
>
Đang suy nghĩ lại bị tiếng nói của anh phá ngang, cô liền xoay
qua nhìn, anh đang mở mắt nhìn mình, ánh mắt có phần dịu dàng.
-Tại sao tôi lại ở đây?Còn nữa... anh giải thích tình trạng của 2 chúng ta hiện giờ đi?-cô dè chừng hỏi
-Hôm qua em uống say, anh đã đưa em về nhà anh, còn tình trạng này, anh nghĩ em cũng biết.-anh mỉm cười
-Anh... dám thừa dịp tôi uống say mà... mà.... anh đê tiện.-cô
đúng là tức chết, tại sao cứ cho cô dính vào tên này hoài vậy?
-Anh xin lỗi, bởi vì anh không kìm chế được, với lại em lại nhiệt tình như vậy...-anh nói, làm như mình hoàn toàn vô tội, đều do cô dụ dỗ anh =="
-Anh... anh...-bị lời anh nói, cô đỏ ửng cả mặt, cô nhiệt tình lúc nào chứ?
-Anh chỉ mới nói vậy mà em đã đỏ mặt rồi.-anh được thế mạnh miệng nói
-Anh, tôi không thèm nói với anh.-cô lườm anh, sau đó lấy chăn bao bọc cơ thể vào nhà tắm
Anh phì cười, mặc dù anh đã mất đi cứ ức, nhưng mà với cô, anh
vẫn đọng lại tình cảm, rất nhiều là khác, ở bên cô, anh cảm thấy rất
bình yên, cảm giác rất thoải mái, không ưu phiền. Làm cách nào anh nhớ
ra mọi chuyện mà cô cũng đồng ý tha thứ cho anh đây? Đúng là nhức óc mà
(cuối cùng anh Hyun Woo cũng tu tâm rồi háhá)
Cô mặc lại bộ đồ hôm qua, Hyun Woo đã không còn trong phòng, đi
xuống dưới nhà, thấy anh đang ngồi thư thái đọc báo trên bàn ăn, bác Min cũng dọn sẵn 2 phần ăn lên bàn.
-Je Jae, cháu mau vào ăn đi, bác Min chuẩn bị cho cháu rồi đó.-bác Min nở nụ cười nhân từ nói
-Cháu không ăn đâu bác Min, cháu còn đi làm.-Je Jae từ chối khéo
-Ăn sáng đi rồi hãy đi làm.-Hyun Woo mở miệng, mắt vẫn dán vào tờ báo
-Cảm ơn chủ tịch nhiều, nhưng tôi vẫn chưa thấy đói, xin phép.-cô nhã nhặn quay người đi
-Thiếu cô, cô ấy....
-Cứ để cô ấy đi.
Anh đặt tờ báo xuống, anh biết rõ cô sẽ không dễ dàng khuất phục
như vậy. Nếu không chịu ăn ở đây thì ăn ở tập đoàn vậy, để anh xem, cô
cố chấp đến cỡ nào?
Je Jae đi vào văn phòng của mình, trên bàn làm việc của cô đã
chuẩn bị đủ hết, bắt tay vào làm, xem lại từng vụ kiện, có thể tham khảm được.
-Cố vấn Park, tôi đang cần gấp 1 tài liệu của vụ kiện công ty
chúng ta bị kiện do cố vấn Do lúc trước đảm nhận.-trưởng phòng Choi từ
trong văn phòng của mình đi ra, mặt nghiêm nói với Je Jae
-Dạ!?Nhưng ở đâu ạ?-cô hỏi
-Trong kho tư liệu, cô vào đi tìm đi.-trưởng phòng Choi nói
-Dạ.-cô đành gật đầu nghe theo
Park Je Jae có trách thì trách cô chỉ mới vào đã được chủ tịch
nâng đỡ, bà làm ở đây đã mấy chục năm chưa từng được vào phòng chủ tịch, vậy mà cô chỉ mới vào làm đã được gặp, làm sao mà nhịn được chứ?
Đi tìm tài liệu cũ, vụ do giám đốc Do đảm nhận?Cô vừa đi vừa lẩm
bẩm trong miệng, đột nhiên nhớ giám đốc Do xử lí rất nhiều vụ rồi mà,
bây giờ tìm, là vụ nào mới được. Chắc lôi hết luôn quá. Đúng là nhức đầu đau óc mà.
Mở cửa kho tư liệu ra, trời trời không phải chứ, sao mà nó nằm
lộn xộn hết vậy, không những vậy những sấp tài liệu nằm tứ tung, không
sắp xếp theo thời gian, hay theo người đảm nhiệm, cô làm sao mà tìm
trong đống "biển" tài liệu này hả?
Chỉ còn 1 cách, ngồi tìm từng cái.
Thời gian cứ trôi qua, cô tìm đã bốn tiếng đồng hồ, nhưng chỉ đáp lại là con số không, cô lục chỉ mới được 1/3 đống "biển" tài liệu này
thôi. Tìm cũng mệt rồi, nghĩ 1 lát, giờ này cũng đến giờ ăn trưa, nên đi ăn thôi, tạm thời gác qua 1 bên.
_Cạch cạch...
Sao kì vậy?Tại sao cửa lại khóa ngoài?Là ai khóa?
-Có ai ngoài đó không?Làm ơn mở cửa ra đi, có người trong đây đó.-cô vỗ cửa liên tục mong có ai đi ngang qua nghe thấy
Cô mò mẫm khắp người mình, hixhix bỏ quên điện thoại trên văn
phòng rồi, làm sao đây?Ai mà chơi kì vậy?Hay là người ta không biết cô
trong đây?
Bên ngoài cửa, thư kí Choi nhếch môi mỏng quay gót đi, trứng mà chọi với đá sao?Còn non lắm. Để bà xem ai giúp cô?
Kêu muốn khan cả tiếng cũng không có ai mở cửa cho cô, chẳng lẽ
cô cứ bị nhốt trong đây hoài sao trời?Không được đâu huhu
Đúng rồi, cửa sổ. Nhưng mà cửa sổ lại ở trên cao, gần tới 3-4m,
leo lên đó cũng là 1 vấn đề khó á, nhưng mà thà thử đi lỡ được rồi
sao?Nghĩ thế cô bắt ghế cố gắng leo lên cửa sổ.
---
-Chủ tịch.-cả phòng luật xôn xao khi đích thân Shin Hyun Woo xuống phòng luật
-Cố vấn Park có ở đây không?-Hyun Woo hai tuay đút vào túi quần,
áo không cài 1 nút trên, làm tăng thêm vẻ quyến rũ, quý phái của anh,
khiến bao nữ nhân viên trong phòng điêu đứng
-Lúc nãy trưởng phòng Choi có kêu cô ấy đi tìm tài liệu, vẫn chưa thấy về. Ah trưởng phòng Choi kìa.-1 nhân iên nữ lên tiếng
-Chủ tịch, sao cậu đến đây?-trưởng phòng Choi căng thẳng hỏi
-Cố vấn Park đâu?
-Cô ấy sau khi đưa tài liệu cho tôi, đã đi đâu rồi cũng không biết nữa.-trưởng phòng Choi nói dối
-Vậy tài liệu đâu?-Hyun Woo lạnh giọng hỏi, ánh m