The Soda Pop
Tiểu Thư Nổi Loạn

Tiểu Thư Nổi Loạn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324190

Bình chọn: 9.00/10/419 lượt.

rồi ! Với lại những lời họ nói không sai ... Chúng ta chỉ là 1
trong 8 hộ vệ của Rồng Lửa . Trung thành với " người " là bổn phận của
con cháu nhà họ Bạch ...

Bạch phu nhân giận dữ nhìn theo bóng chồng đi khuất . Bà quay sang Trần Kiên :

- Đến giờ ủng hộ chúng ta còn những ai ???

- Chị à !! Chỉ có trưởng lão họ Đặng và trưởng lão họ Bạch là không tỏ
rõ thái độ . Họ cũng rất khó xử ... Hôm nay đến đây cũng thiếu mất 2
người họ ...

Đặng Bảo Hy mím môi :

- Cậu đi tìm thằng Tuyên Vỹ về đây cho tôi !!! Ngay bây giờ ! Nếu nó không đi cứ trói lại lôi về ...

Chờ Trần Kiên đi khỏi , bà khẽ lẩm bẩm :

- Ta tuyệt đối không dễ dàng từ bỏ đâu !! Các người hãy chờ xem !!!

.....................................................

- Cái gì ??? Bác Vũ !!! Bác nhắc lại điều vừa nói xem nào ???

- Minh Quân !! Ta xin lỗi !! Ta muốn hủy bỏ hôn ước giữa cậu và Kiều Liên ...

Hạ Văn Vũ thở dài :

- Ta rất quý cậu !! Cũng rất muốn có 1 con rể như cậu nhưng ... ta không muốn ép buộc Kiều Liên nữa ! Nó đã đủ khổ sở rồi ... Nếu con bé thích
cậu , ta sẽ rất mừng nhưng giờ thì ...

Bỏ lửng câu nói , ông nhìn ra cửa sổ . Bên ngoài con gái ông và thằng con trai kia đang cãi nhau chí chóe .

Ông thật tình rất thích Minh Quân . Nhưng tình yêu không thể cân đong đo đếm . Ông không muốn tiếp tục phạm sai lầm nữa mà muốn dùng quãng thời
gian còn lại của mình chuộc tội với đời ...

- Này !!! Làm gì thế hả ??? Ai bảo anh tưới cây như vậy ???

Tuyên Vỹ lúng túng gãi đầu :

- Thì ... tôi thấy mấy bà nông dân vẫn tưới rau như vậy đó thôi !!!

( tg : té ghế ngất xỉu )

Kiều Liên trợn mắt . Cây bon sai trị giá tiền tỷ của nhà cô mà hắn dám xem như mớ rau hả ???

- Anh chán sống rồi hả ???

- Chán thế nào được ??? Tôi đang tuổi xuân ... hơ hớ thế này mà !!! Tuyên Vỹ nhún vai tỉnh bơ.

Câu nói của hắn khiến Kiều Liên đang tức giận cũng phải phì cười . Cô lầm bầm :

- Bó tay !!!

Đoạn giật lấy thùng tưới trên tay hắn , Kiều Liên bĩu môi :

- Nhìn nè !!! Phải tưới như thế này mới đúng chứ ... Cây này không chịu nước ... tưới ít thôi ! Cây này cần nhiều nước ...

Đang lúi húi , đột nhiên hắn vỗ vai cô :

- Nè !!!

- Gì vậy ??? Nhướng mắt .

- Xòe tay ra !!! Tôi tặng nhóc cái này ...

- Cái gì vậy ??? ( tò mò )

- Cứ xòe tay ra thì biết ... ( hí hửng )

Từ từ xòe tay .

Im lặng .

Rồi ......

- Á ! Á ! Á !!!!!! Sâu !!! Trời ơi sâu !!! Sâu trời ơi ............. !!!!!!

Tuyên Vỹ cười như nắc nẻ . Kiều Liên nhảy loi choi 1 hồi rồi hầm hầm tiến lại .

Thấy vẻ mặt đằng đằng sát khí của cô bé hắn rối rít xua tay :

- Ê !! Không chơi bạo lực à nghe !!!

Rồi chạy biến .

Kiều Liên tức tối đuổi theo :

- Đứng lại !!! Có đứng lại không thì bảo ???

1 người hùng hục chạy . 1 người hăm hở đuổi . Được 1 lúc hắn phều phào kêu lên :

- Đừng đuổi nữa !!! Tôi mệt quá rồi ....

- Đứng lại đi thì đây không đuổi nữa !

Đột nhiên hắn dừng lại . Kiều Liên thấy vậy mừng húm toan nhào tới tính
sổ thì bắt gặp nụ cười gian gian của hắn liền khựng lại .

- Nè !!! Cười cái kiểu gì vậy hả ???

Tuyên Vỹ nhăn nhở :

- Tôi cười mặc tôi !!! Nhóc cấm tôi cười à ??? Lại đây ... tôi cho ... con sâu nữa ...

Kiều Liên giật mình lùi lại :

- Bốc phét !!! lấy đâu ra mà lắm sâu thế ???

- Không tin hả ??? Nhìn thử coi ...

Im lặng .

Lại hét toáng .

- Trời ơi !!! Vứt nó đi !!! Không được lại gần tôi !!!

Hắn tí tởn đuổi theo .

- Rầm !!!!!!!!!!!!!!!

Đang chạy ngon trớn bỗng dưng Kiều Liên đâm sầm vào 1 người .

- Ui da !!! Bộ không nhìn thấy đường hả tri ???

Cô sừng sộ quát .

- Hừ !!! Xem ra cái tính đanh đá , chua ngoa của " em " vẫn không đổi nhỉ ???

Tưởng Minh Quân nhếch môi . Vẫn thái độ cao ngạo như mọi khi .

Kiều Liên thoáng ngạc nhiên . Minh Quân ??? Sau hôm anh ta đến cứu cô ,
ác cảm của cô với anh ta đã giảm . Nhưng cái kiểu nói này thì ...

Máu nóng bốc lên , Kiều Liên bĩu môi :

- Còn anh !! Thói quen xấc láo , vênh váo , cao ngạo còn lâu mới bỏ được ...

Minh Quân nhíu mày .

- Lâu ngày không gặp !!! " Em " **** cũng lên tay lắm ....

Rồi anh ta ghé sát vào tai cô thì thầm :

- Mà tôi lại kết cái tính đó của " em " mới chết chứ !!!

Minh Quân bỏ đi . Không thèm liếc tình địch lấy 1 lần .

Anh khẽ mỉm cười vì biết rằng :

Đằng sau anh , Kiều Liên đang chết đứng !!!

Còn Tuyên Vỹ , hắn chỉ hận sao không nện cho tên này 1 trận được . Khẽ lẩm bẩm :

- Cuộc chơi ... giờ mới ... bắt đầu ....

Minh Quân ngả người trên ghế . Anh hờ hững xoay chiếc Long Ấn trên tay . Cái thứ này lại chứa đựn