XtGem Forum catalog
Tình Yêu Của Cô Nàng Lạnh Lùng

Tình Yêu Của Cô Nàng Lạnh Lùng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322251

Bình chọn: 7.00/10/225 lượt.

êu Jun nhưng tôi lại chẳng biết gì về cô ấy cả.

-Để ta nói cho.-ba nó và Kai bước vào.

-CÁch đây 2 năm, khi đó cả nhà ta đều sống tại VN. Ta còn có 1 người con trai lớn tức là anh trai Jun tên hay gọi là Jen, ngày hôm xảy ra vụ việc là đúng vào ngày tổ chức lễ đính hôn của của Jen, cái bọn công ty CT vốn có thù hằn với nhà ta nên đã bắt cóc nó rồi gọi Jen tới. Nhưng nào ngờ cái lũ khốn đó còn đua xe và lấy thân Jen làm đích ngay trước mặt nó. lúc đó nó đã tức giận và đau khổ tới mức nào, không còn biết gì nữa, nó lao tới bảo vệ Jen dù Jen đã trút hơi thở cuối cùng rồi. Trước khi bỏ đi bọn chúng còn để lại 1 nhát chém dài trên người con bé, vết sẹo vẫn còn đến tận bây giờ. Sau đó, vẫn chưa bình phục hẳn, nó vẫn khăng khăng đi thăm mộ cùng người vợ chưa cưới không thành của thằng Jen. Tưởng như vậy là kết thúc, đang qua đường, 1 chiếc xe ô tô đâm sầm vào bọn nó, nó đã bị chấn loạn tâm lý sau 2 cái chết của những người nó rất yêu quí. Từ đó nó trở nên lạnh lùng, tự nghĩ mình là tác nhân của mọi tội lỗi nên nó luôn xa lánh mọi người bởi sợ người mình yêu quí sẽ có chuyện gì xảy ra. Còn cái công ty CT đó rồi sẽ sụp đổ nhanh chóng thôi, ta đang tìm những bằng chứng phạm tội của chúng.-ông Lâm rận run lên khi kể lại, lại vừa đau xót.

Tất cả lặng thinh nghe, Jan và Jul lại khóc từ lúc nào rồi. Hắn không ngờ mọi chuyện lại kinh khủng đến vậy và quyết tâm giúp nó rũ bỏ mặt nạ lạnh lùng.

End chap 7

cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện của mình.



Cậu đang làm gì vậy?-mới sáng sớm dậy hắn đã thấy nó đang sửa sọan như chuẩn bị đi đâu.

-Tránh ra giùm.-nó nói lạnh, khuôn mặt không chút biểu cả, đến cái liếc nhìn hắn cũng không có làm hắn vô cùng buồn. Đúng lúc này Jan và Jul đến thăm.

-Mày đang bệnh mà định đi đâu vậy?-Jul vừa hỏi vừa ấn nó ngồi xuống giường.

-Xuất viện.-nó trả lời cộc lốc rồi đứng dậy xách đồ đi thẳng làm 2 con bạn phải đuổi theo.-"Xin lỗi"...

Sau khi ra khỏi bệnh viện, nó bắt chiếc taxi về thẳng nhà, mở cửa ra, nó vứt phịch túi đồ xuống sofa. Jan và Jul chẳng hiểu gì cũng ngồi xuống theo.

-Bọn mày còn nhớ nhỏ Hồ Ly không?-nó đưa tay lên day day 2 bên thái dương hỏi.

-Mày vẫn còn nhớ bọn chúng sao? Vậy thì tội nghiệp Ken quá, mày lại chỉ quên mỗi hắn thôi...-Jan nói.

-Tao không quên ai cả.

-Sao cơ? Không quên...chẳng nhẽ mày...?

-Đúng. Trong thời gian này tao cần tìm những bằng chứng phạm tội của công ty CT.

-Vậy mày đã tìm được gì rồi?

-Không nhiều. Tao tìm được 1 số bằng chứng trốn thuế của bọn chúng, 1 vài vụ hối lộ và đạo ý tưởng của 1 số công ty. Và nhỏ Hồ Ly chính là con gái của tay giám đốc kh*n n*n đấy...đồng thời cũng chính cô ta thuê người hại tao nằm viện gần 2 tháng.-ánh mắt nó tóe lên tia lửa giận dữ.

-Đúng là cha nào con đấy mà.-Jan.-Thế mày định làm gì tiếp theo?

-Tao đã cài người vô đấy rồi, chỉ cần 1 chút sơ hở là tao sẽ hack vô máy chủ của chúng. Nhưng đầu tiên phải xử đứa con gái quí hóa chứ nhể...hừ-nó hừ lạnh 1 cái rồi quay về phòng nghỉ.

Sau quá trình 1 tháng trời chuẩn bị, tính từ khi nó nằm viện tới giờ là đã gần 3 tháng nghỉ hè. Cả bọn lại sắp tới trường cho năm học lớp 12. Chuyện tình của Jul-Kan, Jan-Kin đều ổn cả, thỉnh thoảng là nhỏ Nhẫn Tâm và Hai Lác chọc gậy bánh xe 1 chút nhưng đều không thành công. Người đáng nói nhất là hắn, hắn vẫn nghĩ là nó không nhớ hắn nên luôn tìm cách giúp nó nhớ lại nhưng vì chuyện hệ trọng trước mắt mà nó đành đóng cái vai lạnh lùng làm hắn rất đau khổ. Còn gì đau khổ hơn khi mà người mà mình yêu thương lại không nhận ra mình cơ chứ...

Hôm nay là ngày cả bọn tới trường dự lễ khai giảng.

-Ô là la...xem ai tới trường nè mày...hình như là con hươu què phải nằm viện 2 tháng thì phải...-nhỏ Hồ Ly bước tới cùng 2 con bạn cười hô hố rất vô duyên. Thực sự là ngày hôm nay bọn chúng trông rất...kinh khủng. Bởi muốn mình nổi bật nên bọn Hồ Ly thi nhau đánh mắt đen như...gấu trúc, mà màu hồng phấn đậm và đôi môi không thể đo hơn với phụ kiện xanh đỏ như con tắc kè vậy.

-Tôi có biết cậu không?-nó diễn như mất trí nhớ.

-Ô hô...tao tưởng chỉ là tin đồn nhưng không ngờ mày mất trí thật đó hả?-Nhẫn Tâm bĩu môi nói. Bọn chúng vẫn chưa biết được gia thế của bọn nó mới dám lên mặt như thế.

-Rồi, tránh ra đi, choáng đường chướng mắt quá!!!-Jul khó chịu.

-Á à...mày nghĩ mày là ai mà dám lên giọng với tụi tao? !@#$%%^&*&&$##...-Hai Lác nghiến răng chửi tục.

*Chát*-1 tiếng động khiến mọi việc ồn ào của đám học sinh trong trường phải dừng lại há hốc miệng sốc. Và người tạo ra cú tát đó chính là nó giáng vào khuôn mặt tấn phấn của nhỏ Hai Lác, in nguyên 5 ngón tay trên đó xong bỏ đi thẳng không quên bỏ lại cái liếc mắt rợn người. Bọn hắn đến sau khi vụ việc xảy ra nên chả hiểu gì cả, về chỗ lớp mình để buổi lễ bắt đầu.

Vẫn bài phát biểu hàng năm của thầy hiệu trưởng không sai 1 từ làm cả lũ buồn