
u vốt công ty Hyoki, tôi nhất định sẽ không bỏ qua.
...............
-Mọi chuyện chỉ mới bắt đầu thôi, chào mừng em đến với thế giới của tôi...
Sáng sớm hôm sau, tôi thức thật sớm, VSCN xong không đến trường mà liền
chạy ra khỏi nhà bắt taxi, chưa kịp ăn miếng gì cả, liền kêu bác tài chạy tới
tập đoàn Dae Yeon.
-Chị ơi, cho em gặp cậu Hyun Woo.-tôi nói với chị tiếp tân
-Em có hẹn trước không?-chị tiếp tân nở nụ cười hỏi
-Dạ....tối qua anh ấy nói nếu em đến thì có thể suy xét, như vậy có xem là
hẹn trước không?
-Cái này thì....
-Chị làm ơn giúp em đi, em gặp 1 lát à.-tôi nài nỉ
-Ừm, để chị điện thoại cho cậu ấy.
Chị tiếp tân đáp rồi cầm chiếc điện thoại lên, không biết người nghe nói gì
nhưng chị ấy chỉ đáp "Vâng, tôi biết rồi"
-Em lên tầng cuối rẽ phải là tới rồi.
-Em cám ơn chị.-tôi gật đầu
Theo chỉ dẫn của chị tiếp tân, tôi vào thang máy bấm tầng cuối, đến khi
thang máy đến tôi bước ra rẽ phải, trước mặt là 1 căn phòng \"Phòng Giám
Đốc\", chắc là đây.
-Em là Je Jae?-1 giọng nói vang lên trước khi tôi mở cửa
Tôi xoay người qua, trước mặt lại là 1 cô gái trẻ, chừng 20 ngoài, rất là
đẹp nha khuôn mặt bầu bĩnh, mái tóc xõa dài, đeo chiếc kính gọng đen trông rất
yêu
-Dạ.
-Chị là thư kí của giám đốc Shin, Lee Rim Hee.-chị Rim Hee mỉm cười thân
thiện nói
-Chào chị, em đến gặp Hyun Woo.
-Cậu ấy hiện đang bận họp, em ngồi chờ 1 lát.-chị Rim Hee nói, chỉ tôi ngồi
vào hàng ghế chờ
-Cảm ơn chị.-tôi ngồi vào
-Em cứ ngồi ở đây đi, chị còn có việc.-chị Rim Hee nói rồi sải bước vào căn
phòng giám đốc
Tôi lóng ngóng nhìn vào phòng giám đốc, cứ mấy phút lại nhìn, cứ muốn mau
gặp anh để giải quyết ổn thõa, không cần biết anh bắt tôi làm gì, miễn anh cho
công ty Hyoki cơ hội.
-Cậu Shin, công ty Chunji của chúng tôi rất vui được hợp tác với tập đoàn
Dae Yeon
-Tôi cũng hân hạnh
Từ xa, vang lên tiếng nói của 1 đám người, tôi vừa nghe có giọng nói quen
thuộc liền vội đứng dậy, trước mắt tôi là Hyun Woo và 2 người ngoài 50t trông
già dặn hơn nhiều.
-Vào phòng giám đốc của tôi nói chuyện đi.-anh nói
Tôi đứng nhìn anh, nhưng anh chẳng thèm lướt nhìn tôi lấy 1 cái, đi ngang
qua như 2 người xa lạ, anh bước vào phòng cùng 2 người kia. Tôi nhìn cánh cửa
đã đóng lại 1 lúc lâu mới ngồi xuống lại, cảm giác này, cứ như lần đầu tiên tôi
gặp anh vậy, rất lạnh lùng, rất xa cách
30ph....45ph.....1 tiếng trôi qua
Trong phòng giám đốc vẫn chưa có động tĩnh, tôi vẫn cứ trân trân nhìn vào
cái cánh cửa đó, đã 1 tiếng rồi, làm gì lâu vậy chứ?Vẫn đang mãi mê suy nghĩ
thì cánh cửa mở ra, 2 người đàn ông lúc nãy vui vẻ bước ra, khuôn mặt rất tươi
tắn
-Thư kí Lee không cần phải tiễn nữa đâu, nói với cậu Shin công ty Chunji
chúng tôi rất mong sẽ mau kí hợp đồng.-1 người đàn ông nói
-Đương nhiên rồi giám đốc Wang, khi nào có thể kí hợp đồng chúng tôi sẽ
thông báo.-chị Rim Hee cười tươi đáp
-Thế thì còn gì bằng.
Nói rồi liền tươi tắn bỏ đi, đợi 2 người đó đi xong, tôi liền chạy tới nắm
tay chị Rim Hee
-Chị, em có thể gặp anh ấy không?
-Cái đó thì....chắc không. Cậu ấy đang bận. Xin lỗi em.-chị Rim Hee khó xử
nói
-Không sao. Em biết rồi, cảm ơn chị.-tôi buông tay ra mỉm cười nói, rồi
quay trở về ghế tiếp tục ngồi đợi
-Hay là em về đi học đi.
-Không cần đâu ạ. Em hôm nay không đi học cũng không sao, miễn gặp được anh
ấy là được rồi.-tôi lắc đầu đáp
-Ừm.
Rim Hee đóng cửa, khẽ lắc đầu liền đi vào bước tới bàn làm việc của anh.
-Thư giám đốc.-Rim Hee nói
-Nói đi.-Hyun Woo xoay chiếc ghế lại đối diện với Rim Hee
-Cô gái đó không chịu về.
-Cô ta nói gì?
-Cô ấy nói sẽ đợi đến khi nào gặp được cậu, tôi đã kêu cô ấy về đi học
nhưng cô ấy không chịu, cô ấy vẫn ngồi ở ngoài đó đợi.
-Vậy cứ để cô ta đợi đi. Cô ra ngoài làm việc đi.
-Vâng, nếu không còn gì tôi ra ngoài.
-Ừm.
Rim Hee bước ra khỏi phòng, còn 1 mình Hyun Woo, anh suy nghĩ rất nhiều, 1
đống hỗn độn, có phải anh đã sai khi làm vậy không? Anh có nên dừng lại việc
này không? Nhưng mà anh không thể, nếu anh dừng lại cũng tương đương với việc
anh sẽ mất cô ... mãi mãi.Anh không muốn chút nào, anh yêu cô mất rồi.
-Park Je Jae......
Nắng cũng lên cao, nhưng vẫn mang theo cái lạnh của mùa đông, đợi đến trưa
rồi mà vẫn chưa thấy anh, tôi có phần bồn chồn, ngồi không yên. Sao mà lâu quá
vậy, trưa trời trưa trật rồi còn gì.
-Chị Rim Hee, anh ấy đã rãnh chưa?-tôi níu tay chị Rim Hee khi thấy chị
bước ra
-Giám đốc vẫn còn bận, hay là em về trước đi.
-Vậy em sẽ đợi. Xin lỗi vì làm phiền chị.-tôi buông tay ra mỉm cười ngồi
lại ghế
-Je Jae à, chị thấy em đừng đợi nữa, cậu ấy vẫn còn bận lắm.-