Tam Đại Vương Phi: Khuynh Cung Đại Náo!

Tam Đại Vương Phi: Khuynh Cung Đại Náo!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324992

Bình chọn: 7.5.00/10/499 lượt.

bị sẵn một loại hương dược của Tây Lan quốc.

   Mùi hương lan toả khắp đại điện. Ai hít đều cảm thấy khoái hoạt. Trong người có cảm giác lâng lâng đến chín tầng mây. mọi người ở đấy đều chìm vào hưởng thụ của riêng mình.

   Kì lạ!!!! Mùi hương này....cảm giác này.....như thế nào lại....có dự cảm không thích đến như vậy? Ngân Nhi nàng đây chính là học ngành y, tương lai là một bác sĩ không lí nào không biết các loại dược này. Đây là gì nhỉ.....hừm.....

   Suy nghĩ của nàng cứ bị mùi hương kia phá đám làm đầu óc nàng mê muội. Ngân Nhi tự tát mình một cái, đột nhiên nàng mở to mắt ra. Đúng rồi! Nàng nhớ ra rồi! Đây chính là.....một loại ma tuý!!!!! 

   



   Ngân Nhi giật bắn người. Tại sao thời đại này lại có ma tuý chứ? Cái quái gì thế này? Nàng tự tát mình thêm một cái nữa cho tỉnh táo rồi đưa mắt nhìn dáo dát xung quanh. Trời ạ! Ai cũng trưng nguyên bộ mặt phê ra!!!! Còn nữa còn nữa nha. Xem đi xem đi, đây chính là hai con bạn đến từ thế kỉ 21 mà lại không biết cái loại ma tuý này. Hùi trước báo chí nó đăng rần rần mà. Sao bây giờ lại phê chung với cổ nhân rồi? Thật không nói nổi. 

   Đang nhìn khắp nơi bỗng nàng phát hiện ra lão gia hoả mà hoàng thượng đã phong làm sứ giả của Nhật Quang quốc có dấu hiệu rất kì lạ. Hình như....lão ta bị nghiện khá lâu rồi. 

   Ngân Nhi giật mình, không được, giờ phải cứu mọi người trước đã. Nàng nhanh chóng rút bình nước mà mình đã chuẩn bị trước ra đổ vào luu hương, dập tắt mùi hương của nó. Ây da, thật ra đây là bình nước mà nàng chuẩn bị cho Tuyết Linh. Mấy ngày nay không biết như thế nào mà nàng ấy lại ăn rất ít đã thế còn nói là sẽ giảm cân. Nhưng Ngân Nhi nàng không muốn vậy. Làm thế sẽ bị đau bao tử và một số bệnh khác. Đây là cổ đại a, không có thuốc đề kháng hay gì đâu! Vả lại Tuyết Linh như vậy là được rồi, ốm đi xấu lắm! Cho nên Ngân Nhi nàng đã quyết định một kế hoạch vĩ đại: nuôi Tuyết Linh thành heo!!! (Shizu: Ồ! Vĩ đại nhở? ="=)

   Trở lại với hiện tại, sau khi Ngân Nhi tạt nước vào mọi người đều từ từ tỉnh táo lại. Tên sứ giả Tây Lan quốc quát:

   - Cô nương, đây là như thế nào?

   Tuyết Linh cùng Ngọc Di tỉnh lại, nhỏ giọng hỏi:

   - Ngân Nhi, sao lại tạt nước cái lư hương đó? Mùi hương rất thơm và thoải mái mà!

   - Thoải mái cái đầu nhà ngươi! - Vừa nói nàng vừa cốc đầu Ngọc di một cái rõ đau. Nàng nói tiếp: - Ta nói cho hai ngươi biết, đây chính là một loại ma tuý! 

   Lời vừa nói ra khiến cả đại điện im bặt. Ma tuý? Ma tuý là gì a? Rõ ràng là một mùi hương thơm như vậy mà bộ có chuyện gì à? Tuyết Linh và Ngọc Di nhìn nhau mặt tái mét. Trời ạ!!! Ma tuý đó! OMG!!!

   - Đường cô nương, xin hỏi ma tuý là gì? - Nguyên Thái Long cũng có chút phật ý nhưng ông tin Ngân Nhi này sẽ không làm chuyện gì mà không có lí do.

   - Thưa hoàng thượng, ở chỗ thần cái này gọi là ma tuý.

   - Vậy thì như thế nào? - Ông thật không hiểu mùi hương này có gì không ổn?

   - Ngài muốn biét thì cứ bắt tên này nhốt vào kho đợi đến tối sẽ thấy rõ nguyên nhân. - Ngân Nhi chỉ tay về phía lão gia hoả kia nói.

   Lão ta gương mặt tái mét khẽ liếc nhìn Tây Lan sứ giả. Tên kia cũng đang nhìn hắn, tay của tên đó cẩn thận, kín đáo nhét cho hắn một hộp gỗ nhỏ.

   - Được! Làm theo ý ngươi vậy. Người đâu mau dẫn sứ giả đến nhà kho. - Nguyên Thái Long nói.

   Những tên binh lính vào giữ chặc lão gia hoả kia ép lão đi. Tuyết Linh và Ngọc Di thấy vậy đồng loạt la lên:

   - Đợi một chút! Nhi thần muốn lục soát trên người hắn có cất giấu gì không.

   Ngọc Di và Tuyết Linh nhìn nhau, gật đầu một cái rồi nhào thẳng đến lão gia hoả đang bị binh lính giữ chặt kia lục soát khắp người hắn. Hừ...thật ra các nàng giả bộ vậy thôi chứ các nàng là đang trả thù hắn. Tên này khi nãy khinh thường các nàng còn chọc giận các nàng nữa chứ thù này không trả các nàng quyết không làm người!

   Nội tâm của Linh tỷ: "Ta nhéo, ta nhéo, ta nhéo. Cho ngươi chừa cái tội dám khinh thường ta, Chảnh này!"

   Nội tâm của Di tỷ: " Ta bức ta bức ta bức cho trụi lông của ngươi. Tên đáng ghét!"   

   (Shizu: Mô phật, em cảm thấy rất may mắn khi còn lành lặng như thế này.       N.Phong H.Lưu: A di đà phật. Bọn ta cũng thấy mình rất may mắn a.)

   Mọi người trong khắp đại điện ai cũng nhìn ra được ý đò của các nàng. Rõ ràng là đang đánh người mà! Có thấy lục soát chỗ nào a?

   Ngọc Di lục lung tung một hồi bỗng phát hiện trong áo hắn có cái gì đó. Nàng bèn lấy ra. Đó là cái hộp gỗ khi nãy Tây Lan sứ giả đưa cho hắn. Nàng mở ra bên trong chứ đầy những hạt nhỏ như cát màu trắng. Ngọc Di nói:

   - Ngân Nhi, mau mau qua xem. Đây có phải là ma tuý không?

   - Ừ, chính là nó. Mau lực soát kĩ càng lại không dược bỏ qua bất kì chỗ nào. - Ngân Nhi cười nhạt nói.

   Sau khi lục soát kĩ lưỡng, đảm bảo lão ta không giữ bất cứ vật gì mới giải vào kho. Lúc này Ngân Nhi mới nói


XtGem Forum catalog