
tập đi dáng người mẫu. +_+
"Vẫn ổn chứ?"
Úi! Là Y Giang Yến. Sao lại nói chuyện với tôi chứ? +_+
"Tớ rất chăm chỉ... nhưng động tác khó nắm bắt quá. ^-^;;"
"Phải. Năm nay cậu là Nữ Thần nên càng phải cố gắng hơn."
"Ừ, chắc chắn rồi."
"Cậu có biết hôm đó các tiền bối đều đến cả không?"
"Vậy sao?"
"Đương nhiên là thế rồi. Hôm đó người đến chắc cũng phải vài ngàn đó."
"Thật hả?"
"Ừ."
Thì ra thế. Bao nhiêu người tham gia Lễ Nữ Thần như vậy, thảo nào mọi người chăm chỉ đến thế. Tôi nhất định phải làm tốt hơn. Thế mà tôi còn lén lười biếng, phải cố kiềm chế bản thân mới được. T_T
"Cẩm Thánh vẫn đẹp trai như thế. Quá đẹp. Ha ha!"
Hả? Y Giang Yến bộ quên tôi là bạn gái của Khương Cẩm Thánh rồi sao? Hic. -_-
"Tuấn Hỷ.!"
"Hả?"
"Cậu đừng nghĩ người nào ở bên cậu cũng là của cậu nhé. Cái dễ dàng thay đổi nhất là tình yêu đấy. Nhé~ Cố lên!!!"
A ôi~ A! Y Giang Yến cậu nói thế làm tôi rối bời lòng dạ đây này. Thảo nào lại nói chuyện với tôi. -_-
"Không phải tớ đang tự khen mình đâu, mà năm ngoái tớ làm Nữ Thần đã nâng cao danh tiếng của trường không ít, nên các tiền bối và thầy cô đều vô cùng vui sướng, cậu đó, thật sự là phải nghiêm túc hơn mới được! Nhưng mà, điệu bộ bây giờ thì có vượt qua tớ được không? Cứ trình độ này thì có được gọi là Nữ Thần hay không? Lo thật đó, haizzz~"
Con nhỏ này biết nghĩ thật nhỉ! Hừ! Ai cha! Phác Tuấn Hỷ, tính mày dạo này ôn hoà gớm, thật là, con nhỏ này lại nói với giọng tự nhiên đến thế, càng làm tôi chịu không nổi. Tôi điên rồi đây. Phác Tuấn Hỷ!!
Nghĩ thế nào thì cũng là không tập nhiều thì không xong. Nên tôi đã cùng Cẩm Thánh đến nhà Tổng bộ Vân Quân.
"Cẩm Thánh, năm ngoái Giang Yến biểu diễn tốt lắm hả?"
"Chắc là vậy đó. Anh không xem nên không biết, nghe nói rất tuyệt."
"Vậy à, đẹp lắm nhỉ."
"Sao nhìn em có vẻ ủ rũ quá vậy? Giang Yến ngoài mặt thì làm như không tập luyện gì, nhưng chắc chẳng bao giờ nghỉ ngơi đâu. Chúng mình không nhìn kết quả thì cũng phải xem quá trình chứ, đúng không? Tuấn Hỷ, em nhất định sẽ làm được mà."
Đây không phải là Cẩm Thánh bình thường, không ngờ anh lại nói những câu như vậy, vì lời nói dịu dàng của anh mà khiến tôi cảm động đến mức tim cứ đập thình thình, muốn khóc luôn. Thực tế thì hai ngày nay luyện tập không tốt lắm, cứ phải đứng nhìn người ta tập như một con ngốc thôi. Lúc nhìn Giang Yến tập thì trong lòng rất hâm mộ mà bản thân thì lại không chịu nghiêm túc. Lúc này Cẩm Thánh lại nói thế... cảm kích đến nỗi suýt rơi nước mắt.
"Làm gì có chuyện không học mà biết, đúng không? Chúng ta cũng nên luyện tập nhiều vào nhé. Đừng nghĩ mình không được như một đứa ngốc nữa."
Tôi hiểu, Cẩm Thánh đang tiếp lực thêm cho mình đây mà. Hôm nay đặc biệt thấy biết ơn anh, và cũng vì anh là bạn trai tôi nên càng thấy hạnh phúc gấp bội.
Chúng tôi vào siêu thị mua thức ăn vặt và nước uống, trái cây, sau đó đến nhà Vân Quân. Nếu mà không mua gì thì Vân Quân sẽ làm chúng tôi chịu không nổi. Vậy nên nhất định phải mua. -_-;;
"Mau đến đây ~ ^O^"
Đằng sau Vân Quân đang đứng mỉm cười, tôi thấy có thịt nướng và cơm, còn... năm đứa bạn hình như đang đợi chúng tôi, cứ nhìn chúng tôi chăm chú.
"Các bạn hôm nay ở đây làm gì thế này?"
"Mệt lắm nhỉ? Ngày nào cũng phải tập luyện vất vả, các bạn vất vả rồi. Mau đến đây, bọn này chuẩn bị thịt nướng rồi đây. Haha."
Chí Hồi vui vẻ đón tiếp chúng tôi, thật cảm ơn họ quá. T_T Đột nhiên cảm thấy mũi cay cay, khó khăn lắm mới kìm nén lại được.
"Đội trưởng, cậu phải xót tớ đó nhé, >_< Thực tế là do tớ nghĩ ra đó..."
Chát!
Tay Thái Dân đánh mạnh vào sau ót Vân Quân một cái, đáng đời~ -_-V
"Này! Chịu hết nổi cậu! Nói họ đến trễ nên cứ ăn trước là ai hả?"
"Đội trưởng! Nhiều người ghen tị với tình cảm của chúng ta quá kìa! Huhu! TOT Cứ để chúng ta yêu nhau nữa đi!"
"Tên... tên này, lại bị sao nữa à? Các người, này, cậu lại uống nhầm thuốc hả? Thái Dân đưa Vân Quân vào trong phòng đi. Đừng để hắn ta cứ nói điên nói khùng mãi thế."
Cẩm Thánh vừa ra sức đẩy Vân Quân ra vừa làu bàu.
"Haha~ anh Vân Quân, vui thật đó, haha~"
"Ngày nào cũng bị đánh mà vẫn thích, đúng là người đặc biệt. ^-^"
Vân Quân nghịch phá thì đâu phải chuyện ngày một ngày hai, nên đâu cần tính toán với hắn. Tôi bắt đầu thấy hơi tội nghiệp hắn rồi đây.
Chúng tôi ngồi vòng tròn quanh bàn bắt đầu bữa tiệc thịt nướng. Có lẽ vì đã lâu quá rồi chưa ăn món này, và mọi người đều ở bên nhau, nên lần này ăn thật ngon lành, ngon đến nỗi chịu không nổi luôn! ^-^;; Hây, vẫn là vì mọi người bên nhau chăng?
Sau khi kết thúc bữa tiệc thịt nướng xong, chúng tôi bắt đầu tập đi. Chí Hồi hình như đã học qua rồi nên đi rất đẹp, chúng tôi đều ngẩn người, thế là tán dương cậu ta mấy câu, cậu ta liền nói phả