kia 'lạnh' quá.
- Buông...
- Em trốn đi, em
đã trốn chạy khỏi ta suốt 4 năm. Em có biết chỉ chút nữa em không quay
về là ta đã giết đứa em gái sinh đôi của em không hả?
- Em gái sinh đôi?
Nó không hiểu hắn đang nói gì, nhưng nghe đến em gái sinh đôi nên nó đoán
hắn đang nói đến con bé giống y hệt nó ở quán bar, cơ mà lúc này nó
chẳng bận tâm vì hai cổ tay nó bị hắn túm chặt hơi đau. Nó nắm tay lại
và rồi dùng hết sức mình đẩy hắn ra. Có vẻ hắn nhẹ tay để nó đẩy mình
ra. Nó tránh xa hắn ngay lập tức.
- Tôi là Snow. Tôi không cần
biết trước đây tôi là ai, quen biết ai hay yêu quý ai. Tôi bây giờ sau
này và mãi mãi sẽ chỉ có gia đình Fantasy, phục vụ và bảo vệ họ là nhiệm vụ của tôi. Vì vậy tôi không muốn nghe về quá khứ đó nữa, tôi không
quan tâm về nó.
- Phải, Tuyết à tên em là Snow nhưng gia đình em
không phải Fantasy. Có lẽ em đã bị con bé đó tẩy não trong suốt 4 năm
qua rồi. Đáng lẽ ta không nên để em đi dễ dàng như vậy khi biết trước
kết cục nó sẽ thế này....
Hắn cười buồn. Bỗng tiếng nhạc vang lên.
It’s friday evening
Machi ni matta Weekend
Got party greetings
Kyou mo isogashii yokan
My Closet
Akete Dress up
Wan piisu to takame no Red Heel
Sara ni tenshon Agete
So just hanging out tonight!!
Mahou wo kaketeku Walking the Runway
Konya wa Collection
Kagami no naka utsutteru jibun ni
Yes or No? Oh Oh Oh Oh!
Itsumo to wa chigau watashi ni naru no
Cutie? Beauty? Girly? Dolly?
Imeeji doori kagayaku no sou
You know? We live in FANTASY
... .......
~Fantasy - Nishino Kana
~Tiếng nhạc vang lên từ cái máy điện thoại của nó. Nó lục túi áo mình nhưng
không thấy đâu, nó ngước lên thấy hắn đang cầm điện thoại của nó trên
tay. Nó chạy tới và lấy điện thoại.
- Chị đang ở đâu vậy? Có sao không? Vụ tai nạn này có sắp đặt từ trước nên......
Nó nhận ra là Cana, cô bé hỏi nó một lèo không để nó trả lời câu nào. Nó vẫn giữ cái giọng lạnh lùng đó.
- Không sao. Về ngay, giải quyết chút chuyện.
- Mọi người đang đợi chị về để bắt đầu kế hoạch sớm hơn. Sun với Lizz chỉ bị thương nhẹ không sao đâu.
- Ừ, cứ tiến hành đi. Giết hết bọn chúng đi đừng để đứa nào sống cả.
Nó nhoẻn miệng cười nham hiểm làm hắn thấy thích thú vụ này rồi đấy. Hắn
đã thấy con ác quỷ trong nó, tóm lại một câu nó rất hợp để trở thành bà
hoàng của hắn. Hắn tiến tới chỗ nó nhưng nó đã tắt máy và lùi lại đằng
sau. Hắn dồn nó vào chân tường làm nó không đi đâu được hết. Nó cảm nhận được, con người hắn rất nguy hiểm và nó cần tránh xa thì tốt hơn. Hai
người này gặp lại nhau thật là chẳng thể ngờ với nó nhưng với hắn lại
khác vì hắn sắp xếp vụ này mà. Rồi nó sẽ có thể thoát khỏi hắn hay không và gia đình Fantasy định giết ai đầu tiên đây?
Nó đang trong tình trạng tiến thoái lưỡng nan và hắn vẫn cứ dồn nó vào tường nhìn nó.
- Mau...tránh ra.
- Em định giết Tăng Nhật Minh và Tăng Nhật Tuệ sao?
- Việc của ngươi?
Nó nhìn hắn bằng ánh mắt không mấy thiện cảm. Hắn nhếch miệng mỉm cười ghé sát tai nó. Hơi thở của hắn phả vào cái cổ cao cao kiểu ngạo của nó làm nó hơi nhột chút xíu.
- Đúng, nó không phải việc của ta nhưng ta ủng hộ em giết bọn chúng.
- Ngươi...
Nó định nói gì đó nhưng ngay lập tức cánh cửa của căn phòng ở khách sạn
này bị đạp bay đập vào giường và vỡ tan tành. Cả nó và hắn cùng quay ra
nhìn thì hai bóng người là Cana và Leo. Thấy cảnh tượng hắn đang ôm nó
thì Leo tiến đến kéo nó ra phía sau mình, đôi mắt của cậu ta hằn lên tia chết người.
- Leo cậu không cần công khai thích Snow vậy đâu.
Mau đưa Snow rời khỏi đây ngay. Em biết rằng chị sẽ khó mà chạy được khi người giam lại là bang chủ của Death.
- Cana...
Leo lạnh giọng thì Cana quay qua Leo mỉm cười.
- Đưa Snow đi trước đi, tớ phải nói chuyện một chút.
- Ờ.
Nói rồi Leo kéo nó đi nhưng nó đã ngoái lại nhìn Cana thì ngay lúc đó Cana
mỉm cười vất cho nó cái máy game mà nó thường mang theo bên mình. Nó cầm cái máy rồi cùng Leo rời khỏi. Tất nhiên Leo sẽ lái xe vì khi nó mà
hoạt động trong nhà Fantasy đừng mong nó là người lái xe.
- Thiên thần sa ngã. À mà có nên gọi chị như vậy không nhỉ Snow?
Leo