
n suối nhỏ nhân tạo , trong nước còn có mấy con cá vàng rất dễ thương .
Đâu đó phát ra tiếng nhạc du dương nghe rất êm tai .
Cuối cùng thì nó nhận được 1 tin nhắn
- em đến rồi à ? Lên tầng 2 đi , anh ở trên đó .
- umk .
Đáp lại thật nhanh tin nhắn nó đi lên tầng 2 của quán .
Lên đó thì đã thấy hắn ngồi ở phía bên trong , ánh mắt hướng ra bên ngoài .
Tay để trống lên thái dương , khuôn mặt nghiêng nghiêng nhìn trông rất lạnh nhưng lại quyến rũ hết sức .
Như cảm nhận được có 1 ánh mắt trìu mến đang nhìn mình hắn quay lại .
'' ngồi đi ''
Nó đi đến bàn , kéo ghế ra ngồi xuống chỗ hắn .
'' anh gọi em ra đấy có chuyện gù không ? ''
Nó vui vẻ nở 1 nụ cười thật tươi với hắn , 1 nụ cười tràn ngập ánh mặt trời , 1 nụ cười tràn đầy sự ấm áp .
Mải ngắm nụ cười ấy , trong đầu nghĩ sau này sẽ không còn nhìn thấy nụ cười này nữa thì tim hắn chợt nhói lên .
'' Long ....có chuyện gì....s...''
'' tạm thời mình đừng gặp nhau nữa ''
Hắn nhanh chóng nói ra điều mình muốn , không nhìn thẳng vào mắt nó mà hắn chỉ lơ đãng ngó qua nơi khác . Mặc cho khuôn mặt nó đã hiện lên 1 vẻ khó hiểu .
'' anh ....đang đùa em sao ? ''
'' không ...anh nói nghiêm túc ''
'' đã xảy ra chuyện gì ? ''
'' em đừng hỏi thêm nữa ....giờ mình đừng gặp nhau , em chỉ cần nhớ như vậy ''
Nói rồi hắn lạnh lùng ước đi trong cái bóng chiều tà tràn ngập sự cô đơn . Nó vẫn ngồi đó , vẫn dõi theo hình dáng hắn , vẫn nghĩ tới câu nói vô tâm kia . Trong lòng hiện giờ chỉ còn lại sự u ám .
Đôi mắt gần như đã không còn nhìn thấy gì nữa .
1 giọt nước mắt mặn chát chợt rơi xuống trên khóe môi .
Vị nó đắng như lòng nó bây giờ .
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà lại khiến cho hắn thay đổi nhanh như vậy .
Yêu nhau lâu như thế , chẳng nhẽ hắn còn muốn gì ở nó .
HAY NÓ đã chót làm 1 việc gì sai lầm .
Tất cả chỉ còn 1 màu u tối quanh nó.
Không còn gì cả ......
Cầm chiếc túi xách lang thang trên con phố vắng người . Nó không khcos mà chỉ đau , trước kia khi chia tay đã là 1 cúa shock khiến nó khóc hết nước mắt , nên giờ chỉ có thể đau chứ không thể khcos thêm được nữa
Lôi chiếc điện thoại từ trong ví ra nó ấn số máy gọi đến cho Tiểu Mễ .
'' alo ..Xuân hả ? '' _Tiểu Mễ
'' uk ...Mễ Mễ ,cậu rảnh chứ ?''
'' có chuyện gì ? ''
'' đi uống rượu với mình đi ''
Nghe thấy nó nói như vậy thì Tiểu Mễ có thể nhận ra là nó đã xảy ra chuyện gì buồn nên mới muốn đi uống rượu , theo kiểu mượn rượu giải sầu như vậy không biết có phải là về bề mặt tình cảm không nưã .
Không nghĩ nhiều Tiểu Mễ nhìn đồng hồ .
6h54.
'' ở đâu '' _Tiểu Mễ
'' olapin '' _nó
'' ok '' _Tiểu Mễ
Phóng xe tới Olapin , Tiểu Mễ gửi xe rồi chạy vào quán bar.
Quán này vừa sang trọng lại rất đông . Tiếng nhạc còn rất to nên nhất thời Tiểu Mễ chưa thể tìm ra nó ở đâu .
Đi ra ngoài gọi điện thoại cho nó thì nó bảo ở trên tầng 2 phòng 5 , ở đó rất yên tĩnh còn ít người nên nó lên đó uống 1 mình .
Cộp Cộp Cộp
Bước thật nhạnh lên tầng 2 phòng 5 thì Tiểu Mễ thấy nó đang ngồi đó , cầm chai rượu rót hết cốc này đến cốc khác .
Thì cô liền chạy đến dựt cái cốc rượu của nó . QUÁT :
'' CẬU ĐIÊN HAY SAO VẬY HẢ ? MỚI HƠN NỬA TIẾNG MÀ NGỒI UỐNG HẾT HƠN NỬA CHAI LÀ SAO ? ''
''a...Tiểu MỄ , cậu đến rồi , nào ngồi đây uống với mình .''
Dơ chai rượu ra trước mặt Tiểu Mễ nó cười cười nói .
Sự tức giận lên tới đỉnh điểm , Tiểu Mễ cầm chai rượu bỏ xuống bàn .
'' cậu say rồi , chúng ta về thôi ...''
'' KHÔNG , MÌNH KHÔNG MUỐN VỀ ''
'' VẬY CẬU ĐỊNH Ở ĐÂY HAY SAO HẢ ? RỐT CUỘC ĐÃ XẢY RA CHUYỆN GÌ VỚI CẬU VẬY ? ''
Nghe câu hỏi điên cuồng của Tiểu Mễ nó đau khổ cười .
Khuôn mặt Tiểu Mễ ngây ra , sự thắc mắc đã dần hiện trên gương mặt , tai nghe nó nói từng câu từng chữ.
'' Tiểu Mễ ...Long ...anh ấy ...hức ...huhu ...huhu ...hức ''
'' chuyện gì vậy ? nói mình nghe ''
'' anh ấy ...anh ấy nói là bắt đầu từ giờ không muốn gặp mình nữa ...huhuuhuhu....hức...huhu ..hức...huhuhuhuhu ''
Chạy đến ôm chầm lấy nó . Tiểu Mễ cố gắng an ủi cho những giọt nước mắt của nó không thể rơi , nhưng vô ích , nước mắt nó cuối cùng rơi ngày 1 nhiêù .
An ủi sao ? Được gì trong lúc này ?
Khóc sao ? khóc thật nhiều thì làm được gì trong lúc này ?
Lời đã nói ra thì không thể rút lại , không thể .....
Kéo nó ra khỏi cái hộp đêm đó Tiểu Mẽ vứt nó lên xe . Nó giờ đã say tới mức chả biết trời với đất là gì rồi
Điên chết mất !!!
'' mình ...muốn uống..hức...uống thêm rượu ''
''câm đi , uống cái nỗi gì mà uống , uống thế đủ rồi ''
Giọng bực dọc Tiểu Mễ trách mắng nó .
Ngồ