Tiểu Thời Đại 3.0

Tiểu Thời Đại 3.0

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325791

Bình chọn: 9.5.00/10/579 lượt.

hông kìm được phải bật cười. Cuối cùng nó đã khôi phục lại dáng vẻ nanh nọc, trông vô cùng thân thiết.

“Những bức tường gỗ ấy đứng đó chắc chắn vô cùng, trong khi các cây gỗ to xung quanh đều đông ngã tây xiêu, rất nhiều cây thậm chí còn bị gió bẻ ngang lưng, nhưng bốn bức tường gỗ lại chẳng có chuyện gì, điều này thật
không hợp với lẽ thường lắm. Cho nên, em đã dùng búa, đục cái tường gỗ
này ra. Kết quả chị đoán thế nào, những bức vách xem chừng đều do gỗ
ghép thành, toàn bộ đều là vách hai lớp, giữa các lớp ván là một bức
tường gạch với những viên gạch vàng chồng lên nhau. Cho nên, gió bão
không thể thổi được bức tường đồng vách sắt này.”

“Cái gì, đừng
bảo là ngày xưa trong vách có nhà vàng, sao tự dưng lại biến thành trong rừng có nhà vàng rồi?” Đường Uyển Như ở bên cạnh, hít ngược một hơi khí lạnh, vốn dĩ nó đang bưng một bát cháo loãng, đang thổi nguội giúp Cố
Ly, nhưng lúc này suýt chút nữa đã hít hết cháo vào phổi.

“Nhưng
Cố Diên Thịnh làm gì mà hồi đó lại đem vàng đúc thành khối đặt ở trong
nhà như vậy? Như thế thật không an toàn.” Cố Ly chau mày, rõ ràng nó
cũng bị kết quả này làm cho bối rối.

“Chị chưa nghe nói, nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất hay sao? Ai có thể nghĩ ở trong một căn
nhà rách nát như thế, mà lại có những viên gạch vàng dày như thế chứ?
Ngay cả chúng ta đích thân đến đó mà còn chẳng ngờ tới, thì người ngoài
làm sao có thể. Hơn nữa, em không thể không nói, ba chị là một thiên tài phạm tội.” Neil hắng giọng rồi lại nói tiếp, “Chị biết rằng khi ông ấy
thực hiện giao dịch khoản vàng này, đúng vào năm 2007, khi đó giá vàng
rơi xuống mức thấp nhất chỉ có 600 USD một ounce, cha chị có thể mua vào một lượng lớn với giá này, chắc chắn là có nhân viên nội bộ tiết lộ
thông tin, cho nên, ông ấy không dám dùng thâm phận cá nhân để tiến hành giao dịch, vì như vậy tất yếu sẽ bị điều tra, liên quan đến giao dịch
nội gián. Hơn nữa, nếu trắng trợn dùng tiền của công ty để tiến hành
giao dịch vàng, một mặt, không thể thuyết phục được những cổ đông khác
thì không nói làm gì, còn mặt khác, cho dù các cổ đông khác đồng ý với
quyết định này, thì cũng phải đem toàn bộ khoản tiền kiếm được chia đều
cho tất cả. Vậy là Cố Diên Thịnh mới nghĩ ra thủ đoạn đổi trắng thay đen như vậy, trước tiên đem khoản tiền này thông qua các sản phẩm diễn sinh tài chính rắc rối phức tạp, khiến nó trông như đã bốc hơi mất tích. Sau đó lại dùng khoản tiền này, mua vào một lượng lớn vàng, đợi đến sau khi có lời rồi bán ra, đem khoản vốn trước đây lấp vào khoản thâm hụt. Vậy
là, có thể độc chiếm một mình khoản lợi nhuận khổng lồ, đồng thời hoàn
toàn sẽ không lo lắng bị điều tra.”

“Nếu vậy cũng tức là, “M.E” cũng giao dịch theo cách tương tự à?” Cố Ly vừa gật đầu, vừa trầm tư.

“Chắc chắn rồi. Hơn nữa có thể thông tin này cũng là do Cung Huân tiết lộ cho cha chị. Còn như bọn họ ai nắm tin tình báo, ai thiết kế ra phương án,
thì việc này chúng ta mãi mãi không thể biết được.” Neil thở dài một
hơi, nét mặt xem chừng dường như rất tiếc rẻ.

“Tại sao vậy?” Cố Ly hỏi.

“Vì chính trong khoảng thời gian chị hôn mê, Cung Huân cũng đột nhiên trúng gió. Tất cả người nhà bọn họ đều đã bay đi Italia. Hôm qua, dòng họ nhà ấy đã tuyên bố Cung Huân chết não. Hiện đang thực thi các bước trong
quy trình pháp luật liên quan đến tài sản để lại.”

Cuối cùng tôi đã hiểu tại sao Sùng Quang đột nhiên biến mất tăm mất dạng như thế.

“Cố Ly, chị biết hiện giờ chị có bao nhiêu tiền không?” Neil đột nhiên nháy nháy mắt.

“Bao nhiêu?” Cố Ly nhướng nhướng chân mày.

“Chị đồng ý cho em mười phần trăm, thì em nói cho chị biết.” Neil cười cười một cách thần bí.

“Chị cho em mười lăm phần trăm luôn. Em nói đi.” Cố Ly đã trải qua thử thách sống chết mấy hôm trước, tựa như đã biến thành một người khác. Nếu là
trước đây, nó chắc chắn cò kè bớt một thêm hai, giằng co với Neil đến
cùng chứ không dễ buông xuôi như thế.

“Hiện tại giá vàng là 1400
USD một ounce, tức là gấp 2.3 lần so với giá Cố Diên Thịnh mua vào. Chị
hiện có gần 200 triệu tiền mặt. Tiền mặt đấy nhé bà chị!” Neil trợn tròn mắt, dường như hắn cũng bị con số trong miệng mình làm cho bối rối, “Ôi trời, em bất ngờ có được hai mươi triệu!”

“Cậu đừng có mà vội
mừng, chị còn chưa nói thanh toán thế nào kia.” Cố Ly cười cười, vỗ vỗ
vào đầu Neil, “Em trai à, chị sẽ thanh toán thành nhiều đợt, tổng cộng
thanh toán hoàn tất trong sáu mươi năm.”

Neil: “…”

Cố Ly
nói xong, ngẩng đầu lên nhìn Nam Tương đang mở một hộp hoa quả, nói với
nó: “Tớ còn phải hoàn lại cho công ty 70 triệu, cổ phiếu trong tay Cố
Hoài, sau vụ này chắc sẽ tăng giá mạnh. Cậu nắm chắc cơ hội này, mau
cưới đi ha.”

Nam Tương quay đầu lại, cười có chút e thẹn với Cố Ly.

“Cố triệu phú,” Cố Ly đột nhiên nhớ đến gì đó, “Cái tên này cũng không tệ,
sau này gọi tớ như vậy đi, nghe cứ như một chính khách mặt dày của Mỹ.”

Tôi ngẩng đầu, ánh mặt trời ngoài cửa sổ thật đẹp. Vô số lá cây


XtGem Forum catalog