
vô cớ siết mạnh li rượu vang trên tay
-Đúng qúa còn gì. Cha nào con..._Sững người lại một chút, Tử Di lẩm bẩm
rồi liếc trộm Tử Thần_...Lăng Tử Thần, Lăng Tử Ôn...chẳng...chẳng nhẽ...
-Đúng vậy, tôi chính là tên quý tử sẽ lên chùa gõ mõ niệm phật trước
tuổi, cũng chính là thảm hoạ thế kỉ của cánh đàn ông đây_Thì thầm bằng
chất giọng lạnh lẽo, Tử Thần như vào đặt một khối băng nứt ra từ Nam Cực lên lưng Tử Di, làm cô nàng thót mình hoảng sở, tâm tính bấn loạn
-Tôi...
-Sau đây tôi muốn giới thiệu mọi người một nhân vật đặc biệt, đó là
người vẽ ra kế hoạch hoàn mĩ tôi vừa nêu lên cũng chính là đứa con trai
thứ 2 đã bị thất lạc của tôi, Lăng Tử Thần_Oang oang trong chiếc micrô,
chủ tịch tập đoàn Lăng Tử cười sảng khoái, đưa ánh mắt nhìn cậu con trai tuấn mĩ nãy giờ mới chịu rời cô gái đi cạnh từ từ tiến đến gần ông
chiếm mic
Sán lại gần chiếc bàn đầy ắp thức ăn sau lưng, Tử Di chẳng buồn để ý bạn đồng hành của mình đang nói gì nữa, chỉ biết chúi mũi vào đống đồ khiêu gợi. Đang hí hửng gắp đồ ăn bỏ lên đĩa của mình thì một bàn tay nhẹ
nhàng chạm vào làn da mát lạnh ở vai cô khiến cô nàng bị hù cho suýt
đánh rơi đĩa thức ăn. Định bụng dạy đời kẻ dám chạm vào bờ vai vàng ngọc của thiếu nữ, Tử Di quay lại với bộ mặt ko thể bặm trợn hơn, sau khi
xác nhận kẻ đó là một cô gái với khuôn mặt đức độ mặc bộ váy đỏ thẫm nổi bật, cô nàng mới dãn mặt, nở nụ cười thân thiện đáp lại
-Chào bạn, hân hạnh được gặp_Bắt lời bằng tiếng Việt chính gốc, cô gái
kia chủ động làm quen_Mình là Liệt Minh Thi, con gái út của Liệt Vũ
Khương, chủ tịch tập đoàn Liệt Vũ
-A...chào_Cười nhạt bắt lấy bàn tay đang chìa về phía mình, Tử Di chán
nản trước màn giới thiệu ấn tượng cốt phô trương thân thế của người đối
diện, thừa biết nếu mình nói rằng chỉ là người bình thường chỉ biết mắm
với ruốc sẽ bị cô ta được nước cười nhạo_Mình là Hàn Tử Di, là nhân vật
cực kì bình thường ở đây
-Ồ! Ra thế_Như nghiệm ra điều gì đó, cô gái tên Minh Thy cười ẩn ý, nhìn Tử Thần trên bục rồi lại hỏi tiếp_Cậu là bạn của anh Tử Thần?
-Chắc thế, tôi là bạn cùng lớp_Tinh ý nhận ra tình cảm rõ rệt của Minh
Thy, Tử Di tiếp tục bổn phận và múc đích chính đáng của mình, gắp càng
nhiều thức ăn càng tốt
-Ra vậy, mình là vị hôn thê của anh Tử Thần, mong bạn sẽ giúp đỡ anh
ấy_Tít mắt cười, Liệt Minh Thy giả bộ thân thiện đến đáng sợ
Theo quan niệm tích góp qua truyện tranh, Tử Di nhận thấy rằng, khi 1 kẻ nở nụ cười ngầm ý với mình, 1 là hắn muốn cưa mình, 2 là muốn thách
thức tranh giành cái gì đó. Kẻ đứng trước mặt cô lại là con gái, chứng
tỏ cô ta đang nghĩ Tử Di có ý với Tử Thần nên mới đưa thân phận chỉ có
lão thiên mới biết để đối chọi với cô. Tất nhiên, Tử Di cũng ko ngốc nạp thêm kẻ thù cho mình, lựa lời
-Hai người xứng đôi thật đấy, cứ yên tâm đi, với cương vị chị kết nghĩa của hắn, mình sẽ làm tay trong cho cậu
-Ngoài việc giới thiệu đứa con trai của mừng, lão già gần đất xa trời
này còn có một việc muốn tuyên bố_Đảo mắt một lượt đám khách khứa chật
ních trong căn phòng ko hề chật hẹp, ông già Lăng Tử Ôn hướng mắt về chỗ Tử Di và Minh Thy, hắng giọng_Đó là vị hôn thê của con trai tôi.
-Vâng, đó cũng là điều tôi muốn nói_Nhanh tay túm lấy mic từ người cha
già, Tử Thần tiếp lời_Nhưng tôi muốn đính chính lại, ko phải vị hôn thê
mà là vợ
Dứt lời, Tử Thần sải bước nhanh về phía cha mình vừa nhìn, khẽ mỉn cười đầy xúc cảm trong sự tò mò vô vàn của mọi người.
Trong lúc dầu sôi lửa bỏng ngụt ngàn khí thế bao trọn lấy đại sảnh-nơi diễn
ra cuộc giới thiệu với cánh thượng lưu về đứa con thứ hai của Lăng Tử
Ôn- thì ở ngoài kia, nơi hành lang nắng đổ òa, cũng có một chuyện diễn
ra căng thẳng ko kém, mà kẻ gây ra chuyện đó ko phải là chàng trai họ
Lăng lắm mưu nhiều trò kia, mà là kẻ đã hứa hẹn về một cuộc phá hủy theo hắn cho là đẫm máu
-Cậu chủ!_Cúi chào kính cẩn cho dù đó là điều ko cần thiết, Hồ quản gia
và đám tôi tớ lẽo đẽo sau lưng bà như đã chực chờ sẵn ở hành lang, nơi
dẫn đến cuộc hội ngộ cha con ở đại sảnh lớn của khách sạn, đôi mắt đen
già nua nghiêm nghị đổ lên bóng dáng mệt mọi cùng thân thể nhễ nhại mồ
hồi của chủ nhân mình đang từ thang máy bước ra
-Sao bà lại ở đây?_Kinh ngạc đáp trả, Gia Minh quệt mồ hôi, thầm nguyền
rủa trời đất sao lại để cho đám tích sự trước mặt cứ chắn đường phá lối
cậu, bộ não căng lên nhẩm đếm thời gian ít nhất có thể để xử gọn bọn họ
trước khi quá muộn
-Tôi chỉ muốn cho cậu chủ gặp một người mà thôi_Ngoái đầu ra hiệu cho
đám tôi tớ sau lưng mình, Hồ quản gia lặng lẽ chiếu lên những biểu hiện
đang dần thay đổi trên cơ mặt của người kế vị tương lai trước sự xuất
hiện của một cô gái với mái tóc đen ngắn được tỉa tót thời thượng trong
tay 2 tên vest đen bặm trợn
-Kì Như?_Thốt lên vô thức tên gọi của người con gái đó, Gia Minh đưa ánh mắt dã thú điên cuồng ngấu nghiến toàn bộ thân thể già nua của lão bà
quỷ quyệt, gằn từng giọng giận dữ_Bà dám...
-Gia M