Polly po-cket
Thiên Thần Không Có Cánh

Thiên Thần Không Có Cánh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323415

Bình chọn: 8.00/10/341 lượt.

à anh nói là người mà anh yêu sao? Tại sao lại như vậy? Cô thật
không hiểu vì sao anh lại từ bỏ cô để theo đuổi nó. Cô quay lưng đi về
phía chiếc Audi màu thanh thiên nơi có một người con trai luôn là chỗ
dựa của cô.

Cô không muốn phải chứng kiến thêm một màn tình cảm mùi mẫn nào của hai
người kia nữa, cô cũng quay đi không để anh nhìn thấy những giọt nước
mắt đang chảy dài trên gò má thanh tú của mình. Nhưng những giọt nước
mắt ấy đã không thoát khỏi ánh nhìn của hai chàng trai.

Chính lúc mà Minh Huyền bước lên xe Mỹ Linh đã nhìn thấy bóng hình mình
cô luôn mong nhớ. Là Kenvin, là Kenvin mà Mỹ Linh luôn luôn nhớ đến. Mỹ
Linh cố đến bên chiếc xe nhưng không kịp, chiếc xe ấy nhanh chóng lao
đi. Mỹ Linh cố sức chạy theo chiếc xe như người bị mất hồn nhưng không
kịp, ngay cả một làn khói mỏng Mỹ Linh cũng không thể bắt kịp. Trước
hành động đó, khiến cho mọi người lại một phen kinh ngạc. Một trong ba
đại tiểu thư điình đám của Royal lại có hành động kì lạ như vậy.

Qủa thật là ngày hôm nay có quá nhiều chuyện khiến cho người ta kinh ngạc tại trường Royal.

Mọi chuyện đã khiến nó, San San và Mỹ Linh tập trung tại vọng đình để
nói chuyện. Nhưng không ai nhìn thấy Triết Vũ đâu cả ngay sau khi chiếc
Audi chở Minh Huyền đi.

“ Mọi chuyện là như thế nào vậy Vi? Mình không hiểu vì sao cậu lại từ
chối tình cảm của Gia Anh dành cho cậu. Còn Linh nữa rốt cuộc cậu nhìn
thấy ai trên chiếc xe ấy mà lại chạy theo như vậy? Thật là khó hiểu cả
hai người” – San San vừa nói vừa nhìn 2 cô bạn như 2 tên tội phạm.

“ Mình và anh ta không còn gì nữa cả. Mình không muốn bị anh ta lợi dụng để chà đạp lên tình cảm của người con gái khác như vậy” – nó nói rồi
lại gieo mình xuống chiếc sofa của mình như thể thiên hạ vẫn thái bình.

“ Vậy còn Linh?” – cả hai người đồng thanh quay sang hỏi Mỹ Linh.

“ Mình… mình …………………” – cô ấp úng mãi không nói nên lời và không biết có nên nói ra chuyện của mình và Kenvin hay không nữa.

“Là sao? Không lẽ cậu nhìn thấy ma?” – nó uể oải nhìn hỏi Mỹ Linh nó biết
cô bạn này sẽ chẳng dễ dàng chịu nói ra sự thật một cách dễ dàng.

“ Có chuyện gì mà Linh lại giấu cả bọn mình. Cậu không coi tớ và Vi là chị em tốt à?” – San San nhìn cô và nói.

Lúc này khuôn mặt của Mỹ Linh của thật khó diễn tả, nhiều cảm xúc đan xen trong lòng cô. Vừa muốn nói ra tất cả với 2 người bạn của mình nhưng một phần naò đó trong cô khiến cô không cất lên lời. Nếu họ biết nhất định họ không cười cô nhưng sẽ
mắng cô là ngốc. Thôi thì hãy cố giữ bí mật tới khi nào còn có thể:

“ Chỉ là người ngồi trong
chiếc xe đó giống với Kenvin một người mà mình vô tình gặp ở Pari trong
đợt du học vừa rồi.” – cô mong sao câu trả lời này sẽ làm cho Hạ Vi và
Mỹ Linh thỏa mãn.

“ Chỉ là ? Nếu là bạn bình
thường thì đâu cần phải chạy theo vội vã như vậy phải không San?” – nó
nhanh chóng túm được sơ hở của Mỹ Linh trong câu trả lời.

“ Nếu thành thật thì cậu còn
có khả năng được khoan hồng còn nều không thì…” – San San chưa nói hết
câu mà nó và San San đã lao vào mà cù Mỹ Linh một trận.

Tiếng cười trong trẻo của 3 cô gái vang vọng khắp cả một khu hậu viên của Royal.

Gia Anh đứng từ xa nhìn lại,
anh những tưởng bày tỏ tình cảm của mình với nó ngay trước mặt đông đảo
mọi người thì nó sẽ hiểu ra anh yêu nó đến mức độ nào và sẽ quay lại bên anh. Nhưng anh không ngờ nó lại thẳng thừng cắn môi anh đến bật máu,
hành động này của nó như một nhát dao xuyên thẳng vào tim anh. Hóa ra nó hận anh đến vậy, anh nghĩ như vậy mà không hề biết rằng trong sâu thẳm
trái tim của nó vẫn luôn luôn có tình yêu sâu đậm nó dành cho anh.

Sau khi bị San San và nó cho
một trận tơi tả thì Mỹ Linh cũng phải đầu hàng và tự động nói ra chuyện
mà cô cố giấu kín bao lâu nay:

“ Thôi thôi.. Mình… đầu…hàng… mình xin nói, toàn bộ những gì các cậu muốn biết.” – cô vừa nói vừa
nhìn 2 cô bạn của mình đang nhìn cô với ánh mắt của sói già nhìn cừu
non, cô biết giờ mà nói dối thì chỉ còn nước dọn nhà lên Mặt Trăng để ở
mà thôi.

Lấy hơi thật dài cô để cho mình trở về thời điểm khi mình vừa đặt chân đến Pari.

“ Mình gặp Kenvin tại một
quán cà phê bên cạnh chân tháp Eiffel, anh ấy đã giúp mình chụp ảnh lưu
niệm và giúp mình chuyển hành lý về trường. Tại nơi ấy, thiếu các cậu
anh ấy đã giúp mình rất nhiều. Không biết từ lúc nào mình đã yêu anh ấy
mất rất rồi.” – cô nói và nhìn đợi phản ứng từ phía nó và San San.

“ Ai da, Mỹ Linh của chúng ta ngây thơ quá. Sao cậu có thể yêu một người chỉ vì người ta giúp đỡ cậu
chứ? Mà cậu có biết thân thế của anh ta như thế nào không?” – nó hỏi và
nheo nheo đôi mắt màu hổ phách của mình,

“ Mình không hỏi nhiều về gia đình anh ấy, chỉ biết gia đình anh ấy kinh doanh trong nước và anh ấy
chỉ ghé qua Pari trước khi anh ấy về Việt Nam thôi. Anh ấy được cho đi
du học từ nhỏ ở Mĩ.” – cô lúng túng trả lời.

“ Trời ạ, Linh ơi là Linh cậu có bị làm sao không thế hả? Sao ngay chút thông tin v