
-Cậu biết tại ai mà tớ ra nông nỗi này ko hả?_Quỳnh Anh.
-Lí do?_Thiên Trọng.
-Tại cậu đó. Lệ Thúy sai người làm._Quỳnh Anh.
-Cậu chắc chắn._Thiên Trọng.
-Uk._Quỳnh Anh.
-Cô ta sẽ phải trả giá về hành động của mình._Thiên Trọng nói 1 cách chắc chắn.
-HẢ???_Quỳnh Anh khó hiểu trước câu nói của Thiên Trọng.
Đang định hỏi thêm thì một người khác bước vào?
-Thiếu gia? Tiểu thư đã đến giờ uống thuốc? -Chị Hoa, chị cho câu ấy uống và ăn đi._Thiên Trọng nói rồi đi ra ngoài.
-Cậu đi đâu vậy? Đây là đâu???_Quỳnh Anh hỏi.
-Nhà tớ._Nói rồi cậu ra khỏi phòng.
-Sao cơ???_Quỳnh Anh.
-Tiểu thư, đây là nhà của thiếu gia mà._Quản gia nói.
-Đây là Hoa kỳ phải ko ạ?_Quỳnh Anh.
-Đúng vậy._Quản gia.
-Tiểu thư, cô ăn đi.
-Cảm ơn chị._Quỳnh Anh lễ phép.
Sau khi đã giải quyết hết cả, Quỳnh Anh bước ra ngoài để hít thở khí trời.
-Woa! Nhà gì mà to dữ vậy?
Đang đi dạo trong vườn thì bất chợt nghe thấy tiếng đàn pianô rất hay và êm dịu và sâu lắng. Những tính hiếu kì và tò mò đã đưa Quỳnh Anh đến nơi phát ra tiếng nhạc đó. Trước mặt Quỳnh Anh là 1 khu vườn với màu xanh là chủ đạo. Đôi chân nhỏ bé của nó cứ bước đi dù ko biết đây là đâu. Từ xa, Quỳnh Anh rất ngạc nhiên và vô cùng thích thú:
-HOA BỒ CÔNG ANH.
Đúng vậy? Trước mặt Quỳnh Anh là một cánh đồng hoa bồ công anh, một loài hoa ko màu sắc sặc sỡ, ko hương thơm quyến rũ nhưng sự tinh khiết của bông hoa khiến Quỳnh Anh rất thích thú. Những bông hoa khoác trên cái áo choàng bông nhẹ, trắng muốt và min như những chiếc lông ngỗng. Từng sợi bông nhỏ theo gió bay xa.
Nó lấy tay bắt hình các loa và hét lên:
-Đẹp quá! Đây là thiên đường! Thiên đường của lòng tôi.
Nói rồi, Quỳnh Anh chạy lại cánh đồng hoa bồ công anh nhảy múa, dường như nó rất say mê mà ko để ý thấy Thiên Trọng đang đánh đàn mà mắt vẫn ko rời khỏi Quỳnh Anh. Hình ảnh cô bé vui đùa cùng hoa bồ công anh làm Thiên Trọng xao động.
Cứ thế, một người đánh đàn, 1 người nhảy múa. Khung cảnh thật đẹp!!! Buổi chiều ánh mắt trời đã chiếu lên cao, từng tia nắng len lỏi chiếu dọi khắp nơi như một màu vàng nhuộm lên tất cả vạn vật, từng cơn gió thổi nhẹ mang theo những sợi bồ công anh chu du khắp nơi. Nhờ ánh nắng tinh nghịch chiếu nhẹ lên mặt đất, Thiên Trọng đã hoàn thành tác phẩm của mình. Vì cậu là một thiên tài âm nhạc nên ko những có thể chơi được nhiều nhạc cụ mà cậu còn là một nhạc sĩ rất xuất sắc. Khu vườn màu xanh với cánh đồng bồ công anh chính là nơi cậu chuyên tâm sáng tác. Nếu như ko được sự cho phép của cậu, ko ai được phép đặt chân vào nơi này. Nhưng khi biết Quỳnh Anh đến đây. Ko hiểu sao cậu cũng để yên cho cô ấy như vậy. Như nhớ ra điều gì đó, cậu nhanh chóng đi tìm nó. Tìm đã rất lâu mà ko thấy cứ tưởng nó về trước rồi. Nhưng cậu đã dừng lại, trước mặt Thiên Trọng nó đang cuộn tròn người ngủ cách đó ko xa. Khuôn mặt trắng hồng, đôi lông mày đen láy trên môi nở 1 nụ cười tươi. Cậu mỉm cười và tiến lại gần: -Dậy đi, đây ko phải là chỗ cậu ngủ đâu? Heo ngốc!!!
Đang say sưa giấc ngủ, có tiếng người gọi làm nó tỉnh giấc, dụi mắt nói:
-Có chuyện gì thế? Tớ đang ngủ mà.
-Chỗ này mà cũng ngủ được hả?_Thiên Trọng.
-Hi hi hi, mà sao đây là nhà cậu sao tớ ko thấy ba mẹ câu đâu vậy?_Quỳnh Anh.
-Họ di vòng quanh thế giới rồi._Thiên Trọng. -Ra vậy à. Mà sao cậu ko đưa tớ vào khách sạn mà lại đưa về nhà cậu chứ?_Quỳnh Anh thắc mắc.
-Tại ở đó ko có ai chăm sóc cậu chứ sao?_Thiên Trọng.
-Thankyou nha._Quỳnh Anh.
-Từ giờ cậu sẽ ở đây cho đến khi chúng ta hết kì thực tập._Thiên Trọng.
-Ok. Hi hi hi.._Quỳnh Anh.
Cảm ơn cuộc sống đã cho tôi thấy cánh hoa Bồ Công Anh. Với tôi, Bồ Công Anh tượng trưng cho bình yên và niềm tin về một tình yếu vĩnh cửa, một tình bạn đẹp. Bồ Công Anh mang lại cho tôi sự tự tin, can đảm và hạnh phúc. Sự tự tin về cuộc đời này, sự can đảm để vượt qua khó khăn, thử thách. Phải chăng đó là sự kì diệu của cuộc sống này…???
***Bồ Công Anh Manucian***
Tập 34
Hôm nay phòng thiết kế có một cuộc họp quan trọng.
-Tuần sau đã là giáng sinh rồi. Phòng thiết kế của chúng ta sẽ ra một sản phẩm mới độc đáo cho mùa giáng sinh này nhé_Bảo Hùng.
-OK. Nhưng ai đã có ý tưởng gì chưa?_Trung Huân.
-Chúng ta sẽ lấy các cặp tình nhân làm ý tưởng đi_Trinh Cúc.
-Như vậy sẽ rất nhàm chán!_Mạnh Hy.
-Hay là con tuần lộc, ông già tuyết!_Khánh Kiều.
-Mọi năm đã như thế rồi_Cát Y.
-Quỳnh Anh, Thiên Trọng 2 em có ý kiến gì không?_Quang Hiến.
-Em thấy nên lấy hình tượng của những bông hoa violet, hoa hồng và hình ảnh của các ngôi sao. Các anh chị thấy thế nào?_Thiên Trọng.
-Ý kiến hay đấy_Huệ Dương.
-Lạ và độc đáo_Hạnh Nhung.
-Anh sẽ giao cho em và Quỳnh Anh phụ trách l