
nữa
thay vào đó là một giọng thều thào:
- Thôi các em giao lưu với thầy giáo mới đi
Những tiếng la hét lại rộ lên, thầy Nam
đi ra khỏi lớp không quên để lại một cái lắc đầu ngán ngẩm: " lũ trẻ
thời nay thật là..haizzz"
Còn lại một mình ông thầy khỉ lông vàng
bắt đầu khoa môi múa mép nở nụ cười sát gái khiến cho bọn con gái trong
lớp gần như phát điên lên. Rồi cất giọng dịu dàng hắn ta nói:
- Chào các em, thầy là Quốc Thiên, từ hôm nay thầy sẽ tạm thời chủ nhiệm lớp ta, mong các em giúp đỡ.
Lại cười, có vẻ như ông thầy khỉ vàng
hiểu rất rõ lợi thế của mình là nụ cười sát gái nên đem ra dùng suốt, hừ đúng là nhìn thấy ghét.
Diệp Chi lớp trưởng đứng lên hô to:
- cho một tràng pháo tay nào cả lớp
- RÀO…RÀO…RÀO…._ một tràng pháo tay ròn rã vang lên, ơ hơ hơ cái bọn này làm cứ như là đi xem xiếc thú không bằng.
Tiếng vỗ tay vừa dứt lũ con gái ở dưới
đã nhao nhao lên hỏi, toàn những câu hỏi vớ vẩn đại khái là thầy bao
nhiêu tuổi, có người yêu chưa, nhà thầy giàu không v.v.. đúng là suy
nghĩ của con gái. Cuối cùng Diệp Chi là người may mắn được đứng lên hỏi
ông thầy khỉ vàng một câu. Con nhỏ yểu điệu đứng dậy, dịu dàng nói: (
khiếp bình thường quát lớp như đúng rồi thế mà giờ thì….)
- Thầy có thể cho tụi em biết ấn tượng của thầy về trường Thanh Đằng là gì không?
- Câu hỏi của em rất hay_ lại cười (
muốn bẻ răng lắm rồi)_ Trường Thanh Đằng nổi tiếng là ngôi trường có nền giáo dục tốt, cở sở vật chất khang trang, đào tạo ra nhiều nhân tài,
hôm nay được chứng kiến quả thực là trăm nghe không bằng một thấy,
trường có cảnh quan rất đẹp, học sinh các em đều rất ngoan tuy nhiên….
- Sao hả thầy?_ lũ con gái ở dưới lại nhao nhao lên
- Chậc buổi sáng thầy vừa bị một nữ sinh đâm phải, cô bé có lẽ cũng tầm tuổi các em, cô bé đã để lại cho tôi một ấn tượng xấu…
ĐOÀNG…. Gì gì thế này cô nữ sinh ấy chẳng phải là tôi sao??
- Ấn tượng xấu sao thầy?
- Cô bé ấy là người đâm vào tôi trước nhưng không những không in lỗi mà còn đòi tiền bồi thường.
Cái gì cơ, tôi đòi hắn tiền hồi nào chỉ
tại lúc đó tôi tức quá nên mới buột miệng nói thôi, vậy mà hắn dám vu
oan cho một con người vô (số) tội như tôi. Thằng chết tiệt ấy lại tiếp
tục bằng một chất giọng buồn buồn như con chuồn chuồn:
- Haizz... sự thực là nó để lại cho tôi một ấn tượng không tốt về hs trường Thanh Đằng
Lũ con gái trong lớp bắt đầu lôi..tôi ra để chửi rủa, những lời lẽ độc ác được phun ra khiến tôi lạnh cả xương
sống, tiếng con Linh "loa" lanh lảnh:
- Tao mà biết con nào, tao dần cho nhừ xương.
Thế này thì quá lắm rồi, như một phản xạ tự nhiên, tôi đập tay xuống bàn một cái rõ mạnh _ RẦM_ rồi đứng bật dậy gườm gườm nhìn ông thầy khỉ vàng trước con mắt sửng sốt của cả lớp….
Thằng thầy khỉ vàng giật mình nhìn lại
tôi bằng đôi mắt mở to đầy kinh ngạc (Hừ mở to nữa ra mà nhìn bổn cô
nương người vừa bị ngươi nói xấu đi, đồ gắp lửa bỏ tay người), rồi ngay
sau đó lại cười toe nói:
- Sao vậy? em có điều gì muốn hỏi à?
Gần trăm con mắt đều quay xuống nhìn như thể tôi là một sv lạ vừa đáp xuống trái đất.
Con Trang bên cạnh cũng ngước con mắt dò hỏi lên nhìn tôi, không khí trong lớp im lặng đến ngột ngạt. Tình trạng đó kéo dài trong năm, ngay sau đó tôi đã lấy lại được bình tĩnh nở một
nụ cười không thấy mặt trời đáp:
- Dạ không, chỉ là em thấy con kiến đang bò trên bàn nên ngứa tay đập chết nó thôi ạ._ tôi nghiến răng trèo trẹo cố gắng sao cho giọng nói của mình ít mùi tà khí nhất.
- Ồ nghe có vẻ em rất ghét kiến?_ lại cười
- Không chỉ ghét thôi đâu em căm thù chúng_ Tôi cũng mỉm cười " dịu dàng" đáp lại.
- Tại sao vậy?
- Vì chúng có một tật xấu là nhân lúc
người ta không để ý thì quay ra "cắn trộm", đó là cái tính mà em ghét
nhất, thầy không thấy tính như thế là xấu sao?_ tôi hỏi bằng một giọng
mỉa mai.
- Hà hà… nhưng tôi lại rất thích kiến vì chúng nhỏ nhỏ rất dễ thương.
- Vậy thầy đã nghe câu này chưa: thích
loài vật nào thì tính cách cũng giống loài vật đó đấy._ tôi nhìn ông
thầy cười tươi rói nói.
- Thật sao, rất cảm ơn em đã khen tôi chăm chỉ và cần cù_ Ông thầy khỉ vàng hồ hởi nói cười còn tươi hơn cả tôi.
Ôi trời đất ơi xem ai đang tự sướng thế kia, rõ là khùng. Tôi suýt nữa thì phá lên cười
- Ý của em là các tật xấu kìa._ tôi nuốt nước bọt từ tốn nói cố gắng nín cười.
- À…. ra vậy, thật buồn quá thế mà tôi cứ tưởng… còn em, em thích con vật nào?
Hà hà định đưa tôi vào tròng đây mà, đừng hòng.
- Hihi em ư?, ghét thì nhiều nhưng thích thì không con nào cả?
- Một kiểu trả lời trốn tránh rất khôn ngoan.
- Cảm ơn thầy đã quá khen, nếu trốn được thì cứ trốn còn hơn có những người không có đủ khả năng để trốn tránh.
- Em…
Vậy là cuộc giao lưu giữa thầy giáo mới
và cả lớp đã trở thành cuộc đấu khẩu giữa tô