
mạnh
" Linh ... Em bình tĩnh đi ... Họ đang trong phòng phẫu thuật ... " - Hoàng đau lòng nhìn gương mặt đầm đìa của Linh ...
" Hức ... Hức ... " - Linh gục đầu vào lòng Hoàng mà nức nở ...
" Anh hai ... Là người thân duy nhất của em ... Anh ấy nhất định phải không sao ... " - Linh chua xót nói ...
" Nhất định sẽ không sao ... " - Hoàng kéo Linh xuống ghế cho cô gục đầu vào vai mình mà khóc ... Anh đâu phải không lo lắng ... Nó chính là đứa em gái anh yêu thương hơn cả sinh mạng ... Mất đi Nó ... Rồi anh sẽ ra sao ...
Ngồi trước phòng phẫu thuật ... Linh và Hoàng không một chút rời mắt khỏi cánh cửa ...
Nó như một cái gì đó rất tồi tệ ... Như rằng sẽ nuốt chửng hai con người đó ...
" Ting "
" Em gái / Anh trai tôi sao rồi " - Hoàng và Linh đồng thanh ...
" Cô gái chỉ bị thương nhẹ ... Vết thương đã được khử trùng và băng bó ... Còn anh chàng kia thì đa qua cơn nguy hiểm ... Khả năng tỉnh lại còn phụ thuộc vào anh ấy ... " - Vị bác sĩ ôn tồn nói ... Sau đó bỏ đi ...
Y tá đẩy Hắn và Nó vào phòng hồi sức ...
" Tạm thời người nhà chưa thể thăm và chăm sóc ... Ngày mai hãy quay lại ... " - Cô y tá đóng cửa nói ...
*****
3h Sáng
" Ưm " - Nó cựa người tỉnh dậy sau giấc ngủ mên kia ...
Đầu nó đau giữ dội ... Nó chỉ nhớ là lúc rơi xuống cầu thang ... Lúc đó Nó nghe được giọng của Hắn ... Và rồi khi rơi xuống ... Một cái gì đó đã ôm lấy cơ thể Nó ... Rồi ngất xỉu ...
Gượng dậy để tìm Hắn ... Nó nhìn sang bên cạnh thì thấy Hắn ...
Hắn chỉ đang nằm đó ... Gương mặt xuống sắc hẳn ... Hơi thở vẫn đều đặn ... Trên bức điện tâm đồ ...
" Em sẽ phải trả thù cho mẹ ... " - Nó hôn lên môi Hắn ... Sờ lên gương mặt kia ... Rồi bỏ vào trong thay đồ ...
Lão già kia đã cố tình giết chết Nó ... Vậy thì tại sao nó lại đứng yên mà nhìn chứ ...
Nó uống một ngụm thuốc giảm đau ... Trang bị thêm súng ... Hai cây kiếm nhật đeo vào chỗ thắt lưng ... Và một vài châm kịch độc ... Nó điềm đạm ra ngoài ...
Lão ta không những cho người hại Nó ... Còn hại cả người con trai Nó yêu ...
Nhất định mối thù này sẽ được trả bằng chính xương máu của lão ...
********
Chiếc xe Ferrari mui trần màu đỏ lao nhanh trên con đường khuya vắng bóng người ... Tiếng động cơ như xé toạt màn đêm yên ắng ... Làn khói phả vào không trung ... Ánh đèn mờ ảo ... Như nuốt trọn tất cả ...
" Cô thấy thế nào " - Ngọc Hạ lên tiếng ...
" Ổn " - Nó lạnh tanh ...
" KÍTTTTTTT "
Chiếc xe thắng gấp trước tòa nhà Tusaly ...
Cả hai cô gái cũng bước vào trong ... Gương mặt lanh tanh không một cảm xúc ...
" Tôi đi trước " - Ngọc Hạ đưa tay ra ý chỉ dừng lại ...
" Cẩn thận một chút ... Có gì thì cứ liên lạc qua bộ đàm ... " - Nó lạnh tanh lùi ra sau ...
Ngọc Hạ ngang nhiên đi dọc dãy hành lang của tổ chức ... Người của lão già kia thấy cô liền tránh sang một bên ...
" Cạch "
Ngọc Hạ mở cửa bước vào ...
" Haha hôm nay con có việc gì lại đến thăm ta sao ... " - Lão già kia thấy cô liền nở nụ cười khẩy trên môi ...
" Chết tiệt ... Ông còn vui vẻ được sao ... Phong đã bị bắt ... Ông còn bĩnh thản ở đây ... Bọn nhóc kia mà biết được ... Ông chắc chắn sẽ chết không có chỗ chôn " - Ngọc Hạ như bực tức nói ...
" Haha ... " - Lão ta cười to ... Đứng dậy khỏi bàn làm việc mà lại gần cô ...
" Con nghĩ sẽ dễ dàng như vậy sao " - Lão già kia nhếch mép ...
Với tay lấy cái điều khiển ... Bật lên ... Màn hình phản chiếu hai cô gái đang đi dọc trên hành lang ... Và hai cô gái kia không ai khác chính là Ellie và Yun ... Lão ta tiếp tục nhấn nút chuyển trên phía điều khiển ... Và tiếp theo là hình ảnh của 3 chàng trai ... Gin,Thiên và Jey ... Cuối cùng chính là hai cô gái đang đi từ cửa đi vào ... Đó chính là Ngọc Hạ và Nó ...
Ngọc Hạ từ đầu đến cuối tái xanh mặt mày ... Cô không ngờ rằng một người rành đường đi nước bước như Nó và Cô lại bị lão ta vạch trần một cách dễ dàng ...
Khẽ đứng dậy lùi ra sau ... Tránh khỏi ánh mắt nguy hiểm của lão ta ...
Ngọc Hạ ném về phía trước quả boom mù ... Cô nhanh chóng đánh gục từng hàng vệ sĩ bên ngoài mà bỏ chạy xuống chỗ Nó ...
Ngọc Hạ xuống đến nơi nhưng không thấy Nó ở đâu ...
" Ưm ... Ưm ... " - Từ một góc khuất của tòa nhà ... Ngọc Hạ nghe tiếng động lạ liền chạy đến ...
Một cánh tay đưa lên như kêu cứu ... Tiếng kêu phát ra từ thùng nước lớn ...
Ngọc Hạ gắng hết sức mà kéo tay cô gái kia lên ...
" Này cô gì đó ơi ... Cố gắng nhé ... Tôi sẽ cứu cô ra ... " - Ngọc Hạ lấy tay mình ... Gắng hết sức mà kéo tay cô gái đang vùng vẫy kia lên ...
Cuộc giằng co hơn 5phút ... Cuối cùng cô gái kia cũng đã ra ngoài ... Không ai khác chính là Nó ...
" Khụ Khụ ... " - Nó ho sặc sụa ... Nước trong miệng trào ra ...
Cơ thể ướt sũ