Disneyland 1972 Love the old s
Tiểu Thư Siêu Quậy Và Công Tử Sát Gái

Tiểu Thư Siêu Quậy Và Công Tử Sát Gái

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324660

Bình chọn: 7.5.00/10/466 lượt.

... Nhờ chị ấy mà em thoát được,chị ấy còn cho bọn kia một trận nữa ... " - Susu cười xòa ...

" Tôi thấy lạ ... Tại sao họ lại bắt các cô gái trong làng ... " - Nó nghiêng đầu hỏi ...

" Đó là người của làng khác ... Làng đó chỉ có thể sinh con trai ... Họ muốn nối dõi tông đường ... Phải qua các làng khác bắt con gái về ... Cô mới vào đây nên không biết ... Susu ... Nhìn rất giống con gái nên bọn họ rất hay bắt nó ... " - Hải Đăng

" Ra vậy ... " - Nó đưa tay xoa đầu Susu ...

" Cảm ơn ... Cô đã bảo vệ nó ... " - Hải Đăng hơi đỏ mặt nhìn Nó ...

" Không có gì ... Đó là điều tôi nên làm ... Gọi tôi là Ngọc Yến ... " - Nó mỉm cười quay vào trong ...

" Anh hai ... Đó là tên Susu đã đặt cho chị ấy ... " - Susu cười rồi quay vào trong cùng Nó ...

" Ngọc Yến ... Tên đẹp ... Người cũng đẹp ... " - Hải Đăng cười hiền rồi quay ra ngoài phụ dân làng kéo chài và hỏi thăm ...

*****

Tối hôm đó ...

Nó ra ngoài mõm đá lúc sáng mà ngồi ...

Mắt đưa về phía xa xăm ... Khuôn mặt buồn rười rượi với hai hàng nước mắt thay nhau chạy trên gương mặt Nó ...

" Tại sao mình lại không nhớ gì ... " - Nó vò đầu khóc thét lên ...

" Cô làm gì ở đây giờ này ... " - Đăng đi đến bên cạnh Nó hỏi thăm ...

" Tôi ... Chỉ muốn hóng gió ... " - Nó đáp

" Gió biển đêm nay rất lạnh ... Cô tốt nhất nên vào trong ... " - Hải Đăng

" Tôi chỉ ngồi một lát thôi ...

" Cô vẫn còn yếu lắm đó ... Tôi ngồi đây với cô ... "

" Tôi muốn hỏi anh một chuyện ... "

" Cô muốn hỏi gì ... "

" Anh sao lại cứu tôi ... "

" Sáng qua ... Tôi đi vào dãy núi phía Tây làng tìm một ít thức ăn ... Thì thấy cô nằm trên luống rau ... Khắp người cô dính đầy máu ... Tôi liền mang cô về ... "

" À .... " - Nó gật đầu mệt mỏi ...

" Anh và Susu sống ở đây lâu chưa ... "

" Cũng khá lâu ... "

" Anh không có người thân sao ... Susu lại còn không đi học ... " - Nó nghiêng đầu ...

" Ba mẹ tôi làm ăn thua lỗ ... Phải vay tiền của bọn giang hồ ... Lãi suất cao cộng thêm không có tiền ... Họ đã dắt hai anh em tôi đến đây ... Đưa một ít tiền làm căn nhà nhỏ ... Rồi họ gieo mình xuống biển ... " - Đăng đã cay mắt ...

" Anh đừng buồn ... Họ chỉ là không muốn anh và Su chịu cực ... " - Nó an ủi Đăng ...

" Ít ra ... Anh còn có cha mẹ để nhớ ... Còn tôi thì ... Quên hết rồi ... " - Nó cười chua xót

" Gia đình cô chắc đang lo cho cô lắm đó ... " - Đăng

" Thôi đi ... Đừng nhắc đến nữa ... " - Nó xua tay ...

*****

" Choang "

Hắn ném chai rượu vào tường ...

Từ khi Nó mất tích ... Hắn đau đến quặng lòng ... Như một cái gì đó đè lên cơ thể ... Thật khó chịu ...

Luôn tỏ ra vui vẻ trước mặt Khánh Huy ... Nhưng quay lưng ... Lại là nổi đau chồng chất ... Nó như một cái gì đó thật mơ hồ ... Cảm giác đau đến nghẹt thở ...

Mọi thông tin của Nó như vào ngõ cụt ... Nó biến mất ... Lần cuối ... Gặp Nó cũng không ...

" Ngàn giờ anh đều nhớ em ... " - Hắn cầm tấm hình của Nó mà đau lòng ... Và đây cũng là lần duy nhất ... Hắn khóc ...

" ... " - Ngã người ra phía sau ... Hắn cảm nhận nổi đau mất đi người mình yêu ... Nhìn cô ấy đi vào nguy hiểm mà không thể làm gì được ... Hắn như lạc vào khoảng không vô vọng ...

Không một màu sắc ... Không một chút cảm xúc ...

6h Sáng ...

Hắn lái xe đến khu rừng kia ...

Nơi được cho là lần cuối thấy Nó ... Hắn đã cho người điều tra phía dưới vực thẩm kia ... Là một ngôi làng chài ...

" Cậu ... Mình đừng xuống đó ... " - Khánh Huy lay lay tay Hắn ...

" Nhưng xuống đó ... Sẽ tìm được gì Jersey ... " - Hắn ngồi xuống ... Vuốt má Huy ...

" Huy không muốn ... Cậu đừng xuống ... " - Huy sợ sệt nhìn xuống vực thẫm ... Trong đầu liên tưởng đến chuyện phải nhảy xuống ... ( Con thông minh ghê luôn đó Huy,nghĩ xấu cho ta không à,hôm qua còn kêu xuống )

" Ngốc ... Cậu có bắt con nhảy xuống đâu ... Chúng ta sẽ đi bằng đường khác ... " - Hắn như đọc được suy nghĩ của Huy liền bật cười ...

" Thật hả cậu ... Sẽ không nhảy xuống ... " - Huy tròn xoe mắt hỏi ...

" Từ bao giờ con nghi ngờ cậu vậy hả ... Về nhà chuẩn bị ... Mai sẽ đi cùng cậu ... " - Hắn bế Huy lên xe ... Chạy về thành phố ...



Sáng sớm hôm sau ...

Nó thức dậy sớm để chuẩn bị thức ăn và dọn dẹp nhà cửa ... Về phần thức ăn thì không có gì để nói ... Nhưng về phần dọn dẹp thì nó thuộc dạng không biết ... Nên chỉ làm qua loa

" Tôi có làm thức ăn ... Anh mau ăn rồi còn ra ngoài ... " - Nó bưng một đĩa cá kho còn vương khói đặt xuống bàn ...

" Cô ... Làm đó sao ... " - Đăng ngạc nhiên ...

" Tôi ... Tôi chỉ làm những gì mình biết thôi ... " - Nó lè lưỡi cười xòa ...

Ánh nắng ban mai xuyên vào ngôi nhà ... Chạm vào gương mặt trẻ con của Nó ... Khẽ kéo ghế ngồi xuống