
”
<>Rồi Duy lại phóng xe vào sân nhà. Trông trạng thái có vẻ không tốt lắm nhỉ? Chắc tại tên cá sấu này rồi, hai người này không hợp nhau thì phải!
<>- “Sao cậu dám ở trong nhà cậu ta cả ngày hả?”
<>- “Kệ tôi. Có sao đâu, hồi trước bọn tôi còn ngủ với nhau nữa cơ mà.”
<>- “CÁI GÌ???”
<>“Kít…………….. Xịch!”
<>- “A, cậu lái xe kiểu gì vậy?”
<>Tự dưng cái xe bị đi xiên sang bên phải suýt tông cái xe tải, may mà phanh kịp. Để cảnh sát thấy được thì nguy to, cá sấu đã đủ tuổi lái ô tô đâu.
<>- “Cậu-vừa-nói-cái-gì?”
<>Mặt cá sấu tối sầm, gằn ra từng chữ. Mái tóc suôn xuống nhưng tôi cứ cảm tưởng như nó đang dựng hết lên, mất hết cả hình tượng lãng tử cá sấu gây dựng. Trông đáng sợ ghê!
<>- “Hôm nay cậu bị sao vậy? Tôi nói to thế cơ mà. Tôi bảo hồi trước tôi và Duy còn ngủ chung với nhau.”
<>- “Ngủ chung? Tức là… nằm chung giường và ngủ?”
<>- “Thế không thì thế nào nữa?”
<>- “Ồ. Thế thì… tôi với cậu cũng “ngủ chung” rồi mà!”
<>Cá sấu quay ngoắt 180 độ, nét mặt sáng bừng, cười cười rõ gian.
<>- “Tôi ngủ chung với cậu hồi nào?”
<>- “Thì cái lúc đi cắm trại cậu bị lạc, chúng ta đã ngủ cùng nhau mà. Cậu còn ngủ rất say nữa.”
<>- “Hừ. Lúc đấy là bất đắc dĩ thôi. Với lại cậu kéo tôi vào người đấy chứ.”
<>Cá sấu cười toe toét, tiếp tục lái xe.
<>- “Như nhau cả thôi. Mà hồi trước cậu thân với thằng kia thế cơ à? Bây giờ lớn rồi không ngủ chung với nó nữa đâu nhỉ.”
<>- “Đâu có, vừa lúc nãy thôi mà.”
<>“Kít……… bíp bíp …….. Xịch! ... “
<>“RUỲNH!!”
<>- “A đau quá! Cậu lái xe kiểu gì thế? Không biết lái thì đừng có đua đòi người ta vác xe ra đường chứ! Hai lần suýt chết rồi đấy ><”
<>- “TẠI SAO CẬU NGỦ CÙNG NÓ?”
<>- “Thủng tai tôi bây giờ! Sao tôi biết được. Hình như thế.”
<>- “HÌNH NHƯ??”
<>- “Ờ. Tôi ngủ gục ở phòng khách. Còn chẳng biết Duy có ngủ không.”
<>- “=.= Lần sau đừng sang đấy nữa.”
<>- “Tại sao?”
<>- “Còn tại sao nữa. Sang đấy có mỗi mình cáu với nó, nhớ có gì xảy ra thì sao?”
<>- “Có gì là có gì? Ê ê, cậu lại tiếp tục lái xe đấy à? Thôi cho tôi xuống, tôi bắt taxi về cho lành. Biết thế lúc nãy để Duy đưa về có phải tôi đỡ bị đau tim không!”
<>- “Còn nói nữa. Ngồi im đấy cho tôi! Không cậu chết chắc.”
<>- “Thì lúc nãy tôi có làm gì đâu mà cũng suýt chết đấy thôi.”
<>Sao trên đời lại có loại người ngang ngược thế không biết. Chỉ khổ tôi thôi. Cả đoạn đường tôi im re, sợ nói ra cái gì cá sấu lại đâm tiếp, và không chắc là tôi sẽ thoát chết lần thứ ba đâu.
<>Đến nhà rồi. Cá sấu cũng vào nhà theo tôi. Ô hay nhỉ, vào làm gì?
<>- “Sao Duy sang nhà tôi buổi tối một mình cậu bảo không được cơ mà.”
<>- “Thằng đấy khác, tôi khác.”
<>- “Có gì khác đâu. Duy là con trai, cậu cũng là con trai.Nếu có khác thì trừ phi cậu không phải là…”
<>- “Hình như cậu đang muốn tôi chứng minh thì phải?”
<>
<>- “A… thôi khỏi ^_^”
Nguyễn Ngọc Diệp
Đi học. Chán chết. Giá như con người không phải học mà cũng thông minh thì tốt nhỉ. Thôi thì tôi phải cố học cho giỏi vậy, để chế ra loại thực phẩm càng ăn càng thông minh, đỡ khổ con khổ cháu.
- “Mày tên Hoài An?”
- “… Ừ.”
- “Đi nhanh.”
Á á đau thế. Một con bé mặt non choẹt hùng hổ đứng trước mặt tôi, gọi tôi là mày, hỏi tên tôi, rồi lôi xềnh xệch đi. Chết, đây là phu nhân của ai à? Có lần tôi cũng bị chặn giứa đường đi học thế này rồi.
- “Chị, phải nó không?”
- “Ờ đúng rồi đấy.”
- “An!”
Dường như tôi đã hiểu rồi. Tôi bị bắt đến sân sau của một sân vận động nào đó. Ở đây có đủ tôi, Linh, Hà Anh, Thu, Trang, và Quỳnh, tất cả đều bị buộc tay ra sau lưng. Còn người vừa được con bé kia gọi chị là bà chị già mặt dày, một trong những con bồ của thất tình hoàng tử. Chuyện đã qua được một tuần rồi, tôi cứ nghĩ là không sao nữa, thế mà hôm nay chúng nó mới hành động.
Tôi là người bị bắt đến cuối cùng. Chắc tại tôi dậy muộn nên đi học muộn nhất. Khổ thân, chắc đứng rình tôi lâu lắm đấy ==”
- “Quỳnh, mày có võ mà, sao chúng nó bắt được mày?”
- “Tao đi học cùng cái Trang, chúng nó lại bắt cả hai nên tao nghĩ bọn mày cũng bị bắt. Nên mới để chúng nó đưa đến đây xem thế nào. Con mụ này chắc thù tao với cái Hà Anh nhất đây, lần trước tao cả nó một đứa võ mồm một đứa võ tay làm cho “chị ý” cay phải biết!”
- “Mày ơi, chúng nó có bốn đứa thôi, mình có tận sáu đứa, sợ gì.”
- “Ờ. Sáu đứa. Mà toàn đứa võ bọ gậy thì làm gì được chúng nó ==”
- “Chúng mày, bây giờ xử bọn này thế nào nhỉ?”
- “Như mọi khi thôi chị.”
- “Ờ, thế tao ngồi xem, chúng mày mỗi đứa đánh hai con.”
Á á, bọn ngu si này, có biết là tôi sợ đau lắm không. Lại còn buộc tay người ta lại thì đỡ kiểu gì T_T
- “Không ngờ cái thằn