Snack's 1967
Tiểu Thư Lạnh Lùng Và Hoàng Tử Nụ Cười

Tiểu Thư Lạnh Lùng Và Hoàng Tử Nụ Cười

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324712

Bình chọn: 10.00/10/471 lượt.

Thành Vũ… Mọi chuyện trong bảng thông báo này nói hoàn toàn ko có thật, tôi và cậu ta ko có chuyện ji’ với nhau hết /.. Mong mọi người đừng hỉu lầm , tôi thấy nó thật phiền phức…

Bé thở dốc khi câu nói cuối cùng….

Tất cả ở đó như vỡ lẽ ra :

_A! Vậy là hoàng tử với ocn bé đó hok có ji’ với nhau hết na!?

_Thì nó nói hết rồi đó… Tuyệt ghê ta!

Đám con gái nhìu chuyện típ tục bàn tán….

Hắn ngây ng’ ra trước câu nói của bé :

“Bé hoàn toàn ko có tình cảm với mình sao!? Thật sự…. ”

Bọn con gái sau khi nghe bé nói xong, bu đông bu đỏ wanh hắn, hỏi :

_Hoàng tử, vậy là chàng với con nhỏ hok phải như trên kia viết ạh!?

_Đúng hok ạh! Sao chàng im lặng vậy!?

_Nếu như thế thì thật tuyệt! Em vẫn lun hâm mộ anh…

_Lần này em sẽ bỏ phiếu cho anh nhìu nhất…

_Hok! Em…

………………….

Túa lua xua câu nói làm hắn mệt mỏi. Bé nhìn hắn từ xa, nhẹ cười…

“Bé có bít hắn đau khổ thế nào ko mà lại cười như thế!? Tình cảm của hắn mà bé nỡ đùa cợt như vậy sao!? ”

Bé vẫn hok bít hắn đang giận dữ :

“Ok! Vậy là hắn có thể giành lấy cái sân tập mà hắn thích rồi….! ”

Nhưng nhìn đám con gái bu wanh hắn, trò chuyện ríu rít, bé thấy lòng lạ lạ, ko vui. Bé cố nở nụ cười với hắn :

“Chán thật ! Mình đang suy nghĩ vớ vẩn rùi… Hắn lun đc hâm mộ cơ mà !!! Cố gắng vậy!>”< ”

Ở phía bên kia, cách đó hok xa, lại có 1 ng’ nở nụ cười nhan hiểm :

_Bọn mày thấy chưa!? Hoặc là hắn thua cuộc, hoặc là con nhỏ đó nói chuyện bọn nó là hỉu lầm. Như thế cái nào tao cũng có lợi hết. Chuẩn bị con nhỏ đó thuộc về tao rồi… Hehhehe…

Bọn đàn em hùa theo :

_Công tử tính ghê nghen! Bọn em khâm phục…

_Học tập thêm tao đi , bon mày…. Há há há…. (Giở nụ cười đểu ra nữa! Ặc!)

Có ng’ đnag khoái chí vì kế hoạch… đang thành công…

(Theo kế hoạch của tên này thì hắn dán bảng thông báo lên. mục đích để bọn con gái trong trường bỏ Thành Vũ, bầu phiếu cho hắn. Còn nếu hok thì bé phải xác minh lại sự thật, như thế Thành Vũ và bé sẽ giận nhau =>> tên này có lợi, chen vào..>”< )

Chợt, hắn rẽ đám con gái ra, chạy lại cầm chặt tay bé, kéo chạy nhanh thoát khỏi đám ồn ào kia….

Bé giật mình ko hỉu đang xảy ra chuyện ji’… Dù nắm tay hắn hoài nhưng bé vẫn thấy nó ấm và to đến lạ… ^^!

Chạy đc 1 đoạn khá xa, khá vắng vẻ , hắn ngừng lại , cả 2 thở dốc. Hắn way lại hỏi bé đầy tức giận :

_Hồi nãy, you làm cái wai” ji’ vậy hả???

Bé ngớ ra, đáp gọn lõm :

_Thì nói như thế!? You chưa nghe rõ àh!?

_You đang chọc tức tôi đấy hả!? Thật là you hok có tình cảm ji’ với tui sao!?

Giờ bé mới vỡ lẽ , bé phì cười trước câu nói của hắn :

_Thì ra you tức giận là vì chuyện này hả!? hahhah…

Hắn đâm ra lúng túng trước nụ cười của bé :

_Nè! Sao you cười như điên vậy!? Trả lời đi…

Bé bướng bỉnh, lắc đầu :

_Hok! Mắc mớ ji’ tui phải trả lời câu hỏi của you chứ!? Tui chả là ji’ của you hết trơn… trả lời chi!

Hắn cáu lên :

_Trời ơi là trời! Sao you ác vậy!? You là girl friend của tui… tui có thể hỏi you chứ!?

_Thì đúng… nhưng… – Bé ngó lơ – Hok thíck nói… ^_________^ – Chọc hắn.

_Giờ nói rõ đi, vì sao khi nãy, you lại nói you thấy phiền phức khi có tui bên cạnh, you ghét tui lắm hả!??? – Hắn chợt nghiêm túc, nắm chặt lấy tay bé.

Bé định đùa típ nhưng… gương mặt hắn chợt nghiêm lại làm bé thoáng phân vân, ánh mắt chăm chú, nghiêm nghị, có phần lạnh lùng và ấm áp. Bàn tay hắn chặt đến nỗi làm bé thấy nóng ran… Tim bé run nhẹ vì hình ảnh hắn lúc ấy…. Đẹp trai lạnh lùng… ^^!

Bé cúi mặt xuống, ấp úng :

_Thật ra… tui cũng hok ghét you nhưng… xin lỗi!….

_Hở!? Vậy là you hok thíck tui, đúng hok!?

Bé cáu lên :

_Sao mà you ngốc thế!? Hok ghét hỉu hok hả!?

_Vậy sao you bảo là xin lỗi! Vậy là you…căm thù tui oài… TT____TT

_Hừ! Hỉu sao kệ you… tui

oải lắm rùi, you cứ bít al2 tui hok ghét you là đc.. >”< còn chuyện kia thì khi nào tốt ngày tui nói cho you bít…

Giờ đến lượt hắn ngớ ra :

_Chuyện ji’ cơ!?

Bây giờ bé chỉ mún bụp vào khuôn mặt đẹp trai của hắn 1 cái thui.. Gừ! Ngốc thế!…

_Hẻm nói….

Và đi thẳng… kéo tay hắn theo…

Mặt bé cứ đỏ ửng lên với nh~ câu hỏi “ngây ngô “của hắn…. ^^!

Đang trò chuyện luyên thuyên với hắn , bé ko để ý cầu thang trước mặt =>> bước hụt chân… (Đi thì phải nhìn đường , đừng có nhìn “ng’ ấy” chăm chú we”, ng’ ta ghen đó! ^^!)

_Áaaaaaaa…..

Bé giật mình, kêu lên. Hắn ko để ý nên ko kịp kéo bé lại, ấp úng….

_YOU……..

Bé nhắm chặt mắt, chuẩn bị tinh thần cho cú ngã bể bàn tọa… Hix…Hix!!!

_Bộp!!!! Crắc…….. – Kính bé rơi ra xa.

Bé mơ hồ thầy hình như có ai đó… đỡ mình.. “Phù! Hên ghê… “, chưa kịp định thần lại thì : 1 giọng nói ấm áp vang lên nh