Snack's 1967
Thầy, Em Yêu Thầy

Thầy, Em Yêu Thầy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322645

Bình chọn: 7.00/10/264 lượt.

ng thở phào, quay qua Lam:

- Xong rồi, giờ anh chở em về.

- Anh đúng là “cao thủ”.

- Em khen hay giễu cợt anh thế?

- Anh muốn nghĩ sao cũng được. Hì .

……………

- Lam, anh xin lỗi.

Nó ngơ ngác;

- Sao lại xin lỗi em?

- Đáng lẽ anh không nên đưa em đến những nơi như vậy. Đã mời em mà lại bỏ em ngôi một mình nữa…

- Không sao đâu, anh biết vậy là tốt rồi. Lần sau đừng dẫn em đến nữa là được. Em ghét Bar lắm, không bao giờ em đặt chân vào, vì anh nên em phá lệ đó.

- Cảm ơn em vì không giận anh nhé. Anh chuộc lỗi với em, được không? Muốn gì nào?

- Ặc, sinh nhật anh mà hỏi em muốn gì? Hi hi. Anh Tùng, em công nhận anh đẹp trai thật đó, đào hoa số 1 nữa, cặp một lần mấy cô. Sao anh không
đi tìm “tình yêu chân chính”?

- Anh đẹp trai xưa nay ai cũng biết, mà giờ em mới khen? Ai bảo anh không tìm, chỉ là đang chờ…

- Chờ gì?

- Thôi, đừng nói chuyện này nữa. Em muốn ăn gì không? Hồi nãy em có ăn được gì đâu?

- Hi, anh khao em nhé? Uh, để xem, em muốn ăn bánh canh ở Nguyễn Chí Thanh.

- Ok, ôm anh chặt vào, nếu không ngã ráng chịu.

Vì sợ, nên Lam đành ôm chặt Tùng. Dẫu sao ngồi đằng sau Tùng không hồi
hộp như lúc ngồi sau thầy. Lam chợt nhớ đến thầy quá! Không biết thầy
đang làm gì nhỉ? Chắc đang đi Café, hoặc xem tivi…Trời hơi lạnh, ôm Tùng cảm giác thích thật ! Nó xem Tùng như anh trai, nên ôm cũng không ngại
lắm. Còn Tùng thì khác, nếu Lam bảo Tùng quay mặt lại cho nó nhìn, chắc
chắn nó sẽ nghĩ Tùng đang bị sốt 40 độ .

Hồi học 11, nó đã từng rất kết Tùng, nhưng nó lại luôn nghĩ rằng Tùng
chỉ xem nó như em gái . Nó không dám thổ lộ tình cảm cho Tùng biết, nó
sợ khi nói ra, tình cảm anh em cũng không còn, híc. Giá như ngày trước
nó được Tùng chở đi chơi thế này, chắc nó hạnh phúc lắm . Bây giờ, nó
chỉ thích thầy thôi . Nhưng giả sử (giả sử thôi nhé) Tùng ngỏ lời, 100%
nó sẽ đồng ý( ). Tùng đẹp trai, ga-lăng, học giỏi…vậy cơ mà (mỗi tội
lăng nhăng), ai không thích có người yêu như thế chứ, nhỉ ???? (mê trai
quá ^^).

Đến trước nhà Lam, Tùng tạm biệt nó rồi phóng xe đi, Lam gọi với theo:

- Anh Tùng, em quên mất, chúc mừng sinh nhật anh nhé!!!!!!!!!

Rồi Lam mở cửa, thầm nghĩ với tốc độ đi xe như thế, chắc Tùng cũng gần
về tới nhà. Ai ngờ, một bàn tay khẽ nắm tay nó, nó đứng tim, quay lại
thì thấy…Tùng.

- Omo, anh chưa về hả? Làm em sợ chết khiếp!

- Đáng lẽ anh về đến nhà rồi, hi hi, nhưng nghe em gọi, anh quay lại. Cảm ơn em đã chúc mừng sinh nhật anh.

- Ặc, anh này kì cục. Sinh nhật anh, anh mời em đi ăn, em đã không tặng
cho anh, chúc anh có một câu mà anh lại cảm ơn. Em mới phải cảm ơn anh
chứ.

- Ừ, sao cũng được(là sao???). Anh về đây, chúc em ngủ ngon.

- Anh cũng ngủ ngon, bye anh. Em sẽ tặng quà cho anh sau .

Đang giảng bài, nhìn Lam thất thần, Nam bực bội :

- Này, em làm gì ngồi thừ người ra vậy? Tôi giảng nãy giờ em có nghe gì không?

- Ơ, híc, xin lỗi. Tại em đang tiếc…

- Tiếc? Tiếc cái gì? Em mất tiền hả ?

- Không phải, tiền gì chứ. Em tiếc bài kiểm tra lần trước. Nếu học chăm
chỉ như bây giờ thì không bị 0 rồi. Thêm con 3 nữa, không biết có gỡ
được hay không? Mấy bài hệ nội tiết khó òm, không khéo ít bữa làm bị 0 .

- Thôi, lo học đi, chuyện qua rồi nhắc làm gì. Ai bảo em không lo học để giờ hối hận?

- Dạ, biết rồi...

- À, em có cuốn Atlat Giải phẫu sinh lí không?

Nó ngơ ngác:

- Atlat Giải phẫu hả? Hình như em nghe cô Chi nói qua rồi thì phải. Có quyển ấy học bài mau thuộc lắm hả thầy?

- Cũng gần như thế, người ta vẽ sống động như thật nên học nhanh nhớ. Em không có sao?

- Không….

Học được một chút, Lam giả vờ hỏi bâng quơ :

- Thầy, thầy dạy em thế này, thời gian đâu đi chơi với người yêu? Chị ấy có giận thầy không?

- Không.

Híc, thầy nói vậy tức thầy có người yêu rồi sao? Lam bỗng thấy lòng đau nhói .

- Thầy nói thật không? Vậy thì tốt, xem ra thầy biết chọn người đấy! Hi hi (Lam cười mà buồn kinh khủng ).

- Đùa em thôi.

- Thầy đùa? Trời! Thế chị ấy trách thầy à? Làm sao bây giờ?– Lam lo lắng hỏi.

Nam cười:

- Em làm gì lo lắng thế? Ý tôi là tôi chưa tôi có bạn gái. Vì vậy không có chuyện giận hờn gì ở đây cả.

Lam tròn mắt:

- Thầy nói thật không? Thầy chưa có người yêu à?

- Uhm, thật, tôi phải nói bao nhiêu lần em mới tin đây?

- Hi hi, em tin rồi. Thôi, học tiếp đi thầy.

Suốt khoảng thời gian còn lại, Lam học mà cứ tủm tỉm cười, Nam ngạc nhiên hỏi mãi:

- Em làm gì cười hoài nãy giờ thế?

- Không có gì đâu, thầy đừng để ý .

( Mọi người chắc biết lý do làm Lam cười rồi chứ ???)….

Sáng hôm sau, My với Diệu vừa vào lớp đã bị Lam kéo lại:

- Nhanh lên, ta kể chuyện này hay lắm !

- Hay thật không? Mi lúc nào c