Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương

Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324154

Bình chọn: 9.00/10/415 lượt.

rồi đẩy nó lên xe , cho nó ngồi vào cái ghế phụ bên cạnh rồi hắn cũng mở cửa bước vào xe . Thấy bây giờ đã bước vào buổi trưa trời đã bắt đầu đổ nắng to . gnhe dự báo hôm nay nói là nắng đến 34-35 độ thì hắn hỏi nó ko mang mũ và kính à thì nó bảo là ko . Hắn mới lấy ra trong hốc xe 1 chiếc mũ lưỡi trai và kinhd thời trang giành cho nam ( toàn hàng hiệu ko đó ) trang bị lên cho nó . Giờ mặt nó mũ và kính đều đủ chỉ còn thiếu mỗi cái khẩu trang ( hehe ) .

'' ơ ? ''

'' ơ ơ cái gì mà ơ . Ko thấy trời nắng cháy đầu người ra đây à ? ''

'' thì anh xe ko mui thành có mui dk mà ''

'' để vậy cho mát , anh ko chịu dk ko khí khó chịu trong xe ''

'' ờm , vậy à ?''

'' uk ''

B rừm B rừm B rừm. hắn nổ máy phóng vèo đi , tốc độ nhanh đến mức khiến nó giật bắn mình

'' Người thông xe thạo đường như em mà cũng giật mình à ? ''

'' Anh nói đúng , chính xác thì em đi xe cũng rất kinh nhưng người khác đèo em thì em vẫn có cảm giác ko thoải mái . ''

'' em dễ thừa nhận nhỉ ? ''

'' chắc vậy , bởi em ko thấy sợ khi phải thừa nhận điều đó với anh bởi dù có thừa nhận hay ko anh cũng đã biết toàn bộ sự thạt rằng đôi lúc em thật sự thuộc loại người máu lạnh , vô tình và ko có cảm xúc ''

nó nói 1 cachs vu vơ và bâng quơ . Ánh mắt hắn có liếc nhing nó đôi chút nhưng rồi cũng mỉm cười .

'' anh cười gì ? ''

'' anh nhận ra con người em khi trầm tư nhìn rất đẹp . ''

'' khen đểu hả ? ''

'' đừng ảo tưởng , khen thật đó ''

'' uk , có lẽ thế ''

_Tại cổng nhà nó

'' anh ko định về hay sao mà đứng đó ?''

'' ko , anh định đến nhà em ở nhờ nửa ngày . ''

'' đùa . Nhà cao chót vót sao anh ko về , ở đây có 1 mình em thôi , chán lắm ''

'' có ai nói là khi ở cùng người mình yêu sẽ chán đâu ''

'' nghe mà hay gớm .''

''thì anh nói lời nào cũng hay mà ''

'' tâng bốc bản thân vừa thôi '' > nó bĩu môi

hắn nghe vậy ko nói gì chỉ * cười mỉm * Reng Reng Reng. nó đưa tay với lấy cái điện thoại trong túi xách nhìn vào màn hình liền giật thót khi nhìn thấy số điện thoại của ba nó . Suỵt nhẹ với hắn 1 tiếng nó bắc máy nghe . Như hiểu được ý nó hắn liền im lặng

'' ba ạ ''

'' con về rồi sao ? ''

'' Vâng ''

'' về sao ko gọi cho ba để ba nói chú Kim ra đón ''

'' dạ ko cần thưa ba , con đón taxi về rồi ạ ''

'' vậy là được rồi , con về tới nhà rồi chứ ? ''

'' dạ....dạ chưa ạ ''

'' vậy chừng nào về ? ''

'' chắc cũng khoảng 20 phút nữa ạ ''

'' vậy được rồi , ba có cuộc họp quan trọng phải cúp máy trước , về nhà nhớ ăn cái gì đó nghe chưa ''

'' con biết rồi . Ba đừng lo lắng quá cho con như vậy ''

'' làm sao mà ko lo được , thôi ba cúp đây . ''

'' vâng ''

Rụp

'' tình cảm của em và ba có vẻ tốt nhỉ ? ''

'' Bây giờ thôi '' > nó vừa mở cổng vừa nói

'' Vậy trước kia ?''

Hắn phóng xe vào trong , theo nó nó vào phòng khách , ngồi xuống sofa và hỏi .

'' trước kia sao ? trước kia sau khi mất mẹ em lúc nào cũng hậm hực và bực tức tất cả mọi chuyện , thậm chí năm lên 10 tuổi chỉ vì 1 cô hầu làm đổ 1 cốc nước lên thảm lót nền phòng em nên đã bị tát , đánh và còn đuổi việc . Cuối cùng bà bắt bắt em ra sống riêng vào 4 năm sau đó vì sự chịu đựng của mọi người trong nhà đã là quá hạn , bà nội có đến nhà chơi thì luôn cằn nhằn em vô đạo đức , ko ngoan hiền 1 chút nào cả . ''

Nói rồi nước mắt nó dần ứa ra trong vô vọng , thực sự khi mới dọn đến căn nhà này nó rất cô đơn và trống trải , cảm giác sợ hãi đã lấn át đi con người nó . Nhưng qua những lần ba nó đến nói chuyện và an ủi nó cộng thêm sự ủng hộ và động viên của anh trai nó dần dần bước qua khỏi cái quá khứ đau khổ về người mẹ quá cố của mình . Nhưng đấy chưa phải là hoàn toàn mà là quên đi , 1 phần nào đó trong tim nó vẫn còn là đau khổ , chỉ là vết thương ấy chưa được vạch ra nhưng hiện giờ bỗng nhiên hắn nhắc đến khiến tim nó như cắt ra thành trăm mảnh .

Hắn nhẹ nhàng đưa tay ra ôm lấy nó

'' xin lỗi , anh thật sự ko nên nhắc đến chuyện đó ''

'' anh ko cần xin lỗi em , em ko sao ''

Tuy nó nói là ko sao nhưng hắn vẫn ko thể nào mà tin được câu nói đó . Nhẹ nhàng đưa tay gạt đi những giọt nước mắt trên gương mặt nó hắn đặt lên trán nó 1 nụ hôn tượng trưng cho sự an ủi . Điều này khiến nó cảm thấy thật hạnh phúc .

'' anh đói rồi '' hắn thản nhiên nói

'' HẢ ? ''

'' anh nói ...là anh đói rồi ''

'' anh bảo em làm gì cho anh hết đói đây ? ''

'' nấu gì đó cho anh ăn ''

'' đùa sao ? ''

'' ko đùa đâu ''

'' thôi được rồi , hôm nay bổn cô nương sẽ trổ tài vào bếp nấu ăn cho đại thiếu gia ''

Nó đứng dậy xắn tay áo lên và đi thật nhanh vào trong phòng bếp. Hắn cũng lật đật đi theo > nó quay phắt lại


80s toys - Atari. I still have