Polly po-cket
Tình Học Trò.

Tình Học Trò.

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324503

Bình chọn: 8.00/10/450 lượt.

cười lắm!

- Có thật là em hay xem thư của Phương không đấy? – Tôi chưa tin lắm

- Xí, không những xem thư, em còn biết hôm trước anh đi uống nước với nó, anh còn khen nó có đôi mắt đẹp nữa đúng ko?

Chết mẹ! Tôi đơ ra sau câu nói của nó. Chuyện đi uống nước thì ko nói làm gì, nhưng mà cái chuyện tôi khen Phương có đôi mắt đẹp thì hơm đó chỉ có tôi với Phương, sao nó cũng biết cơ chứ? Xấu hổ quá đi mất thôi! Vụ này là thật rồi!

- Hihi, thế Phương có nói gì ko? – Tôi giả ngơ

- Anh định moi tin à? Còn lâu nhá! Em không có bán đứng bạn bè đâu!

- Sao lại bán đứng bạn bè? Anh giúp em thế rồi chẳng lẽ anh hỏi xíu cũng ko trả lời sao? – Tôi làm mặt buồn dù câu nói của nó như gáo nước lạnh dội vào đầu tôi

- Không được! – Nó vẫn kiên quyết

- Thế kể anh nghe chút về Phương được không? Chút xíu thôi rồi chiều anh dẫn đi ăn bánh khoai, đi ăn chè! – Tôi lấy đồ ăn ra dụ dỗ nó

- Không thèm! Anh đừng có hòng – Nó vẫn cương quyết

- Thế như thế nào thì mới được hòng? Hay là anh trả công hậu hĩnh theo ý em muốn?

- Là anh nói đấy nha! – Nó reo lên, giờ tôi mới biết tôi mắc bẫy của nó rồi

- Ừ tất nhiên là anh nói! Nhưng ko có được làm quá đâu đấy! – Tôi chữa hớ

- Được rồi! Để em suy nghĩ 2 ngày rồi trả lời. Chiều ngày kia giờ này, chỗ này nha! – Nó lưỡng lự

- Thôi lên lớp kìa! Thầy vào rồi! – Nó hốt hoảng

Tôi nhìn theo cái dáng lăng xăng, tung tăng của nó. “Cũng dễ thương phết” – cơ mà ông thầy tôi nói đúng, cái mồm của nó thì dễ thương bằng 10 thế này cũng ko đủ gỡ gạc lại được. Mà không biết tôi có khỏi bị nó cho vào tròng gì đó vì nãy trót nói hớ không biết nữa! Nhưng thôi kệ, dù gì nó cũng có vẻ biết nhiều, lôi kéo nó về làm đồng minh cũng lợi, lại bớt đi được 1 tai họa nếu chẳng may nó bị tên tình địch nào đấy của tôi lôi kéo. Nhưng mà cái tin đồn mà theo con quạ nó nói thì cả trường đều biết ấy là thật hay đùa nhỉ? Ko biết đứa nào bày ra nữa? Hay lại là thằng Kiên?



Sáng hôm sau tôi lại kéo mấy thằng bạn sang lớp A5 chơi, cũng kể cho bọn nó vụ con quạ hôm qua và những lo ngại của tôi về lời đồn. Phải có đứa nào làm gì đấy thì bọn nó mới tản ra hết vậy chứ!

- Mày làm hả Kiên? – thằng Trung quay sang hỏi ngay mục tiêu đáng khả khi nhất

- Điên à? Tao làm gì đâu? Có mỗi lần trước hồi thằng Hoàng nó mới biết con kia, tao có qua “nói nhỏ” với mấy đứa khối 10 là “nhường lại” thôi chứ rỗi éo đâu mà lo lắm vậy? Tao thề! – thằng Kiên phân bua trước ánh mắt soi mói của mọi người

- Tao làm đấy!

Tiếng thằng Cường vang lên làm mọi ánh mắt lại đổ dồn về nó. Quái lạ, thằng này mọi ngày đâu có thích cái trò chém gió này của bọn tôi mà nay cũng sang đây tham gia? Nó hiên ngang bước vào ngồi cạnh con Ngọc.

- Sao nay mày lại cao hứng thế? – thằng Dũng quay qua hỏi thằng Cường

- Thấy có đứa con gái mà bọn mày bày trò mãi không xong, sợ mang tiếng ra thôi – Nó trả lời tỉnh bơ

- Thế mày làm gì? – Tôi hỏi

- Làm gì đâu tao bảo mấy đứa em (đệ tử của nó) “đưa tin” là bạn tao đang tán con bé đấy thôi. Có cho tiền cũng chẳng thằng nào dám nhào vào!

- Ax ax, mày làm thế thì đến tao cũng chẳng dám! – Bọn tôi tí té ghế hết

- Mày cứ yên tâm mà tán nó, có gì tao xử! – thằng Cường quay ra nói với tôi

- Nhưng mày đừng làm cái gì quá đấy nhá! Vụ bà Mỹ hồi trước ko nhớ sao? – thằng Dũng lo ngại

- Ko phải việc của mày, tao tự biết làm gì, toàn mấy thằng vớ vẩn ko đáng đụng tay, tao cũng éo bao giờ đánh nhau vì đứa con gái đâu!

- Bọn mày cứ làm việc của bọn mày đi, tao ko quan tâm! – thằng CƯờng nói tiếp rồi bỏ đi

Nó xưa nay vẫn thế, lúc nào cũng lạnh lung, lừ lừ như tàu điện vậy, nhưng tôi biết nó rất quý tôi, lần này là nó muốn giúp tôi thật nên mới lên tiếng thế!

Sau buổi “họp ngắn’ thì bọn bạn đồng tình để tôi tiếp tục “khai thác” con quạ. Bọn nó cũng thắc mắc là sao tôi nói chuyện với con quạ lại không run? Tôi cũng chẳng biết nữa, bình thường tôi cũng biết ăn nói lắm mà chẳng hiểu sao có em Phương là tôi cứng họng thôi!

Đúng như lịch hẹn, tôi ra ngồi chờ con quạ một lúc thì nó tung tăng chạy ra, mặt hớn hở

- Sao lâu vậy quạ? – Tôi hỏi khi nó đến gần

- Này, lại muốn cãi nhau à? – Nó nói rồi ngồi phịch xuống ngay cạnh tôi, chẳng ngại ngùng gì

- Đâu có, anh đâu dám cãi nhau với em! – Tôi trêu nó

- Giờ anh muốn em làm tay trong cho anh đúng ko? Công cao đấy! – Nó vào thẳng vấn đề

- Cao thế nào? Nói anh nghe thử.

- Thứ nhất là ko được gọi em là quạ nữa! – Nó nói rồi nhéo tôi cái rõ đau

- Ừ ừ ko gọi thế nữa! Được chưa! – Tôi hốt hoảng

- Thứ 2 là 1 chầu bánh khoai thì em mới có hứng nói!

- Ax ax, sao hôm qua bảo không thèm? Mà em nói luôn đi xem nào!

- Hôm qua khác, hôm nay khác, anh ko chịu thì thôi!

- Rồi rồi chịu, nhưng chầu bánh khoai là phải nói đấy nhá! – Tôi giao hẹn thêm