XtGem Forum catalog
Tiểu Thư Ngổ Ngáo!

Tiểu Thư Ngổ Ngáo!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324980

Bình chọn: 9.00/10/498 lượt.

" xử " hắn ta luôn đi để bây giờ phải mang theo nguyên cục tức thế này ?

_ Tôi cũng muốn lắm chứ nhưng bây giờ ko phải là lúc thích hợp. Cứ để
hắn ngồi ung dung thêm một chút nữa cũng chẳnh chết ai đâu - cô vừa đi
với tay bấm nút thang máy vừa nói

Nhưng khi cánh cửa chuẩn bị đóng lại thì.................

_ Đợi............. đợi một tí

Tiếng một người con trai vang lên với giọng hối hả. Beatrice nhanh tay
bấm chặn lại, anh chàng kia cũng ráng phóng người với vận tốc cực độ để
kịp thang máy. Đợi đến khi người thanh niên đó an toàn đi vào thì
Beatrice mới cho thang chạy. Bỗng người con trai có lên tiếng nói với
giọng lịch sự:

_ Làm ơn ........ lầu 16 !

Ko nói ko rằng, Beatricde vẫn thản nhiên làm theo lời yêu cầu của anh
ta. Nhưng đến khi cô và anh chàng ấy quay sang nhìn thì họ mới ngỡ
ngàng. Dylan giật mình quay đầu lại nhìn cho kĩ lần nữa

Rồi cả hai ko hẹn mà đồng thanh:

_ Thì ra là anh / là cô à ?

Câu câu nói ấy , cả anh và cô cùng phì cười trước sự trùng hợp đến ngẫu
nhiên của mình. Người con trai đó ko ai khác chính là người mà Beatrice
đã có dịp gặp trong thang máy ngày hôm qua.Đó chính là Dylan. Còn anh
thì cũng ko khác gì cô, anh thật sự ko nghĩ cô gái kỳ quặc mình gặp hum
qua nay lại có thể gặp nhau lần thứ hai cũng trong thang máy như thế
này. Chưa kịp để Beatrice lên tiếng thì anh đã nói trước :

_ Cô cũng là nhân viên trong công ty này hả ?

_ Uhm...... gần như vậy - Beatrice lấp lửng nói

_ Sao lại là " gần như " ? - Dylan thắc mắc

_ Ừ thì........ cũng ko hẳn là nhân viên mà cũng ko hẳn ko phải là người trong công ty - cô nói một nùi làm Dylan cũng mù tịt luôn

Nhưng anh cũng nở một nụ cười quyến rũ nói với cô :

_ Nhưng dù là nhân viên chính thức hay ko thì tôi cũng rất vui vì được gặp lại cô

_ Tôi cũng vậy - cô vui vẻ nói

Cả hai cứ nói nói cười cười với nhau mà hem thèm để ý đến sự có mặt của
ông Willson. Nãy giờ nghe Beatrice và anh chàng lạ mặt đối thoại với
nhau làm ông cũng mắc cười . Nhất là những lời nói rối như tơ vò của
Beatrice làm mặt anh chàng cứ đờ ra .

_ Cô có rảnh ko ? Chúng ta đi uống một tách cà phê được chứ ? - Dylan đề nghị

Beatrice chưa vội trả lời anh mà cô kéo tay áo lên để xem đồng hồ rồi quay sang nói với anh :

_ Cũng được !

Rồi cô quay sang nói với ông Willson :

_ Ông trở về phòng trước đi ! Một tí nữa tôi sẽ đến thẳng đó luôn.

_ Vâng ! - ông nói

Thế là Dylan và Beatrice cùng nhau đến một quán cà phê ở căn tin của
công ty. Cả hai ngồi đối diện với nhau. Và anh bồi đến đưa cho hai người hai cái menu

Anh bồi bàn hỏi :

_ Hai vị muốn dùng gì ạ ?

_ Làm ơn cà phê , ít đường! - cả hai cùng ngước lên nói

Nói xong, hai người nhìn nhau kinh ngạc. Thật ko hiểu nổi tại sao họ lại đồng thanh đồng thủ đến thế. Mà còn thích uống cà phê nữa chứ. Beatrice thì nhìn Dylan muh cười còn anh cũng vậy.

_ Xem ra chúng ta cũng có sở thích giống nhau quá chứ - Beatrice cười nói

_ Ừ ! Tôi ko nghĩ con gái như cô cũng thích cà phê mà còn bỏ ít đường nữa chứ - Dylan nhìn cô thích thú

_ Bộ có ai nói con gái ko thể uống như thế sao ? - cô vặn vẹo

_ Ko ! Ko ! Ý tôi ko phải vậy ! - anh cười cười nói - tại thường con gái rất sợ nóng nổi mụn hem đẹp nên rất ít thích uống cà phê đen

_ Uhm cũng có lí ! Nhưng tôi thì ko sợ đâu ! - Beatrice nheo mắt nói

Rồi cả hai cùng phá ra cười. Nhưng hai anh chị đâu có biết rằng nảy giờ
đang có một cặp mắt như muốn giết người đang chiếu thẳng vào họ đâu ,
nhất là Beatrice.

_ À đúng rồi ! Anh làm trong công ty này lâu rồi anh thấy nó như thế nào ? - cô bắt đầu tìm hiểu

_ Hả ? Cô hỏi như vậy là sao ? Tui ko hiểu cho lắm - Dylan thật sự hem biết dụng ý của Beatrice

_ Ý tui là anh cảm thấy công ty này có tốt ko ? Có cái gì ko ổn ko ? - cô gợi ý

_ Oh ! Vậy mà tui còn tưởng chuyện gì nữa chứ........ - Dylan cười tười
rồi sau đó nói với giọng nghiêm chỉnh - thật ra công ty này rất tốt ,
rất ưu ái và quan tâm đến nhân viên . Nhưng.................. - nói tới
khúc này anh chợt đăm chiêu một tí

_ Nhưng sao ? - Beatrice bắt đầu tò mò , cô nghiên nghiên đầu hỏi

_ Nhưng...........tui thấy việc kinh doanh của công ty có nhiều cái còn
rất bảo thủ . Nếu như vậy thì ko thể nào mà đưa công ty đi lên được -
Dylan nói thẳng thừng

Beatrice ngồi đó trợn mắt nhìn anh trừng trừng. Cô ko ngờ anh dám nói
thẳng thắn như vậy. Chỉ là một Giám đốc bình thường mà có thể dùng thái
độ bình thản nhất để phê phán việc kinh doanh của một công ty lớn có tầm cỡ quốc tế như vậy thì anh ta cũng có gan và cũng có tài lắm mới có thể mạnh miệng nói thế. Từ đó tới giờ , đây là người đầu tiên nói với
Beatrice những điều đó. Cô ko giận mà ngược lại cô còn cảm thấy rất
thích thú.

_ Vậy anh nói thủ xem bảo thủ ở chỗ nào ?

_ Công ty chúng ta vẫn cứ