
iọng của nó là tôi biết chẳng tốt đẹp gì
- Ơ DM cũng to mồm phết nhỉ? – 3 thằng nó cười
- Tao ko quen bọn mày, ko dư hơi nói chuyện. – Tôi nói rồi quay mặt định đi, 2 tay nắm sẵn và chân cũng chuẩn bị vọt. Cái chuyện khà khịa này tôi chẳng lạ, cũng chẳng sợ cái bọn này, vì nếu nó có bản lĩnh thật thì đã bụp tôi luôn rồi chứ chẳng cần nói nhiều
- Biết điều thì mày tránh xa con Mỹ ra! – 1 thằng trong số đó lên giọng
- À, thì ra chuyện đó! Tránh xa là tránh xa thế nào? – Tôi quay lại
- DM con Mỹ nó có người tán rồi, không đến lượt bọn nhãi lớp 10 chúng mày. Bố cảnh cáo mày biết điều thì biến gấp!
- Mày ghen à?
Tôi chưa nói dứt câu thì 1 thằng đã giơ tay lên tát, tôi đỡ được, định quay người “chuồn là thượng sách” thì “hự”! Tôi lĩnh trọn một đá ngay khoảng giữa ngực mà bụng, tôi cảm nhận rõ cái mũi giầy của nó rất cứng. Tôi gục hẳn xuống đường, chống tay xuống đất cố gắng thở mà cảm giác như phổi của tôi đã vỡ đâu hết sau cú đá của nó.
-DM bố mày nói nhẹ thì ko nghe
- Đập chết cmnd cho nó chừa
Bọn nó nói vậy rồi sút cho tôi mầy cái nữa vào bụng, tôi chẳng đứng dậy mà đỡ được nữa mặc dù máu hận sôi sung sục. Tôi thấy 1 thằng đá trượt, bứt đứt cái dây cặp của tôi và nó đá ra xa. Tôi cố gắng ôm lấy bộ phận quan trọng – cái đầu và che chắn tối đa cho khuôn mặt, tụi nó sút tôi như sút banh vậy, vừa sút vừa chửi. Xui xẻo cho tôi là lúc đó chẳng có I đi qua, đường vằng như tờ, hai bên đường là bờ thành của trường tôi và cái SVĐ, chẳng có một cái nhà nào gần đó cả.
- Ê mấy tên kia làm cái gì thế?
- Mọi người ơi cướp cướp!
Tôi nghe thấy tiếng hét lanh lảnh của con gái, tiếng mấy thằng kia lầm bầm rồi bọn nó bỏ đi. Uất hận không nhớ rõ mặt bọn nó!
- Trời ơi Hoàng! Em có sao ko vậy? Tỉnh dậy xem nào? Hoàng! Hoàng!
Tôi vẫn đang lồm cồm cố bò dậy, mặt vẫn cắm xuống đường, ráng mở mắt ra xem ai thì tôi nhận ra chiếc áo khoác xanh quen thuộc: là chị Mỹ và chị Hường
- Em sao thế? Sao lại bị đánh ở đây? Có sao ko? Sao ko chạy, ko la lên? ....
Hai bà ấy hốt hoảng đỡ tôi dậy, hỏi dồn dập. Tôi chẳng còn hơi mà trả lời, cố nhìn quanh thì thấy có người khác đang chạy lại phía tôi, 3 thằng kia thì đang lững thững bỏ đi, có ngoái lại nhìn.
- Ơ thằng này? Có sao ko? Nó mới vừa trong trường đi ra 1 lúc mà!
Thì ra người chạy lại chỗ tôi là bác bảo vệ của trường, bác ấy cũng hốt hoảng chẳng khác nào 2 bà chị của tôi, đỡ tôi lên nhìn nhìn dò xét xem có máu me gì không.
- Để chị đưa em lại bệnh viện! – Chị Mỹ nói như khóc rồi tính dìu tôi
- Em ko sao đâu! Đưa em lại chỗ thầy Thành dạy thêm đằng kia, bạn em ở đó. – Tôi ngăn chị lại
- Ừ ừ, để chị chở! Em k sao thật chứ? Đừng làm chị sợ nha! – Chị Mỹ rồi rít
- Ko sao thật! – Tôi cố cười mà cái mặt nhăn nhó
Chị Hường với chị Mỹ đỡ tôi lên xe đạp, tôi ngồi sau xe dựa hẳn đầu vào chị Mỹ, một tay vẫn ôm ngực vì đau lắm. Chị Hường đạp xe theo sau, chốc chốc 2 bà ấy lại hỏi “có sao ko?”, “hay là đi bệnh viện nhé”.
Chiếc xe đạp dừng lại trước cửa lớp học thên của thầy Thành (thật ra là 1 ngôi nhà khác của nhà cái Ngọc, ko ai ở cả, bố mẹ nó cho các thầy thuê làm chỗ dạy thêm) thì cũng là lúc lớp đang ra.
- Trời ơi Hoàng? Cậu làm sao thế? – Con Tâm nó la toáng lên khi tôi từ trên xe ngồi phịch xuống cái cây cụt trước nhà
- Em ý bị 3 thằng nó đánh ở gần cổng trường! – Chị Mỹ vừa đỡ tôi vừa nói
Thằng Dũng nghe thấy thế thì nó lấy xe của chị Mỹ phi vút đi, mấy thằng con trai cũng vội vàng đuổi theo. Tôi ở lại với 1 đám con gái, tụi nó khóc lóc hỏi han đủ đường mặc dù tôi chẳng bị chảy máu ở đâu cả. Lo lắng cho tôi nhất vẫn là chị Mỹ và cái Ngọc. Dìu tôi vào nhà nằm đừ ra cái ghế băng, cái Ngọc nó cởi cúc cái áo trắng của tôi ra, tôi thấy nước mắt rơi trên khuôn mặt nó và chị Mỹ, cả người tôi bầm tím, đỏ rực.
- Tao đã dặn mày rôi! Ko cẩn thận để ra nông nỗi này! – Nó vừa khóc vừa mắng tôi
- 3 thằng ấy nó xúm vào đánh, bọn chị đi qua thấy đánh nhau mới hô lên. – chị Mỹ thút thít
Con Ngọc nó kiếm đâu được lọ dầu gió, nó đổ đầy lên người tôi, nồng nặc cả nhà. Lùm xùm 1 lúc thì tôi cũng ngồi dậy được, chẳng nói chẳng rằng, trong lòng tức tối đến tận cổ. Tôi cúi nhìn xuống những vết bầm tím trên người mình, cái chỗ bị đá quả đầu tiên nó đã thâm đen lại, đấy cũng là chỗ tôi bị đau nhất. Cử động thử tay chân thấy đều ổn, có ngực hơi đau, quay người thì các cơ như co rút lại, đau lắm. Tôi đứng dậy vào nhà tắm soi gương, mặt mũi vẫn ổn, vậy là về nhà có thể Mẹ không biết.
Tôi ra ngòa ngồi trả lời mấy câu hỏi của chị Mỹ và bọn con gái thì thấy thằng Dũng với mấy thằng nau74 trở về, nhìn nó là tôi biết nó không kiếm được bọn kia
- Bọn nào? – Nó hỏi tôi cộc lộc
- Đéo biết, 3 thằng chưa gặp
- Có sao ko? – Nó vẫn cộc lốc
- Bầm dập mấy chỗ, chắc ko sao
Nó tức tối đá cái cánh của 1 cái rầm, mấy